Độc Tôn Tam Giới

Chương 674: Bảo Thụ Tông, Thiên Diệp Tôn Giả nộ




Giang Trần ở Thiên Quế Vương Quốc quật khởi, Thiết gia bọn hắn đá kê chân là tốt nhất.

Chuyện xấu hổ như vậy, Thiết gia tự nhiên không thích nói.

Tạ Thiên Thụ biết một ít tư liệu trụ cột của Giang Trần, nhẹ nhàng tự thuật một lần.

Thiên Diệp lão tổ nhíu mày:

- Những chuyện này đều là tin tức đường cái, bốn đại tông môn không người không biết. Có sâu hơn một chút không? Ví dụ như chỗ dựa sau lưng Giang Trần là ai?

- Chẳng lẽ không phải Hộ Quốc Linh Vương Diệp Trọng Lâu sao?

Tạ Thiên Thụ kinh ngạc.

Thiên Diệp lão tổ hừ lạnh một tiếng:

- Diệp Trọng Lâu là từ Bảo Thụ Tông chúng ta đi ra, lão phu đối với tài hoa của hắn, ngược lại là rất thưởng thức. Chỉ có điều, việc này hiển nhiên không chỉ có Diệp Trọng Lâu đơn giản như vậy, còn có tình báo càng thâm nhập gì không?

Tạ Thiên Thụ cười khổ:

- Cái kia thì không biết rồi, nếu không, mời Diệp Trọng Lâu đến tông môn nói chuyện?

- Tông chủ, hơn một năm trước Diệp Trọng Lâu lão gia tử đã bế quan, đến nay không ra.

Một gã trưởng lão thấp giọng nói.

Thiên Diệp lão tổ hơi có chút bực bội, trong lòng của hắn cũng có mê hoặc khó giải.

Ở trên lôi đài quyết chiến, Giang Trần chém giết Long Cư Tuyết, làm cho Thiên Diệp lão tổ đến nay còn dư vị, nhưng lại thủy chung nghĩ không ra, Giang Trần kia là làm sao làm được?

Dùng xuất thân rễ cỏ của Giang Trần, được bao nhiêu kỳ ngộ cường đại, mới có thể ở trong thế tục quật khởi, chém giết Tiên Thiên thân thể Long Cư Tuyết?

Còn nữa, lúc trảm Long Cư Tuyết, Truy Dương lão quái rõ ràng đánh về phía lôi đài, nhưng bỗng nhiên lại bị một cỗ lực lượng đánh trúng, rơi xuống đất, miệng thổ huyết.

Người xuất thủ kia, rốt cuộc là ai?

Ra Bất Diệt Linh Sơn, tất cả cự đầu đều ăn ý không nói sự kiện kia, nhưng trong đáy lòng mỗi người, kỳ thật đều ghi nhớ lấy chuyện này.

Rốt cuộc là nhân vật nghịch thiên ra sao, mới có thể làm cho Truy Dương lão quái thổ huyết.

Cường giả như vậy, vậy mà qua lại trong liên minh 16 nước, cái này để cho Thiên Diệp lão tổ hết sức tò mò.

Hắn muốn biết, người xuất thủ kia, đến cùng cùng Giang Trần có quan hệ gì?

Chính bởi vì tâm lý tìm tòi nghiên cứu bức thiết này, Thiên Diệp lão tổ mới có thể triệu tập mọi người đến, nghe ngóng tình báo của Giang Trần.

Thế nhưng mà, những người này biểu hiện, lại làm cho hắn thập phần thất vọng.

Tình báo của Bảo Thụ Tông, lại đến tình trạng kém như vậy, làm cho Thiên Diệp lão tổ thực sự có xúc động bạo tẩu.

Ngay thời điểm không khí toàn trường có chút xấu hổ, một chỗ hẻo lánh phía dưới, truyền đến một thanh âm yếu ớt:

- Lão tổ, thuộc hạ...

Người này, ở vị trí hẻo lánh nhất, nhìn thân phận của hắn, chỉ là Cao cấp cung phụng của tông môn mà thôi.

Đây là hội nghị cao tầng, Cao cấp cung phụng, mặc dù có tư cách tham gia, lại chỉ có thể ở vị trí hẻo lánh nhất.

Người này vừa đứng lên, bên trưởng lão liền truyền đến một hồi quát lớn:

- Phí Huyền, ngươi một cung phụng nho nhỏ, ở đây nào có tư cách cho ngươi nói chuyện? Trở về đi.

Người lên tiếng, là nhi tử của Thái Thượng trưởng lão Thiết Long… Thiết Xán.

Mà Cao cấp cung phụng đứng lên kia, chính là Chưởng Khống Giả của ngoại môn Thanh Dương Cốc năm đó… Phí Huyền Phí lão đầu.

Phí lão đầu cống hiến một viên Tẩy Trần Tố Tâm Đan cho Tạ Thiên Thụ, cứu được nhi tử bảo bối của Tạ Thiên Thụ, từ đó cá chép vượt Long Môn, thành cung phụng Cao cấp.

Lần này, hắn vốn không có quyền lên tiếng gì, nhưng mà nghe mọi người nói tới Giang Trần, chuyện này, Phí lão đầu lại rất có quyền lên tiếng.

