Drama nuôi tôi lớn, loài người dạy tôi khôn

Chương 7: Nơi lạnh lẽo nhất là...




Em họ mình ở quê lên chơi vì lần nào mình về quê nó cũng ri rỉ bên tai là không biết Hà Nội trông như nào, ước mơ được lên thủ đô mãi nên tết dương mình về thăm ông thì kéo nó lên chơi vài hôm.

Lên đây mình cho con Hoà ở phòng mình luôn, nhà mình cũng thừa nhiều phòng nhưng lâu ngày không ai ở bụi bặm có ai dọn đâu.

Mấy ngày cuối tuần mình dắt nó đi khắp nơi, chao ôi con bé suýt xoa mãi bảo Hà Nội phồn hoa đẹp thế:

- Về quê em sẽ cố gắng đậu Đại học rồi lên sống với chị nhé, lúc ấy tha hồ đi chơi

- Ừ lên đây

Được cái con bé này cũng ngoan, nghe lời mình nên mình quý dắt lên chơi. Chứ mấy đứa cháu khác có đợi đến kiếp sau =))))

Sang đầu tuần mình vướng đi làm nên bảo nó ở nhà chơi với bố mẹ rồi tối mình về. Sáng sáng mẹ mình dẫn nó đi chơi cầu lông rồi đi chợ, chiều đến lại được đi xem đa' gà cùng bố mình (thông cảm, bố mẹ mình chỉ có hai cái thú vui này thôi cho nên ai đến chơi cũng chỉ khoe gà với vợt cầu lông hoặc nói thấu mình)

Nhưng chắc do không hợp gu nên con bé thấy chán, nó thấy ở kệ sách trong phòng mình để nhiều sách quá nên lấy ra đọc.

Trời xui đất khiến thế nào kệ sách mình có gần trăm cuốn mà thế quái nào nó bốc ngay phải cuốn sách của mình vì cái bìa trông giống truyện tranh thiếu nhi quá.

Mở ra đọc con bé bất ngờ vì ngay đầu trang đã có tên bố mẹ mình xong nó đem xuống khoe luôn:

- Bác ơi trong sách này có tên bác này

- Đâu?

- Đây ạ, có tên chị Phương với tên hai bác luôn

- Đ/iêu

- Thật mà, bác nhìn đi

Wỷ thần thiên địa ơi, trời thương sao đúng lúc mình về thấy cảnh mẹ đang đi lục tìm cặp kính còn tay con Hoà cầm cuốn sách, người mình nhũn muốn ngã quỵ xuống đất vì chỉ cần mẹ mình túm được sách thôi là mình bể pónk.

Thấy thế mình bay lại nhảy vọt qua ghế Sofa nằm đè ngược lên người con Hoà rồi giật lại cuốn sách. Chao ôi sao lúc ấy mình khoẻ thế, sức lực mình phi thường thế, đang mặc váy công sở mà nhảy phát vượt qua được cái ghế luôn:

- ĐƯA ĐÂY Đ..MMMM LUN Ý, AI CHO M ĐỤNG VÀO SÁCH CỦA T...

- Nhưng chị ơi em thấy sách này có tên...

- M thích không???

- Em nói thật, sách có...

- M có muốn đậu Đại học rồi lên Hà Nội ở với t không?

- Muốn ạ, nhưng...

- M có tin tí nữa t chở m ra bến xe không?

- Thôi ạ

Mẹ mình lúc này tìm được kính mới giơ tay ra bảo:

- Đâu đưa đây t xem sách gì nào

- Con không đưa

- Ô hay có cái gì mà m phải giấu mẹ

- Con chả giấu gì cả

- Đưa đây

- Mẹ cứ đòi là con lăn đùnq ra ngất ở đây đấy

- Đưa!

- Mẹ có tin con bỏ nhà đi không?

- M không phải d/oạ t

- Đây là bí mật của con

- Thì đưa đây t giữ bí mật cùng cho

- Thôi

Nghe vậy mẹ mình mới hét lên với bố ở trong bếp:

- Ông ra đây giữa tay con này lại tôi với

- Bố mà giữ tay con lại bố có tin con nói bí mật của bố ra không?

Đang hào hứng lao ra nghe mình nói xong bố quay ngược vào trong nấu cơm tiếp =)))))

(chuyện là bố mình bỏ 15tr ra mua con gà chiến, mẹ mình mà biết thì bố mình xác định còn đúng cái nịt)

- BÍ MẬT GÌ? RỐT CUỘC BỐ CON CÁC ÔNG ĐANG GIẤU CÁI GÌ? CÓ NÓI KHÔNG? HẢ PHƯƠNG?

- Con không

- Thế còn anh thì sao?

- Anh cũng...cũng....cũng.. kh...khôn...không?

10 giờ kém

Đêm Hà Nội buốt giá lòng người...

- Cố lên bố ạ, đời mấy khi được ngủ quán net qua đêm đâu. Đợi tí nữa cái Linh bạn con mang t/iền đến rồi bố con mình đi thuê trọ ngủ tạm.

- Ừ

- Bố mặc mỗi cái áo sơ mi thế có lạnh không?

- Bố cũng chịu được, con đi chân đất có lạnh không?

- Có chứ, thôi mãi rồi cũng quen bố ạ

...

...

- ÔNG CHỦ, CHO HAI BÁT MÌ TÔM TRỨNG VÀ 1 CHAI STING


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.