Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 316: Trúng độc, trốn tránh chiến đấu (1)




Edit: V.O

"Ngạch, không cần. Mỗi lần lên lôi đài ta cũng sẽ rất căng thẳng, nhưng chờ ta thật sự lên đài tỷ thí cũng sẽ không như vậy nữa, ngươi không cần phải lo lắng." Lạc Trầm cười từ chối.

"Ngươi chắc chắn?" Dáng vẻ của ngươi không giống như là đang căng thẳng, giống như sinh bệnh!

Bạch Vũ vẫn còn có chút nghi ngờ, không yên lòng muốn bắt mạch cho Lạc Trầm.

Lúc này, Thuần Vu Hải thua, có chút xấu hổ đi xuống đài, khạc ra một búng máu: "Thật xin lỗi..."

"Người chiến đấu thất bại, sẽ phải càng thêm cố gắng trong chiến đấu đoàn đội, uống thuốc đi, ngồi yên thư giãn chữa thương." Tử Như ôn hoà nói, nhấc tay lên phủ linh thuật khôi phục lên người Thuần Vu Hải.

Lần tỷ thí này, sau khi kết thúc mỗi cuộc tỷ thí cũng không có một chút thời gian để nghỉ ngơi, người vừa kết thúc chiến đấu sẽ trực tiếp tiến vào chiến đấu đoàn đội, nhất định bọn họ phải mau chóng chữa thương, bổ sung linh khí.

Có thể nói, người chiến đấu không chỉ muốn thắng, còn phải đặt nền tảng cho chiến đấu đoàn đội. Nếu như có người bị trọng thương ở trong trận chiến, sẽ rất ảnh hưởng đến sự phát huy ở trong chiến đấu đoàn đội, thực lực giảm nhanh.

Hai bên cũng sẽ nghĩ hết cách làm cho đối thủ bị thương nặng ở trong trận chiến, đồng thời bảo vệ tốt cho mình.

"Kế tiếp là tới lượt ngươi, Lạc Trầm. Bây giờ một thắng một chịu, nhưng ngươi phải cố gắng lên!" Tư Minh dùng sức vỗ vỗ lưng Lạc Trầm.

Lạc Trầm xấu hổ gật đầu, lau mồ hôi trên trán đi lên giữa sân.

Bạch Vũ nhìn bóng lưng của hắn, trái tim dâng lên một loại cảm giác bất an.

Lạc Trầm là Triệu Hoán Đại Sư hệ Kim, đối phương ra sân chính là Lê Tùng mà Bạch Vũ đã từng thấy qua, ngoại trừ Hỏa Diễm Tích Dịch, hắn lại lấy ra một con Lam Lân Hỏa Tích (cũng là một con rắn mối).

Hỏa khắc Kim, Lạc Trầm còn chưa xuất thủ cũng đã rơi xuống thế bất lợi.

"Trời ơi, tại sao lại xui xẻo như vậy." Tư Minh thở dài nói.

Bạch Vũ nhìn chằm chằm trận chiến trên đài, trong lòng giật mình. Quả thật rất xui xẻo!

Lúc Tư Vực Chủ chọn người tương đối chú trọng đội hình, năm hệ Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ đều có. Đối thủ là là một người hệ Thổ, một hệ Mộc, một hệ Hỏa, hai người còn lại đều là hệ Kim.

Kỳ lạ là ba lần ra sân trước, người ra sân của Vực Thanh Phong vừa vặn khắc chế toàn bộ Vực Thanh Vũ. Thật sự đều là trùng hợp sao?

Ầm ——

Trên đài bật lên một tiếng va chạm kịch liệt, Kim Tiễn Hoa Báo của Lạc Trầm hung hắng cắn xé lên người Hỏa Diễm Tích Dịch, lại bị Lam Lân Hỏa Tích bên cạnh dùng cái đuôi to khỏe quét bay ra ngoài.

"Xá Thân Hỏa Cầu!" Lê Tùng nổi giận thét lên một tiếng, toàn thân Lam Lân Hỏa Tích chợt phóng xạ ra Liệt Hỏa hừng hực, hóa thành một khối cầu lửa phóng tới Lạc Trầm, lực công kích phá tan 40 điểm trong nháy mắt!

Thiên Cương Hắc Báo lập tức bảo vệ ở trước mặt Lạc Trầm, vung móng nhọn sắc bén, to lớn lên, không chút khách khí tiến lên tiếp lấy hỏa cầu, Kim Cương Chưởng, lực công kích cũng vượt qua 40 điểm, có xác suất đánh ngất đối thủ.

"Đồng quy vu tận?" Sắc mặt Tư Minh khẽ thay đổi vài lần, nhíu chặt chân mày.

Tử Như trầm ổn lắc đầu: "Không, mặc dù sức chịu đựng của Thiên Cương Hắc Báo thấp, nhưng lực phòng ngự có 25 điểm, sẽ không bị một kích đánh bại. Nhưng nhất định sẽ không gánh được Lam Lân Hỏa Tích."

Chỉ nghe ‘phịch’ một tiếng, hai người vừa tiếp xúc, Thiên Cương Hắc Báo bỗng tan thành tro bụi, Lam Lân Hỏa Tích không bị một chút tổn thương nào, hỏa cầu nặng nề đánh lên người Lạc Trầm, trong nháy mắt, ngọn lửa lớn dấy lên ở trên người hắn.

"Tại sao có thể như vậy!" Đám người Bạch Vũ giật mình đứng lên. Tư Minh lập tức tạo ra cột nước tưới tắt ngọn lửa, xông vào trong sân, Bạch Vũ, Tử Như lập tức đuổi theo.

Lê Tùng cười lạnh: "Tỷ thí còn chưa kết thúc, các ngươi xông lên là có ý gì?"

"Ngươi câm miệng!" Tư Minh tức giận hét lên, đỡ thân mình cháy đen của Lạc Trầm dậy, tay hơi run rẩy: "Hắn, hắn đây là..."

Vẻ mặt Tử Như ngưng trọng sờ sờ mạch đập của Lạc Trầm, một lúc sau mới thấp giọng nói: "Hắn đã chết."

Lực đánh 40 điểm trực tiếp đánh vào trên người, không thể nào còn có đường sống.

Sắc mặt Tư Minh và Bạch Vũ nhất thời tái nhợt.

Lê Tùng cười to: "Ha ha, đây chính là kết quả cậy mạnh, tài nghệ không bằng người còn dám đi lên so đấu, chết là đáng đời."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.