Du Hành Đến Truyện Tận Thế Nóng Bỏng

Chương 20: 20: Gái Chưa Trải Đời




Editor: Tiểu Mạn

Cố Vân Tu đem Cố Tư Tư ôm trở về khách sạn, rót cho nàng chén nước ấm, uống xong, Cố Tư Tư mới chậm rãi lấy lại tinh thần.

"Anh ơi, người đó, chắc chắn biến thành xác sống..."

Rõ ràng cách tận thế còn nửa tháng, rốt cuộc là chuyện trước thời hạn, hay là bởi vì nước ngoài bộc phát so với trong nước sớm hơn?

"Ngày mai chúng ta về nước."

Cố Vân Tu sờ khuôn mặt tráng bệch của em gái ngốc, trong con ngươi tràn đầy u ám, "Tư Tư, em đã nằm mơ thấy đó là một thế giới khốc liệt nhường nào vậy phải chuẩn bị tâm lý sẵn sàng trước.

Giống như tối nay em sợ không đi được, nếu xung quanh toàn là xác sống ăn thịt người, liệu em có còn sống không?"

Cố Tư Tư càng không biết làm sao, nàng nghĩ hắn chính là cái bắp đùi nằm thắng, trên thực tế, Cố Vân Tu cũng nguyện ý cho nàng ôm.

Nhưng hắn nói cũng đúng sự thật, nàng cũng không thể mỗi lần đối mặt xác sống, đều để hắn bế chạy đi.

"Em muốn trở thành cô bé hạt tiêu sống trong túi áo ca ca, như thế sẽ không trở thành gánh nặng mà anh đi đâu cũng có thể mang theo em."

Âm thanh nữ hài sợ hãi, lại dẫn mềm mềm nũng nịu, vốn là muốn nghiêm túc giáo dục nàng Cố Vân Tu cũng bị chọc cười, đem người ôm vào trong ngực hôn một chút: "Vậy không được, bé như vậy ca ca chơi em thế nào."

Cố Tư Tư: "..."

Luôn luôn như thế vội vàng không kịp chuẩn bị bị bậy bạ đến.

Đêm nay Cố Tư Tư vô cùng dính Cố Vân Tu, bình thường hắn ôm nàng, nàng đều có chút không vui.

Tối hôm đó nhất định phải ngủ trong ngực hắn, ngay cả Cố Vân Tu xoa ngực nàng nói muốn làm nàng, cũng không có đem nàng dọa chạy.

Ngược lại là Cố Vân Tu mới lo lắng, ôm người thưởng thức một phen, cũng không có chân chính động nàng.

Ngày hôm sau tỉnh lại, Cố Vân Tu liền để Cố Tư Tư thu dọn đồ đạc, nhất là đem hai bao dụng cụ tình thú thu vào không gian.

Ngoài cửa rượu được đưa đến, chừng khoảng mười chiếc xe con màu đen, Cố Tư Tư có chút sợ hãi, Cố Vân Tu lại nói cho nàng, là hắn thuê công ty đảm bảo.

Hơn mười chiếc xe, lái đến trước cửa một ngôi biệt thự vùng ngoại thành, nơi này cũng có người mang súng trấn giữ.

Cố Vân Tu để cho đám người canh giữ ở bên ngoài biệt thự, hắn thì mang theo Cố Tư Tư tiến vào phòng ngủ chính, dời đi một bên ngăn tủ, buông xuống dây, hai người xuống căn phòng dưới nhất.

"Những thứ này là gì thế anh?"

Nhìn từng cái hòm gỗ bày ra chỉnh tề, bên trên cái gì đánh dấu cũng không có, Cố Tư Tư tràn đầy nghi hoặc.

"Súng đạn." Cố Vân Tu đè thấp âm thanh phun ra một câu, "Cất hết đi, đây là vốn liếng đấu tranh giành thiên hạ của anh nhà em đấy."

Cố Tư Tư: "..."

Nàng thật sự là đánh giá thấp dã tâm của nhân vật phản diện.

Toàn bộ tầng hầm súng ống đạn được quá nhiều, Cố Tư Tư thu được phía sau, hoàn toàn là đang ráng chống đỡ.

Lần này ngay cả Cố Vân Tu yêu thương nàng, cũng chỉ là cho nàng ăn cây năng lượng, cũng không cho nàng dừng lại.

