Đốt Xương Cuối Cùng (Tối Hậu Nhất Căn Cốt Đầu

Chương 87: Án mất tích ly kì (11)




Chương 87: Án mất tích ly kì (11)

Sau khi để Dương Huyền An rời khỏi đồn cảnh sát thì Giản Mạc liền gọi điện dặn dò vài người đi theo "bảo vệ" hắn ta.

Đương nhiên, cái gọi là bảo vệ chẳng qua là lén theo dõi trong bóng tối. Dựa theo phỏng đoán của Giản Mạc từ trên những tư liệu hiện có thì chỉ cần Dương Huyền An rời khỏi đồn cảnh sát, quay về chỗ ở của hắn thì nhất định sẽ có không ít người đến đòi nợ.

Lúc này Dương Huyền An nhất định là đang trốn đông trốn tây, chỉ cần khi đó Giản Mạc tìm được một chút xíu thông tin của nạn nhân mất tích, sau đó đến nói với Dương Huyền An thì nhất định hắn ta sẽ vì trốn nợ mà lựa chọn phối hợp với cảnh sát, từ đó để lộ ra nhiều thông tin hơn.

Bên này Giản Mạc và Mộc Hi Lương vừa mới bàn bạc xong chuyện của Dương Huyền An thì bên kia Lương Diệc đã có đầu mối mới.

Dựa theo dặn dò của Giản Mạc, Lương Diệc và Tư Hàn chia nhau đến thăm nhà của Trần Mộng Khiết và Lưu Thi Nhân, tìm hiểu cuộc sống của hai người họ, sau đó đến trường học của họ để điều tra quá trình học tập.

Dường như người nhà đều không quá am hiểu chuyện học tập và sinh hoạt của hai người này, bởi vì thời gian hai người ở nhà không nhiều, bình thường nếu nghỉ học ở trường thì sẽ đi làm thêm linh tinh, chẳng qua cả hai đều rất hiếu thuận, thường xuyên mua sắm đồ đạc về nhà.

Nhưng cuộc sống học tập của hai người ở trường không được tốt lắm, nói đúng hơn là rất tệ. Ban ngày thường xuyên cúp tiết, buổi tối thường xuyên không về phòng. Từ bạn cùng phòng của họ biết được bọn họ thường đi làm thêm ở các quán bar, cho dù buổi tối có về phòng thì cũng rất trễ, thường xuyên đánh thức bạn cùng phòng, ấn tượng của bạn cùng phòng với cả hai đều không tốt.

Hỏi thăm hai người họ làm thêm ở quán bar nào thì ai cũng lắc đầu nói không biết, vốn định đem hình chụp của hai người ra rồi đi hỏi thăm từng quán bar thì không ngờ rằng phòng ngủ bên cạnh có một cô gái đi ra, nói là biết chỗ bọn họ làm việc.

Cô bé này tên Hoa Mẫn, cùng làm chung với hai người kia, nhưng thời gian làm việc của cô không giống với Trần Mộng Khiết và Lưu Thi Nhân. Lương Diệc và Tư Hàn tìm được quán bar đó, hỏi thăm tình huống. Quản lí quán bar cũng không giấu diếm tình hình của họ, chẳng qua lúc kể lại thì thần sắc của người quản lí này hơi hốt hoảng, truy hỏi nguyên nhân thì mới biết hóa ra lúc đó Trần Mộng Khiết và Lưu Thi Nhân vì muốn kiếm tiền mà hãm hại hạnh phúc của một cô gái.

Chuyện là có một lần Trần Mộng Khiết và Lưu Thi Nhân phục vụ cho khách, nhưng mà vị khách này đưa ra yêu cầu rất kì quái. Chỉ cần giúp hắn lên giường với cô gái mà hắn nhìn trúng ở quầy rượu thì hắn sẽ cho hai người họ hai nghìn tệ tiền tip. Hai nghìn tệ với họ mà nói là rất lớn, cho nên liền đồng ý thỏa thuận của vị khách này, cuối cùng thừa cơ cô gái kia lơ là mà chuốc say cô ấy, sau đó đưa lên giường của khách. Sau chuyện này, cô gái kia làm loạn lên, cuối cùng bị xe tông chết, mặc dù là chuyện bất ngờ nhưng hai người đều rất hối hận cắn rứt lương tâm, cho nên lúc đó liền kể lại chuyện này cho người quản lí, rồi không làm ở quán bar nữa.

Kết hợp với lời Tư Hàn từng nói, lễ chuộc tội và lễ mắc lỗi có mục đích là để chuộc lại lỗi lầm, như vậy hai cô gái này vì tiền mà bán đứng người vô tội, cuối cùng người ta còn chết, như vậy tội nghiệt này sẽ luôn bám theo bọn họ.

