Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 446: Thần Vực, chìa khóa (4)




Edit: V.O

Năm người Bạch Vũ, Tử Như, Tư Minh còn có Trưởng lão Phục Mãn có thể gọi ra đồng thời 11 con Triệu Hoán Thú, mãnh thú cấp 4, cấp 5, cấp 6 trong phạm vi bên trong đều đã bị bọn họ săn bắt, cũng miễng cưỡng có thể đối phó với cấp 7, về phần cấp cao hơn thì cũng chỉ có thể bỏ chạy trối chết thôi.

Vì để nhanh chóng thu được linh khí, Bạch Vũ để cho Trảm Nguyệt và Tiểu Bạch dẫn đường, tìm kiếm con mồi.

Hai con vật này còn quen thuộc Thần Vực hơn nàng.

Cho dù Bạch Vũ nhớ rõ toàn bộ Thần Vực thì bản thân nàng cũng không phải là tiểu Công chúa một vạn năm trước kia, nhưng Tiểu Bạch và Trảm Nguyệt thật sự đã từng sống ở trong này.

Khi đó, bọn nó đều là mãn cấp, Bạch Vũ gần như đã phân tán bọn nó ra khắp nơi trong Thần Vực để nuôi dưỡng, bọn nó chạy chung quanh, không biết có bao nhiêu quen thuộc với nơi này.

Bây giờ Bạch Vũ vô cùng xác định, Triệu Hoán Thú nàng kêu gọi kiếp này vẫn giống với vạn năm trước, ít nhất ba con Triệu Hoán Thú trước mắt đều không thay đổi.

Trảm Nguyệt cố ý đưa bọn họ đến dải đất trung tâm, dẫn đường đến chỗ cửa chính kia, dọc theo đường đi đã gặp không ít mãnh thú.

Năm người Bạch Vũ thuận lợi tấn công, nhưng linh khí đạt được cũng không chia đều cho năm người bọn họ, mà là người nào đánh con mồi một phát cuối cùng, người đó liền đạt được linh khí. Sau khi năm người chém giết một con Dã Sơn Trư (heo núi hoang dã) cấp 7, bỗng chốc chìa khóa của Tư Minh sáng lên không ít, màu vàng trên mặt tăng lên một vòng lớn.

Tư Minh có chút xấu hổ, Trưởng lão Phục Mãn phụ trách phòng ngự, Tử Như và Công Tôn Ưởng phụ trách kiềm chế, Bạch Vũ mới chính là tay tấn công chủ yếu, kêt quả lại để cho hắn nhặt được tiện nghi.

Sau đó, lại gặp mãnh thú, tất cả mọi người đều cố gắng chú ý để cho Bạch Vũ giành được một phát tấn công cuối cùng.

Bạch Vũ cũng chẳng hề gì, dù sao nàng muốn dẫn năm người bọn họ cùng nhau tiến vào dải đất trung tâm, chìa khóa của mọi người đều phải thăng cấp mới được, người nào trước người nào sau cũng không sao cả.

Ầm - - 

Mọi người lại xử lý một con Hắc Tinh Tinh cấp 7, không khéo lại là Thủy Đao (lưỡi dao nước) của Tư Minh chém chết nó.

"A... Ta quên mất." Vẻ mặt Tư Minh như đưa đám, hắn đánh đánh liền kích động, môt lần kích động liền quên dừng tay rồi.

"Không sao. Ai có thể nghĩ nhiều trong lúc chiến đấu như vậy? Mãnh thú cấp 7 cũng không phải dễ đối phó, không cẩn thận một cái, có thể khiến chúng nó cắn trả ngược lại, nhanh chóng giải quyết thì tốt hơn." Bạch Vũ nhàn nhạt nói.

Năm người có chút mỏi mệt, ngồi phịch ở trên mặt đất nghỉ ngơi, xử lý một con mãnh thú cấp 7, bọn họ cũng thiệt hại vài con Triệu Hoán Thú, thuận tiện hái ít Linh Thảo chung quanh, tu dưỡng linh mạch một chút.

Chìa khóa của Bạch Vũ đã sắp thăng cấp, chỉ có đầu nhọn trên chìa khóa còn thiếu một đoạn màu vàng, đây đều là hiệu quả mọi người cố ý nhường. Diendanlequydon – V.O Nhưng vận may của Tư Minh nhiệt huyết không tệ hơn nàng, không cần mọi người nhường, mấy con mãnh thú cấp 7 đều do hắn đánh chết, gần như cả chìa khóa đều là màu vàng rồi.

Sau khi Tư Minh nhổ mấy cây Chu Linh Thảo, còn chưa kịp dùng, ánh sáng vàng trên chìa khóa chớp lóe, lấy đi Linh Thảo của hắn, cả chìa khóa đều tỏa ra ánh vàng rực rỡ.

Một dòng linh khí nồng đậm vờn quanh người Tư Minh, Tư Minh ngẩn ngơ một chút: "Ta, hình như ta sắp thăng cấp rồi!"

Mặt Bạch Vũ biến sắc: "Nhanh vây lại, Tử Như, Công Tôn Ưởng bảo vệ, Trưởng lão Phục Mãn vả ta đuổi mãnh thú chung quanh đi."

Ai cũng không nghĩ tới thăng cấp chìa khóa lại còn có chỗ tốt như vậy, lúc thăng cấp nhất thiết phải ở trong hoàn cảnh an toàn, yên tĩnh, nhưng Tư Minh đã bắt đầu thăng cấp, cũng không có cách nào thay đổi vị trí, chỉ có thể thăng cấp trong bụi cỏ ngay ngoài trời.

Bọn họ nhất định phải bảo đảm chung quanh an toàn, không có mãnh thú qua lại, đuổi đi toàn bộ những khả năng dẫn tới nguy hiểm.

Hành động của Tử Như và Công Tôn Ưởng lưu loát rửa sạch sẽ vết máu của con Hắc Tinh Tinh vừa rồi để lại, xua tan mùi máu tươi.

Bạch Vũ cũng để cho Tiểu Thanh quan sát một vòng ở trên trời, trước mắt trong vòng mười dặm chung quanh đều không có dấu vết mãnh thú.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.