Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 467: Tiền trần huyễn kính 4




Edit: V.O

"Không thể có điều đó, Sáng Thế Thần Điện là nơi muội ấy sống từ nhỏ đến lớn, muội ấy không thể cứ bỏ đi như vậy." Thượng Quan Vân Trần hừ lạnh một tiếng.

"Xem ra ngươi vẫn chưa hiểu rõ muội muội này của ta, đối với muội ấy mà nói, cha mẹ đều đã qua đời, Sáng Thế Thần Điện còn có cái gì tốt để lưu luyến à?" Ngọc Ưu Liên lạnh lùng hỏi.

"Không phải còn có Thạch cô cô sao?" Thượng Quan Vân Trần cắn răng nói. Hắn ta không thừa nhận cũng không được, đối với Bạch Vũ mà nói bọn họ không đáng kể chút nào, người duy nhất có thể khiến cho Bạch Vũ còn chút lưu luyến lại chỉ có Thạch cô cô.

Ngọc Ưu Liên nở nụ cười: "Ngươi nói rất đúng, nếu Bạch Vũ biết Thạch cô cô sinh bệnh, chắc chắn sẽ trở về."

"Thạch cô cô đang rất tốt, sao có thể sinh bệnh, ngươi là muốn hạ độc sao? Ngươi đừng quên, Bạch Vũ vừa là Y Sư, vừa là Độc Sư, nếu ngươi hạ độc thì muội ấy sẽ không nhìn ra được sao?"

"Ta mới không có ngu, sinh bệnh không được, dù sao bị thương cũng có thể chứ." Ngọc Ưu Liên khinh thường cầm nhánh hoa trong tay để lên người Thượng Quan Vân Trần: "Thích khách Ám Dạ Đế Quốc xông vào Thần Điện, không cẩn thận làm Thạch cô cô bị thương."

"Lý do này thật không tệ, ngươi tính nói với muội ấy như thế nào?"

"Ta đã để cho Mộc Thiên Tịch lẻn vào Ám Dạ Đế Quốc rồi."

"Mộc Thiên Tịch?" Thượng Quan Vân Trần nhíu mày: "Sao hắn ta có thể nghe lời ngươi nói? Ngươi làm hại hắn ta nhà tan cửa nát, cả gia tộc đều bị lật đổ, hắn ta không hận ngươi?"

"Sai rồi, người làm hại hắn ta nhà tan cửa nát chính là Bạch Vũ! Phụ thân phạm sai lầm, xử phạt là do Bạch Vũ hạ mệnh lệnh." Vẻ mặt Ngọc Ưu Liên nghiêm túc, ai cũng nhìn không ra nàng ta đang nói dối.

Thượng Quan Vân Trần liếc nhìn nàng ta, cười lạnh một tiếng: "Bạch Vũ từng quản việc này lúc nào, đổ lên người muội ấy, ngươi thật đúng là tỷ tỷ tốt của muội ấy."

"Ta đương nhiên là tỷ tỷ tốt của Bạch Vũ, đáng tiếc muội muội này bắt đầu không nghe lời rồi. Tốt nhất là ngươi nói với cha ngươi, lần này Bạch Vũ trở về, không thể buông thả muội ấy nữa. Nếu muội ấy lại làm càn..." Giọng điệu Ngọc Ưu Liên thay đổi, tay lướt nhẹ qua cây Đào, hơi hơi dùng sức, chỉ nghe rắc rắc một tiếng, cả cây đều ngã xuống.

Thượng Quan Vân Trần nheo mắt lại: "Không cần ngươi phải nhắc nhở, muội ấy vừa về đến, ta sẽ nghĩ cách thành thân với muội ấy."

Bạch Vũ nhìn ánh mắt âm ngoan của hai người trong Huyễn Kính, nhớ tới lúc ấy nàng nhìn thấy Mộc Thiên Tịch ở thi đấu tuyển chọn ở Ám Dạ Đế Quốc, khó trách lúc ấy trong mắt Mộc Thiên Tịch tràn đầy căm thù.

Đáng tiếc lúc ấy nàng cũng không biết, nàng chỉ biết hắn ta hẳn là người Sáng Thế Thần Điện phái tới gọi nàng trở về, diendanlequydon – V.O nhưng nàng vẫn không muốn trở về, vì thế sau khi thi đấu tuyển chọn trôi qua liền trốn vào trong cung điện của Dạ Quân Mạc, đánh chết cũng không ra.

Dạ Quân Mạc đổi người của Dạ Vương và Ảnh Vương đi, thay toàn bộ người một nhà vào những chức vị quan trọng của Ám Dạ Đế Quốc, một hơi thay đổi cả một nhóm người, Đế Quốc có chút không yên ổn, bởi vậy khi hắn trở lại lại bận rộn nhiều việc.

Bạch Vũ thường xuyên ngủ, tìm thức ăn một mình trong cung điện.

Rất không dễ dàng để Dạ Quân Mạc không còn bận, Mộc Thiên Tịch lại lẻn vào cung điện, tìm được Bạch Vũ, nói với nàng Thạch cô cô bị thương.

Lúc ấy nàng đã tin, lập tức muốn trở về Sáng Thế Thần Điện.

Vẻ mặt Dạ Quân Mạc không vui, hắn rất không dễ dàng làm xong việc để có thời gian đi với Bạch Vũ, kết quả Bạch Vũ liền đi rồi.

Bạch Vũ kéo tay hắn lắc lư: "Chàng đừng không vui, ta cũng ở đây lâu lắm rồi, cần phải trở về, huống chi Thạch cô cô nhìn ta lớn lên từ nhỏ, giống như nương ta. Cô cô bị thương, sao ta có thể không quay về nhìn xem."

"Bị thương như thế nào?"

"Nghe nói là thích khách của các chàng đâm bị thương." Bạch Vũ trợn mắt nhìn hắn.

Dạ Quân Mạc nhíu mày: "Ta không phái thích khách đi qua Sáng Thế Thần Điện."

"Không phải chàng, có lẽ là người khác? Dạ Vương, Ảnh Vương đều có thể?" Bạch Vũ nhún nhún vai nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.