Doctor

Chương 127: Thứ cảm xúc nguyên thuỷ (H)




Lã Hứa Lệ chuẩn bị căn phòng vô cùng ngọt ngào tại một khách sạn cao cấp. Màu sắc mờ nhạt rồi ánh đèn lơ đãng, thêm chút hương thơm cho sự chu đáo này chính là vũ khí đầu tiên đánh gục Tiểu Chu.

Cô vì cảnh và lời nói ban nãy của nàng làm rạo rực cả cơ thể, không nhịn được nữa mà lập tức đặt lên môi nàng một nụ hôn.

Lã Hứa Lệ có phần choáng ngợp nhưng rất nhanh thích ứng. Đầu lưỡi cô len lỏi cũng được nàng đáp trả lại mãnh liệt. Hai thứ mềm mại đó cuốn lấy nhau, như là bao nhiêu thèm khát đều được trao qua cái hôn sâu này vậy.

Tiểu Chu càng thêm hưng phấn, nhấc cơ thể nàng lên, ép càng sát vào bức tường.

Lưỡi cô trượt xuống tấm cổ nàng, rồi nó chạm tới vành tai.

Nữ nhân nọ tức khắc rùng mình với trận cực khoái này.

"K-Khoan... chúng ta hãy vào phòng!"

Lã Hứa Lệ hổn hển cố nói cho rõ ràng câu chữ, chỉ là Tiểu Chu hiện tại không muốn nhịn thêm.

Cô đặt người nàng lên chiếc kệ cạnh đó, bàn tay cô len lỏi chạm tới chiếc đùi.

Lã Hứa Lệ chưa kịp phán đoán tình huống tiếp theo thì bàn tay cô đã chạm tới chiếc quần lót.

Chạm, rồi các ngón tay cô bắt đầu di chuyển, ma sát thứ nhô ra tại chiếc quần nhỏ này.

Nàng muốn gục ngã, vốn định trách cứ cô sao có thể làm loại chuyện này tại đây nhưng sức lực nàng chính thức bị tước đoạt khi cảm nhận sự sung sướng đang nở rộ tại bên dưới.

Tiểu Chu lại đặt lên môi nàng một nụ hôn sâu. Thứ thèm khát trần trụi nhất được thể hiện càng rõ bởi những lần nút đầu lưỡi mềm mại của một người phụ nữ xinh đẹp.

"Hôm nay chúng ta sẽ làm năm, bảy lần chứ!?"

Tiểu Chu lời nói có ý chọc ghẹo chuyện cũ. Tuy rằng đang bị cái ngọ nguậy của cô phía bên dưới làm thần trí đảo điên nhưng tuyệt nhiên đôi tai của nàng vẫn hoạt động rất tốt.

Rõ ràng nàng xấu hổ, nhưng lại cũng muốn phóng khoáng theo tình huống này.

"Ừm, em rất thèm! Mau lên!"

Lời thủ thỉ này khiến đầu óc cô hiện tại chỉ có thể nghĩ về chuyện đó. Tiểu Chu cúi người, bàn tay cũng vì vậy mà kéo chiếc vày nàng lên. Kì quan nào đó hấp táy ở mép đùi.

"Nếu em không dạng ra, tôi sẽ không thể làm tốt!"

Tiểu Chu giả giọng đểu cáng nhưng Lã Hứa Lệ lúc này chính là lá bèo, mặc cho dòng nước là cô đưa đẩy. Nãy giờ ma sát đã muốn ướt sẫm cả chiếc quần nhỏ, sự ngắt đoạn này khiến nàng mang một trận nóng bức nhức nhối không thể tả.

Không còn giữ lại chút gì đứng đắn thường ngày nữa, Lã Hứa Lệ hiện tại chỉ là một người phụ nữ với ham muốn mãnh liệt mà thôi.

Đôi chân nàng dần mở ra, kì quan lúc này mới thực sự hé lộ.

Tiểu Chu bằng lòng, thậm chí càng lúc càng đê mê sự tự nhiên pha chút lẳng lơ của người cô yêu. Cô đưa đầu lưỡi, trượt dài từ mép đùi rồi chạm tới thứ phập phùng nhô ra sau lớp quần lót dang ướt.

Hít thật sâu, khoé môi cô giương lên, ý cười thực sự rất "tàn bạo".

Lã Hứa Lệ cảm nhận được đầu lưỡi cô đã chạm tới chiếc quần lót, rồi đôi môi cô nút lấy chiếc hột ngọc một cách gấp gáp thì cơ bụng nàng thắt lại một cái khoái cảm.

Nàng nâng tay ôm lấy đầu cô, hai chân cứ vậy mà quàng vào người kẻ đang chiếm thế thượng phong đó.

Nhưng các kích thích này không thể đủ với một ham muốn và con người về bản chất đều tham lam.

"Ưm... ưm... Ch-Chu... em không chịu được nữa... Đ-Đừng chọc ghẹo nữa..."

Lã Hứa Lệ luồn tay xuống bên dưới, vạch chiếc quần lót sang một bên, ánh mắt chính là van xin.

Tiểu Chu cũng không thể chịu được thêm. Người cô yêu quá "cởi mở", mà người phụ nữ chủ động trong chuyện đó chính là thứ tuyệt với nhất.

Cô ngầm đồng ý với thỉnh cầu của nàng bằng cách đặt đầu lưỡi mình chạm tới viên ngọc mềm mại kia.

Lưỡi cô ma sát, rồi đôi môi cô nút nó lại, trong những phút ngắn ngủi đó Lã Hứa Lệ cảm nhận thực sự mình đang hưởng một trận khoái lạc không thể diễn ta bằng bất kể ngôn từ nào.

Lực đạo cô từ chậm rồi gia tốc gắt gao khiến hơi thở nàng liên tục co thắt.

Mới chỉ dạo đầu nhưng thực sự cao triều đã xảy đến. Cơ thể nàng cong lên, mười đầu ngón tay cũng ôm chặt lấy đầu của cô.

||||| Truyện đề cử: Vạn Cổ Chí Tôn |||||

"Đ-Đừng ngừng lại.... Em... Em sắp.... Mạnh thêm chút nữa..."

Tiểu Chu miết hột ngọc đó thêm mạnh mẽ, chỉ vài giây sau lời van xin kia, cả cơ thể nàng cong cực hạn rồi trở nên mềm xuống.

Giọt ấm tràn ra chạm tới môi cô, rớt một chút xuống mặt kệ. Tiểu Chu liếm sạch sẽ chốn bồng lai nọ rồi trườn đôi môi, đặt lên đùi nàng nhiều cái hôn.

Lã Hứa Lệ đổ vào người cô, người nàng khẽ run lên.

"Giờ chúng ta sẽ lên giường!"

Tiểu Chu nhấc bổng Lã Hứa Lệ lên, lập tức tiến tới phòng ngủ dành cho cả hai.

Nơi này được Lã Hứa Lệ đặc biệt chỉn chu, kể cả là tấm ga giường của khách sạn cũng được nàng thay bằng đồ của mình để tạo được màu sắc "dễ động lòng" nhất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.