Edit: V.O
"Ngươi vô liêm sỉ! Thần Sáng Thế tạo ra cả vùng Đại Lục, cho dù ngươi không có ý kính trọng gì cũng không thể hại huyết mạch của người. Ám Dạ Đế Quốc chưa cho ta chỗ tốt, là bản thân ta muốn cùng đấu một trận, ta muốn đánh bại ngươi, tốt nhất là có thể giết ngươi!" Vẻ mặt Lý trưởng lão lạnh xuống, quanh thân nhấc lên sát ý kinh khủng.
Thượng Quan Dương cắn răng: "Vì sao? Ta không nhớ đã từng đắc tội ngươi."
"Ngươi đã quên sao? Điện chủ Bạch Phong luôn luôn do ta khám và chữa trị, ta lại không thể cứu sống người, trơ mắt nhìn người chết ở trong kế hoạch của các ngươi." Lý trưởng lão bước tới trước một bước, khí thế dời núi lấp biển ầm ầm đè ép.
Phía sau, Giao Long (con thuồng luồng) đen tuyền dẫn theo nước lũ cuồn cuộn ngút trời vọt mạnh xuống.
Đồng tử Thượng Quan Dương co rụt lại, vội vàng lui về phía sau, một mạch gọi ba con Triệu hoán thú hệ Kim ra, cường bạo đối kháng với một kích của Lý trưởng lão.
Khí thế của hai bên trong lôi đài va chạm kịch liệt, Triệu hoán thú hung mãnh (hung dữ, mạnh mẽ) chém giết.
Triệu hoán thú của Lý trưởng có hai con hệ Mộc, chỉ có một con là hệ Thủy, tính công kích không phải rất mạnh, rất nhanh đã rơi vào thế yếu.
Thượng Quan Dương bắt lấy cơ hội đuổi theo không rời, muốn một lần đánh Lý trưởng lão xuống tận đáy, khiến Lý trưởng lão không trở mình được. Nhưng mỗi một lần Lý trưởng lão đều miễn cưỡng tiếp tục chịu đựng.
Thượng Quan Vân Trần và Ngọc Ưu Liên nhìn không rời mắt, trong lòng không yên, đừng nhìn bây giờ Thượng Quan Dương dang chiếm ưu thế, càng kéo dài sẽ càng hỏng bét.
Ầm - -
Lại va chạm kịch liệt một lần nữa, ba con Triệu hoán thú của Thượng Quan Dương đều bị thương, Giao Long của Lý trưởng lão bị thương quá nặng, nhưng hai con Triệu hoán thú hệ Mộc phía sau lập tức sử dụng linh thuật chữa khỏi, chỉ trong nháy mắt, vết thương đã hoàn toàn hồi phục.
"Đáng giận!" Thượng Quan Dương nổi giận gầm lên một tiếng, chém giết về phía Triệu hoán thú hệ Mộc của Lý trưởng lão, dieendaanleequuydoon – V.O, hai con Triệu hoán thú này không chết, ông ta cũng đừng mong đánh bại Lý trưởng lão.
Nhưng Lý trưởng lão sao để ông ta dễ dàng làm được như vậy, một kích của Giao Long hệ Thủy rất mạnh, khiến Thượng Quan Dương gần như ăn không vô.
Không bao lâu, Thượng Quan Dương sắp tiêu hao hết linh khí, ba con Triệu hoán thú cũng chỉ còn lại hai con.
Khóe miệng Thượng Quan Dương chảy ra vết máu, hung hăng trừng Lý trưởng lão một cái: "Xem như ngươi lợi hại!"
Ông ta xoay người muốn rời khỏi lôi đài, trong mắt Lý trưởng lão xẹt qua sắc bén: "Chạy đi đâu? Như vậy đã muốn chạy, ngươi nằm mơ!"
"A - -" Thượng Quan Dương kêu thảm một tiếng, đã đến lôi đài bên cạnh, ngực lại bị đâm thành một cái lỗ lớn.
"Cha!" Thượng Quan Vân Trần quá sợ hãi, đập bàn nhảy lên, bay vọt xuống.
Thượng Quan Dương đã ngã xuống từ lôi đài, Thượng Quan Vân Trần đón được ông ta, lập tức đút cho ông ta Hoàn Hồn Thảo 5000 năm mới miễn cưỡng cứu được mạng ông ta.
Thượng Quan Vân Trần âm trầm nhìn về phía Lý trưởng lão trên đài: "Ám Dạ Đế Quốc, đúng là rất tốt!"
"Ông ta thua, là do ông ta không đủ thực lực, chẳng lẽ Thượng Quan Điện chủ tính trả thù?" Lý trưởng lão thu Triệu hoán thú của bản thân lại, từ trên cao nhìn xuống Thượng Quan Vân Trần.
"Ngươi!" Thượng Quan Vân Trần giận tím mặt. Bạch Vũ đi lên lôi đài: "Thượng Quan Vân Trần, nếu không phục như vậy thì lên đi, ta đối chiến với ngươi."
Ngọc Ưu Liên đang xem cuộc chiến trên đài cao cũng nhảy xuống, kiều mị cười nói: "Đừng lãng phí thời gian, cùng nhau dứt khoát mới tốt, ta đã chờ mong đường đường chính chính tỷ thí cùng Ám Dạ Quân Vương một trận từ lâu rồi."
Bạch Vũ nghi ngờ liếc nhìn nàng ta. Đường đường chính chính? Sao ngươi có thể nói ra miệng được? Nếu có thể, chỉ sợ quỷ kế gì ngươi cũng sẽ dùng. Đột nhiên muốn đồng thời chiến đấu, là không hy vọng giữa đường có người nhúng tay cứu viện? Các ngươi có tự tin giết được ta và Dạ Quân Mạc như vậy sao?
Thượng Quan Vân Trần sắp xếp cho Thượng Quan Dương xong, lập tức nhảy lên lôi đài.
Bạch Vũ đối chiến với Thượng Quan Vân Trần, Dạ Quân Mạc đối chiến với Ngọc Ưu Liên, hai trận đại chiến đồng thời bắt đầu.