Nhược Thiên nằm trên giường xoay đi xoay lại. nàng mắc chứng lạ không gian rồi, mắt nàng cứ nhìn đỉnh trướng không cảm giác tý gì buồn ngủ.
Hitaito khác với Ai cập. Ban đêm gió mạnh hơn, se lạnh. Mang theo mùi hương của biển, còn Ai cập mang theo mùi hương hoa sen với chút cát bụi.
Chắc nàng nhớ Ai cập đi.
Cục cưng của nàng vừa tròn 3 tháng, bụng đã hơi lộ ra. Cục cưng có lẽ đã ổn định rồi, mai nàng kêu vài y quan tới kiểm tra định kỳ vậy.
Nhược Thiên mơ màng mà ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau, Nhược Thiên lười biếng mở mắt. Giọng hơi khàn lên tiếng:
- Ana!
Ana là một nô lệ người Ai cập. Được Izumin sắp xếp hầu hạ nàng. Ban đầu có hơi sợ hãi bởi thân phận nàng vô cùng cao quý, nhưng bây giờ đã vui vẻ kể chút chuyện về Hitaito cho nàng. Ví dụ như hoàng đế Hitaito sủng ái phi tần nào, hay tục lệ nhỏ của Hitaito.
Ana cũng nói về Mira, là cô gái đứng phía sau Hoàng hậu Hitaito. Nàng ta là con gái tể tướng, từ nhỏ đã thích Izumin. Nhưng Izumin lại rất lạnh nhạt.
Một lúc sau, y quan người Hitaito đã tới. Nhược Thiên nằm trên nhuyễn sạp, chìa tay cho y quan bắt mạch.
Hắn chỉ tầm trung niên nhưng lại có vẻ giàu kinh nghiệm.
Y quan bắt mạch xong thì bước ra xa nàng vài bước, cung kính nói:
- Nữ Hoàng yên tâm, thai nhi đã ổn định. Chỉ cần tẩm bổ thì khoảng 6 tháng sau sẽ an toàn ra đời.
Nhược Thiên gật đầu, môi nàng nhếch lên vui vẻ. Để cho Ana tiễn y quan ra ngoài.
Izumin nghe nàng gọi y quan mà có chút lo lắng, nàng xảy ra chuyện sao? Hắn làm việc chẳng an tâm nổi nên muốn tới xem nàng.
Khi hắn tới thì Nhược Thiên lười biếng nằm đó, một tay đặt lên bụng, ánh mắt tràn ngập ôn nhu. Có lẽ đó là thiên tính của người làm mẹ đi.
Nhược Thiên nghe thấy tiếng bước chân thì ngẳng đầu lên nhìn. Izumin khuôn mặt vẫn bình thản, chẳng lộ ra chút cảm xúc. Nàng tò mò hỏi hắn:
- Izumin, chuyện gì sao? Sao ngươi tới đây?
- Ta đi ngang qua nơi này, tiện đường xem ngươi.
Nhược Thiên nghe hắn thản nhiên nói vậy cũng đành " ừm " một tiếng. Lý do đầy sơ hở vậy nhưng nhìn mặt hắn lại chẳng nhìn ra chút biểu cảm nào. Hắn che giấu quá tốt, khiến cho nàng không biết đâu mới là cảm xúc thật của hắn.
Nhược Thiên đánh giá hắn, hắn không thua Menfuisu bất kỳ điểm gì. Chỉ khác một kẻ là lửa một kẻ là băng. Vậy nếu Carol xuyên đến Hitaito thì chắc hẳn Izumin là nam chính rồi. Còn Menfuisu lại bán mạng đuổi theo Carol đi.
Izumin ngồi xuống chiếc ghế đặt bên cạnh nàng, nhìn những bồn hoa rực nở.
Hắn có chút lạc suy nghĩ, nghĩ tới một căn nhà nhỏ, có 3 người, cuộc sống chỉ bình an mà trôi qua. Sẽ ấm áp, vui vẻ.
Nhưng đáng tiếc, họ lớn lên trong một cung điện to lớn mà lạnh lẽo, hắn là hoàng tử gánh trên mình Hitaito. Còn nàng là nữ hoàng gánh trên mình Hạ Ai cập.
Và hoàng tộc không có cuộc sống bình an trôi qua. Hắn biết phụ hoàng của hắn là một kẻ háo sắc. Mẫu hậu đã nhẵm lên xác bao nhiêu người mới tới được hiện tại.
Đôi khi hắn tự hỏi, sinh ra trong hoàng tộc có thật sự là may mắn?
Ánh mắt hắn xa xăm suy nghĩ, khóe môi vẫn hơi nhếch lên như một thói quen. Mái tóc nâu được buộc gọn sau lưng mang theo chút mùi thơm của hương liệu.
++++++++++++++++++++++++++++++
Tại một khu cung điện hẻo lánh, ít kẻ lui đến.
Y quan đã bắt mạch cho Nhược Thiên lúc này lại lén lút tới đây.
Mira nhìn thấy y quan thì nóng nảy, hỏi:
- Chuyện nữ hoàng Asisu mang thai có phải thật hay không?
Y quan " gật đầu " trả lời:
- Là thật, ta đã bắt mạch cho nữ hoàng. Khoảng tầm 3 tháng tròn rồi.
Mira suy nghĩ gì đó rồi lo lắng.
3 tháng? Đó chính là thời điểm hoàng tử Izumin rời Hitaito tới Ai cập tìm công chúa Mitamun???
Không thể có chuyện vô tình trùng hợp. Nếu là trùng hợp thì hoàng tử đưa nữ hoàng Asisu về Hitaito làm gì chứ.
Hay là đứa bé nữ hoàng Asisu đang mang thai là của hoàng tử Izumin??? Hoàng tử đã biết nên muốn thành hôn với nữ hoàng Asisu???
Mira suy nghĩ chỉ có thể như vậy mới hợp lý. Lần trước hoàng tử trở về thì đem theo Con gái nữ thần sông nile - Carol, rõ ràng còn tỏ ra vô cùng hứng thú với nàng ta. Còn muốn lấy nàng ta, Nhưng bây giờ lại lạnh nhạt.
Carol! Đúng rồi. Nàng ta ở Ai cập chắc chắn sẽ biết gì đó. Nàng cần tìm cách gặp nàng ta.
Mira sợ hãi rời đi. Nàng không thể để hoàng tử kết hôn với nữ hoàng Asisu được. Nàng đã thầm lặng yêu hoàng tử bao nhiêu năm qua. Không thể dễ dàng buông bỏ như thế.
++++++++++++++++++++++++++++++
Carol được nhốt trong một căn phòng kín, cửa sổ được đặt những thanh đồng đề phòng nàng có ý định trốn đi. Cửa lớn thì đóng kín, có binh lính canh giữ.
Nàng ta đang nằm trên giường thì có tiếng mở cửa, một thị nữ bê thức ăn đi vào.
Carol nhíu mi, nàng rõ ràng đã dùng bữa rồi. Đây không phải thị nữ, Carol có chút đề phòng.
Nhưng thị nữ kia bỗng lên tiếng:
- Công nương Carol, là ta. Mira