Sau khi điều tra thì biết được chuyện này xảy ra vào ba tháng trước, mà từ trong tư liệu trước đó thì hai cô gái này tiếp xúc với tôn giáo, sau đó si mê tôn giáo cũng là vào ba tháng trước.

Lẽ nào bọn họ cảm thấy mình mang tội nghiệt nên muốn đi chuộc tội, từ đó tham gia các hiệp hội tôn giáo?

Sau khi hỏi người quản lí thì anh ta nói từ sau chuyện lần đó thì hai người này rất hiếm khi đến quán bar, còn tưởng rằng bọn họ thật sự đi chuộc tội.

"Có ý gì? Chẳng lẽ bọn họ từng nói họ muốn đi chuộc tội?" Câu nói sau cùng của quản lí đã khiến Tư Hàn dấy lên thắc mắc.

"Vâng, đúng vậy, lúc bọn họ rời khỏi quán bar thì có nói là rất hối hận, muốn đi chuộc tội gì đó, nhưng mà sau đó có đi hay không thì tôi không biết."

"Được, cảm ơn."

Bên này Lương Diệc và Tư Hàn có thu hoạch thì bên kia Đại Vĩ và Tiêu Tiêu lại không có được bao nhiêu manh mối lắm, cơ bản đều giống với suy đoán trước kia.

Như chuyện Lý Gia Vũ quả thực có con trai mắc bệnh nghiêm trọng, cô đã tốn rất nhiều tiền để chạy chữa cho con. May mà công việc của cô đã chu cấp điều kiện kinh tế khá tốt, nếu không căn bản là không có đủ tiền mà chi trả.

Ước chừng khoảng hai tháng trước, bệnh tình của con trai càng ngày càng tệ, Lý Gia Vũ chạy chữa khắp nơi, cũng bắt đầu tin vào thần linh, sau đó quen biết Dương Huyền An nên bắt đầu bước chân vào tôn giáo.

Ban đầu thì thông qua một vài phương thức mê tín để chữa bệnh cho con trai, hiệu quả không tệ, nhưng mà sau đó thì bệnh tình càng ngày càng nghiêm trọng.

Không có cách nào, luôn cho rằng bởi vì những phương thức mê tín này mà con trai mới chuyển biến tốt hơn, cho nên sau đó càng si mê tin tưởng tôn giáo hơn.

Mọi người quay về đồn cảnh sát để trao đổi thông tin, cả năm nạn nhân đều đi theo tà môn, cũng hiểu rõ nội dung của sách cúng tế nhưng vẫn cam tâm tình nguyện hiến tế sao?

Vậy nếu như Trần Mộng Khiết và Lưu Thi Nhân là vì chuộc lỗi, Lý Gia Vũ là vì con trai, vậy Ban Tịnh Kì và Trịnh Minh Mỹ thì sao? Nguyên nhân khiến bọn họ cam tâm tình nguyện hiến tế là gì?

Sau đó, nhóm người Lương Diệc dành thời gian điều tra Ban Tịnh Kì và Trịnh Minh Mỹ nhưng vẫn không tìm ra nguyên nhân, lẽ nào là xuất phát từ sự tự nguyện?

Chẳng lẽ hai người này thật sự tôn thờ chúa Giesu?

Cuối cùng nhóm Lương Diệc chia nhau điều tra thời gian mất tích của hai người người này, trùng hợp chính là, lúc mất tích bọn họ đều đi gặp Dương Huyền An, hình như là có chỉ dẫn gì đó.

Bên này tạm dừng điều tra, bên Dương Huyền An cũng có một ít tiến triển, đúng như dự đoán ban đầu của Giản Mạc, khi Dương Huyền An vừa rời khỏi đồn cảnh sát thì chủ nợ liền ập đến, mà những cảnh sát đồng nghiệp được cử đi cũng canh chừng rất chặt, không hề bị Dương Huyền An bỏ lại.

Nhưng không ngờ rằng đám người đòi nợ này lại vô cùng kiên nhẫn, đến mức khiến cho Dương Huyền An bỏ trốn đến chỗ khác, nhưng cũng ở chỗ này mà đám người Giản Mạc phát hiện những người mất tích. Đây gọi là lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt ư?

Giản Mạc và Mộc Hi Lương nhận được điện thoại thì lập tức cùng nhóm Lương Diệc đến hiện trường, nhanh chóng khống chế Dương Huyền An, giao cho những đồng nghiệp khác dẫn về đồn trước.

Chỗ này là một nhà gỗ nhỏ yên tĩnh nằm trong núi, bố trí của căn nhà rất tỉ mỉ, đầy đủ các loại đồ vật thuộc về tôn giáo.

