Tiểu Chu mím môi nuốt hận. Trên bàn ăn này, hễ cô muốn động đũa gắp món gì là cả đại gia đình thay nhau động đũa tới món đó, cốt là muốn bồi "khách quý" mới về nước.
Là vì đối tượng là Lã Hứa Lệ nên Tiểu Chu đành cắn răng cắn lợi cam chịu, nếu là người khác hẳn cô sẽ không để yên cảnh "con ghẻ" này tiếp diễn. Trải nghiệ𝓂 đọc 𝐭ruyện số 1 𝐭ại — 𝐭rù𝓂𝐭ruyệ n﹒𝚅n —
"Lệ Lệ, dạo nhìn con mệt mỏi rõ rệt, phải hết sức chú ý sức khoẻ. Ăn thêm đi!"
Mẹ Lương luôn tay thêm thức ăn vào bát nàng khiến Lã Hứa Lệ bất đắc dĩ nở nụ cười khổ mà nhìn sang cô. Sức ăn của nàng không có khoẻ, chỗ đồ ăn này thực sự quá sức, nhưng vì sự nhiệt tình của mẹ Lương mà không nỡ từ chối chút gì.
Đến giờ đã là quá sức, nhất định phải cầu cứu Tiểu Chu: Ăn giúp em!
Tiểu Chu đói muốn mốc mặt, ánh mắt này của Lã Hứa Lệ chính là cứu cô một màn này, trong lòng hết sức cảm kích.
Cô thân thủ mau lẹ động đũa, hướng bát của nàng mà gắp đồ ăn về bát mình ăn ngon lành trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người trong gia đình.
"Ai nha, Giáo sư Trương đói đến mức ăn tranh đồ với Tiểu Lệ sao?"
Tống Mẫn đương nhiên cũng có mặt trên bàn ăn này, và người này cũng là người thứ hai trong gia đình thích chọc ghẹo xỏ xiên "ai đó". Người còn lại là ông anh hai Trương La Hưng.
"Chà chà, chị dâu nói em mới để ý. Lớn từng này mà còn ăn tranh!? Em đúng là không biết xấu hổ đấy nhóc con!", Trương La Hưng giọng mang ý coi thường vô cùng, bĩu môi hướng em gái mình.
Tiểu Chu giận đến nuốt không trôi: gì chứ? Rõ ràng các người bức ta đến con đường này mà!??, cô nhìn sang phía anh Tân, long lanh ánh mắt cầu cứu vì trên đời này, người duy nhất ôn nhu với cô ngoài Lệ Lệ của cô thì chính là người anh lớn này.
Nhưng hôm nay lão Tân hết sức cao hứng vì lần đầu được gặp bạn gái tin đồn của em gái mình, trong lòng vui vẻ ắt hẳn sẽ muốn đùa một chút: "Tiểu Chu, nhả ra! Không được làm vậy!"
Nghe chất giọng nghiêm túc của Trương La Tân khiến cho câu đùa trở nên thật đến mức cả nhà không nhịn được mà phải bật cười, chỉ duy nhất Tiểu Chu là không nuốt trôi cơn giận này mà thôi.
"E-Em là chó sao???", cô giận đến run người, ngồi lâu như vậy mới phun ra được mấy chữ này.
"Hahahaha... Thì em đúng là chó* mà, hahaha... Ủa mà khoan, anh em ta sinh đôi mà...!!!!", Trương La Hưng vốn đang cười nói thì méo mặt trước màn gậy lưng đập lưng ông này.
Phì
Hahahaha...
"Hahaha... Em chồng quả thực là sinh đôi với Tiểu Chu!", hàm ý của Tống Mẫn chính là hai người này ngốc như nhau, bởi vậy mà không khí sôi động càng thêm náo nhiệt.
Lã Hứa Lệ cười đến đỏ bừng mặt mũi. Một Tiểu Chu vốn đã ngốc lắm rồi, giờ thêm một Trương La Hưng cũng muốn trì độn hết giác quan thì nàng cho rằng đây thực sự là chuyện tiếu lâm.
Không khí gia đình như vậy, đây chính là điều Lã Hứa Lệ luôn khao khát. Thực sự nó đang dần thành sự thực.
Mình thực sự rất hạnh phúc...
Bên dưới bàn ăn, bàn tay Lã Hứa Lệ cảm nhận được hơi ấm. Khi nàng nhìn sang bên cạnh chính là ánh nhìn dịu dàng của người đó hướng mình. Bàn tay người đó đan lấy bàn tay nàng, nụ cười mỉm đó cũng là vì nhìn ra sự hạnh phúc của nàng mà cảm thấy hạnh phúc theo...
Người đó chính là người nàng yêu, cũng là người nàng nợ rất nhiều...
"Ba mẹ, anh chị, hôm nay con có lời muốn nói!"
Tiểu Chu nghiêm túc hướng ba mẹ, bàn tay cô cũng nắm chặt lấy bàn tay nàng hơn. Cô có rất nhiều sự lo lắng, sợ rằng ba mẹ sẽ không thể chấp nhận loại chuyện phụ nữ lại yêu một phụ nữ, nhưng cũng không thể vì việc này mà mãi trì hoãn. Không khí vui như vậy, cô cho rằng đây chính là thời điểm phù hợp.
Cả gia đình theo cái sự nghiêm túc của Tiểu Chu thì im lặng. Ánh mắt mọi người chính là tò mò, ngoại trừ Tống Mẫn là thích thú. Tống Mẫn đương nhiên có thể phán đoán ngày hôm nay sẽ có một công bố quan trọng gì, cô chỉ là đang chờ xem Tiểu Chu sẽ thuyết phục ba mẹ chấp nhận loại chuyện này bằng câu từ gì mà thôi.
Mà... cậu có vẻ lo lắng quá rồi đó Tiểu Chu... Ba mẹ vốn đã biết từ lâu rồi mà...
"Con biết ba mẹ luôn muốn con tìm được đối tượng và kết hôn vì mong con sẽ hạnh phúc thực sự. Con trước đây luôn dùng công việc mà lảng tránh chuyện hôn nhân vì con lúc nào cũng cho rằng bây giờ chưa phải lúc có gia đình, có rất nhiều việc sẽ thay đổi nếu con lấy chồng hay sinh con. Và một lý do khác, con không hề thích ai, không ai lọt vào mắt con hết!"
Tiểu Chu nhìn sang phía nàng, môi cô lại hiện nụ cười thật dịu dàng, như là dồn hết tất thảy yêu thương vào ánh nhìn người phụ nữ này.