Mới đầu, hắn cân nhắc địa vị của mình thấp, không dám nói gì.

Nhưng mà lão tổ phát giận, những cao tầng ở đây, hỏi gì cũng không biết, Phí lão đầu ẩn ẩn cảm thấy, tựa hồ cơ hội của mình lại tới.

Cân nhắc liên tục, hắn mới đứng dậy.

Nào biết được, hắn vừa đứng lên, lời còn chưa nói xong, Thiết Xán liền quát lớn. Lúc còn trẻ Phí Huyền và Thiết Xán liền kết xuống cừu hận, Thiết Xán tự nhiên không cho phép Phí Huyền ở trước mặt hắn hung hăng càn quấy.

Thiết Xán vừa quát, Thiên Diệp lão tổ liền nhướng mày, đối với Thiết gia phụ tử biểu hiện, càng thêm bất mãn.

Tạ Thiên Thụ rất biết nhìn mặt mà nói chuyện, cũng biến sắc:

- Thiết Xán, ngươi hô to gọi nhỏ gì? Nếu như hắn không có tư cách nói chuyện, ngươi một trưởng lão bị giáng chức thành dự bị, có tư cách gì nói chuyện?

Thiết Xán xấu hổ, không phản bác được. Tông chủ khiển trách, hắn còn thật không dám chống đối.

Trong nội tâm Tạ Thiên Thụ rất khó chịu, Phí Huyền là người Tạ Thiên Thụ hắn đề bạt, là ân nhân cứu mạng con của hắn, há lại cho Thiết Xán khiển trách?

Sau khi quát lui Thiết Xán, vẻ mặt của Tạ Thiên Thụ ôn hoà nói với Phí Huyền:

- Phí Huyền, ngươi có lời gì muốn nói? Ta nghe nói ngươi ở Thiên Quế Vương Quốc, cùng Giang Trần đi tương đối gần? Có tình báo đặc thù gì không, nếu quan trọng, lão tổ sẽ đề bạt.

Trong nội tâm Phí Huyền kích động, nhẹ gật đầu:

- Thuộc hạ và Giang công tử, hoàn toàn chính xác có quan hệ mật thiết. Lúc Giang công tử tuổi nhỏ, từng gặp được cao nhân chỉ điểm. Cao nhân sau lưng hắn, căn cứ thuộc hạ phỏng đoán, rất có thể là đến từ lĩnh vực cao cấp hơn. Dùng học thức cùng thủ đoạn của Giang công tử, cũng không phải người liên minh 16 nước ta có thể dạy dỗ.

Cũng không phải Phí Huyền bán đứng Giang Trần, mà cảm thấy Giang Trần đã là đệ tử Bảo Thụ Tông, vậy thì là người một nhà. Chỉ cần mình không nói những đồ vật hạch tâm kia, nói kỳ ngộ của Giang Trần thoáng một phát, ngược lại sẽ không ngại. Nhắc tới như vậy, cũng có trợ giúp địa vị của Giang Trần tăng lên a.

Nói thật ra, Phí Huyền đối với Giang Trần là phi thường cảm kích. Lần này Giang Trần không trở lại, kỳ thật người lo lắng nhất chính là hắn.

Dù sao, Phí Huyền nhận Giang Trần làm Thiếu chủ, hắn đã sớm coi Giang Trần là núi dựa của mình rồi.

Nghe nói lần này Giang Trần bỗng nhiên nổi tiếng, hắn đã cảm thấy trong dự liệu, lại còn có chút khiếp sợ, dù sao, chém giết Tiên Thiên thân thể Long Cư Tuyết, đây thật là nghe rợn cả người.

Bất quá, tình báo của hắn, lại khiến nội tâm của Thiên Diệp lão tổ khẽ động.

- Phí Huyền sao? Tin tức này, ngươi là từ đâu biết được?

Vẻ mặt Thiên Diệp lão tổ ôn hoà hỏi thăm.

- Thưa lão tổ, thuộc hạ và Giang Trần kết giao tương đối nhiều, từng được Giang công tử chính miệng nói ra. Căn cứ thuộc hạ âm thầm quan sát, Giang công tử nói, cũng không giả dối.

Thiên Diệp lão tổ gật đầu:

- Như thế mới tính toán hợp lý, nếu không, một đệ tử thế tục, vô luận như thế nào, cũng không thể có biểu hiện yêu nghiệt như vậy.

Đã nhận được tình báo của Giang Trần, Thiên Diệp lão tổ ngoài lo lắng, lại ẩn ẩn có chút an ủi:

- Nếu như cường giả thần bí kia, là người sau lưng Giang Trần. Hắn chắc chắn sẽ nghĩ biện pháp cứu Giang Trần từ Bất Diệt Linh Sơn ra. Ai, Giang Trần này đầu nhập vào Bảo Thụ Tông ta, thực là phúc khí của Bảo Thụ Tông, cũng không biết, chờ Giang Trần đi ra, ngày đó lựa chọn Bảo Thụ Tông, có còn tính hay không?

Thiên Diệp lão tổ xác thực có chút bận tâm, lo lắng Giang Trần chướng mắt Bảo Thụ Tông.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.