Đây là đang ở địa bàn của người khác, coi như trả tiền, vài tỷ súng ống đạn dược hắn cũng sợ đối phương đổi ý.

Cho nên Cố Vân Tu không có đi cửa chính tầng hầm, mà thầm nghĩ tiến đến căn hầm từ phòng ngủ bí mật thu đồ vật, dẹp xong liền phải đi, trì hoãn quá lâu tất nhiên sẽ xảy ra chuyện.

Cố Tư Tư dẹp xong, đầu lại choáng mắt nổi đom đóm.

Cố Vân Tu ôm nàng, được dây treo lên trên, đem phòng ngủ khôi phục nguyên dạng.

Đợi đến khi Cố Vân Tu mang người vừa trở ra biệt thự, thì có người vây quanh lại đây, người đàn ông đầu trọc mang trên mình sợi dây truyền vàng lớn, ý vị không rõ nói: "Cố tổng vừa đến sao đã phải đi?"

"Gái chưa trải đời chưa làm mấy lần đã ngất."

Cố Vân Tu ngồi ở ghế sau, đem mặt Cố Tư Tư chôn ở trong ngực hắn, đầu ngón tay lại không có thử một cái vuốt ve nàng phần gáy.

"Tôi có thể sắp xếp cho chủ tịch Cố mấy cô gái có kinh nghiệm." Trong mắt của nam nhân đầu trọc tràn đầy tìm tòi nghiên cứu, "Hoặc là anh giao cô gái này cho tôi, tôi dạy dỗ vài buổi đảm bảo Cố tổng chơi thoải mái."

"Không được." Cố Vân Tu khẽ cười một tiếng, "Dù sao cũng là em gái ruột, tôi vẫn thích tự dạy dỗ."

A, cái tên này thích loạn luân?

Mã ca cảm thấy hắn bắt được điểm yếu của người này, Cố Vân Tu cũng giống là ý thức được lỡ lời, lập tức dời đi chủ đề: "Mã ca là người hào sảng, tôi rất hài lòng chuyện làm ăn lần này.

Tôi sẽ gửi thêm mã ca hai mươi phần trăm để đặt cọc đơn hàng tiếp theo."

"Cố tổng, anh nói thật với tôi anh cần nhiều súng đạn vậy để làm gì? Nước anh cấm buôn lậu súng đạn, số hàng này qua được hải quan là một phiền phức lớn."

"Tôi nhận uỷ thác của quân đội mua trộm số hàng này dưới danh nghĩa cá nhân.

Những chuyện khác là cơ mật, tôi cũng không rõ nữa.

Phía hải quan sẽ có quân đội tiếp nhận, hai ngày nữa thu xếp xong họ sẽ gửi tin cho tôi, tôi chỉ cần hộ tống đến bến cảng là được."

Mã ca nghe là quân đội, ngược lại là chần chờ.

Cố Vân Tu véo nhẹ Cố Tư Tư một cái, nàng lập tức đau nhức hừ một tiếng, Cố Vân Tu lập tức hướng Mã ca nói một tiếng thật có lỗi, ra hiệu lái xe lái xe đi bệnh viện.

Hai người không trở về khách sạn, mà đến thẳng sân bay, Cố Vân Tu mua nhiều loại vé máy bay bay đến các nước cách nhau nửa giờ, nắm lấy thời gian xét vé đăng ký, ly khai nước M.

Đợi Mã ca cưỡng ép khống chế lại thủ vệ trong biệt thự, phát hiện súng ống đạn dược dưới tầng hầm toàn bộ biến mất một cách thần bí, khi ý thức được không thích hợp, Cố Vân Tu đã lên máy bay trở về nước.

Toàn bộ hành trình Cố Tư Tư chóng mặt, căn bản không biết, bọn họ đã trải qua hung hiểm như thế nào.

...

Ngày mai sẽ tận thế!

Tư Tư: Run lẩy bẩy, cứ cảm thấy tác giả là mẹ kế, sẽ ngược em.

Tác giả: Làm sao có thể, tôi sẽ cố gắng cho em ăn được thịt.

Vân Tu: Tác giả là mẹ ruột.

Tư Tư:...

- ------

Dạo này editor đi học lại và đi làm thêm nên chưa có thời gian đăng, hôm nay được về sớm nên đăng lên cho mọi người nè, yêu yêu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.