Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 494: Xuất sắc 3




Edit: V.O

"Tại sao có thể như vậy? Nàng ta ra ngoài như thế nào? Ra ngoài như thế nào?" Thượng Quan Vân Trần giận dữ, miệng vết thương trên người lại nứt toác ra.

Đệ tử bên cạnh vội vàng bước lên phía trước đỡ hắn ta: "Điện Chủ bớt giận, trên thân người còn có vết thương!"

"Bớt giận? Ngươi bảo ta bớt giận như thế nào?" Thượng Quan Vân Trần chặn ngang đẩy đệ tử bên cạnh ra, trừng mắt nhìn qua nhìn lại Bạch Vũ ở trong Thần Vực, cắn răng nanh vang lên kẽo kẹt kẽo kẹt, hận không thể ăn sống Bạch Vũ.

Bản thân Bạch Vũ không có khả năng có thể phá vỡ không gian lãng phí, nhất định có người ngoài giúp nàng. Dạ Quân Mạc! Nhất định là Dạ Quân Mạc đã làm gì đó.

"Dạ Quân Mạc đâu?" Thượng Quan Vân Trần ép cơn tức giận xuống, hỏi.

"Chuyện này... Không rõ lắm." Sau khi Dạ Quân Mạc làm nổ biệt viện thành phế tích, cũng không biết tung tích của hắn nữa rồi.

"Các ngươi lại không theo dõi hắn? Đi tìm, lập tức đi tìm cho ta!" Mặt Thượng Quan Vân Trần trầm xuống hạ lệnh. Hắn ta có phần hối hận đã tiết lộ chuyện Bạch Vũ ở trong không gian lãng phí cho Dạ Quân mạc, ai biết Dạ Quân mạc sẽ làm ra chuyện gì vì Bạch Vũ, vạn năm trước chỉ vì bảo vệ Bạch Vũ, ngay cả mạng hắn cũng không cần.

Nhưng sau khi Dạ Quân Mạc đả thương hắn ta, đến khi Bạch Vũ phá tan trung tâm không gian lãng phí cũng không quá lâu, hẳn là Dạ Quân Mạc đang ở gần đây.

Quả nhiên, thuộc hạ của hắn ta rất nhanh đã tìm được Dạ Quân Mạc suy yếu ở ngay gần trong khe núi.

Dạ Quân Mạc đã không còn sức lực để rời đi, khuôn mặt tuấn mỹ ốm yếu xanh trắng, nhìn thấy Thượng Quan Vân Trần cũng không hề giật mình.

Thượng Quan Vân Trần nhìn Dạ Quân Mạc chằm chằm, phát hiện Ma Văn ở đầu lông mày Dạ Quân Mạc đã biến mất, trái tím liền đập mạnh.

Ma Văn kia là dấu hiệu huyết mạch vương giả của Ám Dạ Đế Quốc, không thể đột nhiên biến mất, trừ khi...

Thượng Quan Vân Trần nhịn không được ngửa mặt lên trời cười to, vẻ mặt châm biếm chỉ vào Dạ Quân Mạc: "Dạ Quân Mạc, ngươi đường đường là Quân Vương của Ám Dạ Đế Quốc, lại khế ước chính mình làm nô lệ cho người khác. Ngươi nói xem, người của Đế Quốc các ngươi biết chuyện này thì sẽ làm gì đây?"

Dạ Quân Mạc lạnh lùng nhìn hắn ta, diendanlequydon – V.O, vịn thân cây vất vả đứng lên, không thèm nhìn Thượng Quân Vân Trần châm biếm, đi qua bên cạnh Thượng Quan Vân Trần, từ từ rời đi, bóng dáng cao lớn cứng cỏi cao ngất, khí phách khiếp người, không nhìn ra một chút yếu đuối.

"Đứng lại! Ta có nói cho ngươi rời đi sao?" Thượng Quan Vân Trần chặn ngang, nắm áo Dạ Quân Mạc.

"Ngươi dám ra tay?" Vẻ mặt Dạ Quân Mạc không thay đổi, ánh mắt lạnh như băng khiến người ta như rớt vào hầm băng.

Thượng Quan Vân Trần nheo mắt lại: "Bây giờ ta không thể giết ngươi, không có nghĩa là sau này sẽ không thể giết ngươi. Hiếm khi được nhìn thấy Thánh Quân của Ám Dạ Đế Quốc suy yếu như vậy, đây chính là cơ hội tốt ngàn năm có một. Ta có thể bắt ngươi lại, đợi sau khi Thần Vực đóng lại sẽ giết ngươi! Dẫn hắn ta đi."

Thượng Quan Vân Trần buông tay ra, lớn tiếng hạ lệnh, khóe miệng gợi lên độ cong đắc ý.

Mọi người lập tức tiến lên, bắt lấy Dạ Quân Mạc.

"Buông bàn tay bẩn thỉu của ngươi ra, đều cút đi cho lão tử!" Một nam tử có bộ dạng thiếu niên táo bạo gầm lên giận dữ dẫn theo một đám người xông tới, không đợi Thượng Quan Vân Trần thấy rõ ràng liền nện một quyền lên mặt hắn ta.

Thượng Quan Vân Trần bị nện đến lảo đảo lui về sau vài bước, ôm cái mũi điên cuồng phun máu, quắc mắt nhìn trừng trừng: "Ám Lang?"

"Biết lão tử đến đây còn dám đụng vào Thánh Quân nhà ta, ngươi không muốn sống nữa sao?" Ám Lang giơ thiết côn (cây gậy sắt) trong tay lên đập tới, nhân mã hai phe lập tức loạn đấu thành một đoàn, có kịch liệt, hoàn toàn quên đi chuyện còn có khế ước chung sống hoà bình.

Một chưởng chưởng đối thủ gần chết, chính mình cũng bị thương hộc máu, quả thực chính lá đả thương địch thủ 1000, tự tổn thương mình 1000.

Dạ Quân Mạc thờ ơ nhìn chiến trường hỗn loạn, hạ lệnh rút lui, mới sai Ám Lang đang chiến đấu phấn khích che chở hắn rời đi, về tới cứ điểm ở Đại lục Hiên Thổ của Ám Dạ Đế Quốc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.