Drama nuôi tôi lớn, loài người dạy tôi khôn

Chương 1: Đây là một câu chuyện bùn




Đợt vừa rồi bạn thân của bố mình có đứa con gái sinh năm 2k2 mình tạm gọi là Trâm đến xin nhà mình ở nhờ khoảng 3 tháng để học tiếng Hàn chuẩn bị đi du học (ở tạm 3 tháng cho quen rồi ra ở riêng chứ không phải chỉ học 3 tháng đâu).

Bình thường nhà mình sẽ rất vui vẻ mà cho ở nhờ thôi, vì trung tâm con bé học cũng cách nhà mình có 1km. Ấy vậy mà tự dưng mình lăn ra ốm nhập viện, bố mẹ khi ấy phải thay nhau chăm con cho nên đành từ chối Trâm.

Sau đấy em Trâm thuê trọ ở một nơi khác cũng gần trung tâm đang học nhưng ở đâu nhà mình không biết vì bận chăm mình ở viện.

Trâm năm ấy trượt đại học, cho đi học tiếng Anh để đi sang nước ngoài có người nhà bảo lãnh thì trốn học đi tụ tập bạn bè. Sau này Trâm ở nhà chỉ thấy yêu đương hẹn hò chứ không đi làm, mà khổ nỗi yêu ai không yêu Trâm yêu ngay một thằnq 2k6 - tức là năm nay mới có 18 tuổi. Phụ huynh sau khi biết chuyện lại mang Trâm về quê cho đi làm công nhân thì Trâm yêu ngay anh quản lý đang có gia đình bị o/ánh ghen ầm cả làng lên. Một lần nữa bố mẹ của Trâm lại lôi ngược nó lên thành phố để đi học tiếng Hàn.

Lần này Trâm quyết tâm lắm, nó quỳ xuống xin bố nó hẳn 3 ngày trời bố nó mới đồng ý cho đi. Chao ơi bố nó đã khó tính thì chớ, lại thêm quả con gái cứ thả ra ngoài là gây chuyện nên tưởng đâu lần này bố Trâm mua cái xích về xích nó ở giường thật. May sao mẹ nó can kịp chứ không Trâm lúc ấy sống không khác gì

1f436.png

.

Trâm lên Hà Nội với một lời thề trở thành người tử tế, học tập và làm theo theo tấm gương đạo đức của bố (bố nó làm công an về hưu một đời sự nghiệp lẫy lừng, mẹ làm giáo viên).

Ấy vậy mà bẵng đi gần một tháng mình nhập viên rồi xuất viện thì hôm nay tự dưng lại nghe tin Trâm trốn khỏi chỗ trọ, bỏ học cả tuần nay và mất liện lạc khỏi gia đình 1f921.png

Bố mẹ nó lại lặn lộn lên nhờ vả nhà mình tìm con, thế là các vị phụ huynh giữa trời nắng như đổ lửa cũng phải đến chỗ trọ nhờ họ check camera xem con mình đã đi đâu về đâu. May sao chỗ trọ cũng nhiệt tình cho nên check ra thấy Trâm đi mấy vòng thu dọn hết đồ rồi lên xe của anh người yêu 2k6 bỏ đi biền biệt. Bố mẹ của Trâm gọi cả trăm cuộc đều thuê bao nên phương án cuối mẹ nó phải nhắn tin zalo cho nó rồi bắt bố nó ghi âm thề rằng sẽ không “tác động vật lý” nếu như Trâm chịu nói chỗ nó đang ở.

Và tèng tengggg, tối nay mình và bố mẹ mình + bố mẹ của Trâm đến chỗ Trâm ở. Đang ở trọ 5 triệu 1 tháng không thích, Trâm ra tận mạn Nam Từ Liêm thuê cái phòng còn đ cả có điều hoà rồi hai đứa chúng nó đi làm phục vụ ở quán ăn gần đấy đến tận đêm mới về 1f921.png

Mình vào phòng nó cũng hồn nhiên bảo chứ:

- Nóng thế hai đứa bật điều hòa lên cho chị xin tí gió đi.

- Bọn em đi làm toàn nửa đêm với về trời mát rồi nên không cần điều hoà chị ạ

- Thế phòng này thuê bao nhiêu?

- 1tr5, có điều hoà là 2tr nhưng người ta bắt c/ọc 1 đóng 1 nên em không đủ tiền

- Thế m không đủ tiền rồi thằnq kia thì sao?

Lúc này thằnq bé kia mới bẽn lẽn nhìn mình, hai tay hai chân xoắn vào nhau nói:

- Em vừa mới đi tổng kết cấp 3 ngày hôm qua thôi chị ạ.

- M không thi tốt nghiệp à?

- Em có, em đi làm phụ chị Trâm vài hôm rồi lại về thi.

- Thế làm sao hai chúng m đang ăn học mà lại rủ nhau bỏ nhà đi?

- Tại em sợ chị ấy đi nước ngoài bỏ em…

- Ủa chứ ngày xưa nó về quê nó chẳng bỏ m một lần rồi thi?

- Kệ em

1f60f.png

Sau đấy bố mẹ Trâm ngồi nói chuyện nhẹ nhàng, tâm tình, lý giải phân tích với con rằng đi nước ngoài mới có tương lai, phải học hành thì mới nên người được. Bố mẹ nó thậm chí còn hứa rằng chỉ cần nó học hành thôi thì sẽ không cấm nó yêu đương gì hết. Ấy thế mà đời, bố nó cứ nhún nhường một tí làm Trâm lại giở giọng hl:

- Con sẽ học nhưng bố mẹ phải cho em Thắng đi học cùng con, lo chi phí ăn ở sinh hoạt cho hai bọn con rồi sau cho chúng con cùng nhau bay sang Hàn gây dựng sự nghiệp.

Nghe xong bố Trâm thở hắt một tiếng, sau đó ông vuốt hết mồ hôi trên mặt rồi nhìn lại đứa con gái lẫn “con rể hụt” một lần. Sau đó bố nó lôi nó về nhà xích nó lại cho nó sống kiếp 1f436.png

đến muôn đời. Mẹ của Trâm lần này không bênh con nữa, bà ấy giữ tay con gái lại giúp chồng trong bất lực.

Gia đình mình lầm lũi dắt tay nhau đi về, xong mẹ mình còn hỏi một câu rất buồn cười:

- Ví dụ chú ấy xích cái Trâm lâu ngày như thế rồi nó có biết s/ủa không Phương nhỉ?

- Con làm sao biết được.

- Còn cái loại m nữa, nó bé thế đã đòi lấy chồng rồi mà m còn chưa có cả người yêu đấy Phương ạ.

- Gâu…gâu….gáu góu góu góu….

1f921.png


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.