Đơn Phương Cũng Là Một Loại Của Thanh Xuân

Chương 16




Buổi trưa hôm nay tôi lại mời Nắng về nhà tôi sau nhiều lần ăn nhờ ở đậu nhà tôi cậu ấy liền coi nhà tôi thành nhà mình mà thản nhiên nhảy lên giường chùm chăn ngủ luôn.Điều lạ đó là Tiểu Hổ gặp người lạ nó sẽ xa lánh chạy vội, nhưng khi gặp Nắng nó vẫn thản nhiên như thường không đến gần quá cũng không quá xa thể hiện sự kiêu kì ấy. Tôi cứ nghĩ có khi hai đứa không thân được đâu.

Thời gian trôi qua sắp đến ngày 20/10 rồi nghe phong phanh thì nhóm con trai đang dự định tổ chức cho nhóm con gái chúng tôi một buổi tiệc nhỏ vào ngày ấy, vì muốn giữ thể diện cho bọn họ. Chúng tôi liền giả ngây ngô không biết gì cả, giữ mặt mũi cho nhóm bạn trai một chút.

Chiều đến học vẫn chưa thấy lớp có gì thay đổi tôi thầm nghĩ có khi nhóm con trai là đợi tiết cuối sinh hoạt mới làm. Về chỗ ngồi vui vẻ chờ đợi dù sao cũng là ngày lễ đầu tiên khi lên cấp ba nên tôi khá mong chờ.

"Ê này hôm nay có gì hot không?" Không kìm được tò mò tôi với lên hỏi Khôi Anh.

"Hôm nay á ngày này chỉ dành cho con gái thôi, mày là con trai cơ mà." Khôi Anh liếc nhìn tôi từ trên xuống dưới rồi khinh thường nhận xét. Hai đứa đùa nhau một hồi thì trống vào giờ.

Cố chịu đựng qua 4 tiếng học cuối cùng cũng đến tiết cuối, quả nhiên anh chàng lớp trưởng đứng lên kêu gọi nhóm con gái xuống sân, thậm chí còn ngồi canh không cho chúng tôi lên.

"Hê hê các cậu chịu khó nha ai mà trốn lên đấy thì tôi bị xử đó." Chúng tôi vui vẻ ngồi trò chuyện với nhau, đợi tầm 15 phút liền được lên lớp, khi lên đến tầng 2 đứng trước cửa lớp nhìn vào trong thì thấy lớp tắt hết đèn nhóm các chàng trai đang bận rộn sắp xếp bàn ghế dàn hết sang hai bên ở giữa liền để nến xếp thành hình trái tim, tên lớp ở giữa cháy lên rất đep.

Khi nhóm chúng tôi mới bước vào một anh chàng liền bắn cây pháo nhỏ bay lả tả vài người còn bị dính lên tóc. Nhưng ai cũng hớn hở nhìn ngắm lớp. Khi ổn định chỗ xong mỗi người bạn gái đều được phát một quả bóng hình trái tim trên đó có dán ảnh chụp của bọn tôi được in ra.

Tôi vui vẻ chọn quả màu bạc đang loay hoay ngắm quả bóng muốn lấy máy chụp lại

"Chọn màu bạc à ừ đúng rồi bạc bẽo như chuyện tình của ai đó với Đại tỷ ý." Chi ngồi bên cạnh đung đưa liếc xéo tôi, khiến tôi chỉ biết ôm bụng chịu đựng, cuối cùng hai đứa phải trêu đùa qua lại mấy câu mới chịu dừng.

Kèm theo đó mỗi đứa đều được một cốc trà sữa và một tấm thiệp chúc ngày 20/10 lúc tôi nhận được đọc lời chúc bên trong tôi liền biết là ai viết không ai khác chính là Khôi Anh, tờ chúc của tôi có thể coi là nhiều hơn một tí so với những cô nàng khác Khôi Anh cũng không nói gì nhiều chỉ chúc tôi hãy luôn vui vẻ và quên đi người cũ. Nhưng mà làm sao để quên nhỉ?

Vui vẻ trò chuyện trêu đùa với nhau xong thời gian 45 phút liền trôi qua, sau khi nhóm con trai dọn dẹp. Cô chủ nhiệm liền kêu bọn tôi tập trung lên bục giảng để chụp ảnh kỉ niệm lớp. Tôi liền chạy lên đứng với hội chị em đứng cạnh bên phải tôi là An, khi tôi đang loay hoay chỉnh quả bóng bay trong tay đột nhiên tôi nghe thoáng được đoạn đối thoại

An:"Ơ nào sao mày lại chen vào đứng đây."

Nắng: "Mày ra đứng chỗ kia nè, cho tao đứng đây."

An: "Chỗ tao mà tự dưng chen thế mày yêu Trà à mà đứng đấy."

Nắng: "Ừ tao yêu nó đấy."

Nghe xong đối thoại nhất là câu trả lời cuối ấy, suốt quá trình tôi không dám ngẩng mặt lên mím môi nén cười cố nhốt lại những dao động trong lòng dù biết đó chỉ là một lời nó bâng quơ một câu đùa nhưng không ngờ tôi lại phản ứng như vậy, thậm chí tôi còn cảm nhận được mặt tôi nóng lên, nhịp tim gia tốc nhanh hơn trong lòng đột nhiên cảm thấy vui vẻ

"Ê ê Trà Nắng bảo yêu mày nè." An ý ới gọi tôi khuôn mặt nở nụ cười ranh ma, tôi chỉ biết cười cười cho qua lúc đó quá ngại, liếc mắt sang nhìn Nắng

"Ừ đúng rồi đấy tao yêu mày mà." Nắng tinh nghịch nhìn tôi nói lại,nhìn cô ấy tôi khẽ nhếch nụ cười nhưng tâm trạng đột nhiên xuống dốc thực ra đại tỷ cũng dễ dàng nói yêu như vậy cuối cùng đổi lại tôi được gì đây, nghĩ đến liền không vui tôi đứng im.

Nhưng Nắng đột nhiên hớn hở sát lại gần rồi còn thâm mật giơ tay muốn tạo hình trái tim với tôi, nhìn cô ấy như vậy đột nhiên thấy mình ngu ngốc sao lại phải đau buồn vào ngày này. Liền vui vẻ giơ tay định làm trái tim với cô ấy nhưng nghĩ thế nào tôi chỉ giơ ra ngón cái làm thành nút like cô ấy cũng vui vẻ làm theo.

Cuối cùng bức ảnh cũng chụp xong tôi liền đưa nốt quả bóng của tôi cho Nắng chỉ cầm ảnh và thiệp đi về, xuống sân tôi với Nắng vẫn còn tíu tít nói chuyện với nhau, mãi đến khi ra khỏi cổng nhìn cô ấy được người đưa về mới thôi.

Đột nhiên thấy hôm nay trời thật đẹp vui vẻ hít một hơi lớn liền lấy xe ra về. Đến nhà lên mạng tôi chỉ chờ nhóm lớp đăng ảnh chụp hôm nay tìm tìm tấm ảnh cả tôi và Nắng đều đang nhìn vào tay hai đứa mà cười vui vẻ. Thầm lặng lưu về tôi chỉ là không nhịn được muốn cất giữ khoảng khắc này.

- ----------------------------------------------------------------------------------------

Haizzz qua một thời gian ẩn dật cứ nghĩ dịch hết rồi giờ đột nhiên lại bùng phát, những bạn ở Hà Nội hãy cẩn thận nha nhưng đừng có quá lo lắng:<<<

Mua đồ cũng chỉ mua đủ dùng thôi nhe hãy để số còn lại cho những người thực sự cần <3 hi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.