Mà dựa theo bố trí ở bên ngoài căn nhà, nơi này chính là một tế đàn nhỏ. Ở giữa phòng treo một thập tự giá rất lớn.

Lúc đi vào bên trong, đám người bị thảm cảnh ở hiện trường dọa sợ chết khiếp.

Hình ảnh máu tanh vô tận kia, được tạo ra từ vài cỗ thi thể!

Có một cỗ thi thể nằm trên mặt đất, tay chân không bị trói, toàn thân chuyển sang màu đen, trên mặt dường như còn hiện lên sự thống khổ, trong không khí còn lưu lại mùi cháy và mùi máu tanh nồng nặc.

Từ cỗ thi thể bị đốt cháy thì có thể nhận ra đây là nữ giới, có lẽ lễ thiêu vẫn chưa tiến hành xong hoàn toàn, bởi vì trên người của thi thể vẫn còn sót lại quần áo.

Đây là vật hiến tế cho lễ thiêu, còn đằng kia là ba cỗ thi thể hiến tế cho lễ hiến máu.

Trạng thái tử vong của ba người này cực kì giống với vụ án hút máu. Cả ba cỗ thi thể đều được đặt trên đài tế.

Từ xa xa có thể nhìn ra gò má tái nhợt của họ, không có chút huyết sắc, cũng không xuất hiện thi ban, biểu tình trên mặt cũng không hẳn là thống khổ, còn đang mỉm cười, như vậy bọn họ là cam tâm tình nguyện chịu chết sao?

Càng đến gần thi thể, càng bị cảnh tượng trước mắt làm rung động. Trên tế đài đặt mấy cái chậu gỗ rất lớn, đến khi bọn họ đến gần chậu gỗ thì bị hình ảnh trong đó dọa cho giật mình, mùi máu tanh nồng xông vào mũi, bên trong chính là máu của ba nạn nhân kia.

Tay chân của họ bị trói lại, trên đó đều có vết cắt rất lớn, tứ chi nằm dọc trên tế đài, chậu gỗ được đặt ngay dưới tứ chi, để cho máu khi chảy xuống có thể vừa vặn rơi vào trong đó.

Máu trên cổ tay của họ đã sớm chảy khô, trên chậu gỗ còn có ruồi nhặng, hiển nhiên là đã chết được một thời gian.

Nơi này có bốn cỗ thi thể, trong đó có ba cỗ bị rút máu, dựa theo phân tích trước đây của Tư Hàn chính là Trần Mộng Khiết, Lưu Thi Nhân và Lý Gia Vũ. Như vậy, dựa theo suy đoán này, cỗ thi thể bị thiêu cháy trên mặt đất chính là Ban Tịnh Kì.

Mặc dù suy đoán như vậy nhưng dù sao mặt mũi của cỗ thi thể trên mặt đất đã biến dạng hoàn toàn, có đúng là Ban Tịnh Kì hay không thì cần chờ Pháp chứng kiểm tra DNA.

Vậy Trịnh Minh Mỹ thì sao? Người ứng với lễ tế không máu tanh, bây giờ đang ở đâu?

Chẳng lẽ ngoài nơi này ra thì Dương Huyền An còn có chỗ ẩn thân khác?

"Hi Lương, thời gian tử vong và nguyên nhân cái chết của họ có giống như những gì chúng ta thấy không?"

"Ừm. Nguyên nhân tử vong theo suy đoán ban đầu là nhất trí với tình huống mà chúng ta phán đoán, bị thiêu chết và mất máu mà chết. Chẳng qua căn cứ theo nhiệt độ thi thể thì thời gian tử vong của họ là cùng một ngày." Mộc Hi Lương tháo găng tay, đứng dậy.

"Cùng một ngày? Nhưng thời gian mất tích của họ không phải cùng một ngày mà." Giản Mạc nhớ thời gian mất tích là khác nhau, Ban Tịnh Kì là ngày 12 tháng này, Trần Mộng Khiết và Lưu Thi Nhân là ngày 14, Lý Gia Vũ ngày 15, còn Trịnh Minh Mỹ là ngày 19.

"Vậy cũng có thể là hung thủ dẫn họ đến đây không cùng một lúc, nhưng sau đó thống nhất tiến hành cúng tế." Đây chẳng qua là suy đoán của Mộc Hi Lương, nhưng mà chuyện họ chết cùng một ngày là sự thật.

-------------

Tui cứ tưởng xong vụ án hút máu là sẽ không còn máu me nữa. Ai đời hung thủ của vụ án này cũng biến thái quớ T_T Kinh tởm =.=


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.