Ý định bước tiếp theo?
Hàn Sảng thu hồi loại phong cách mạnh mẽ xưa nay nàng thường biểu hiện ra ngoài, ánh mắt mang theo thâm ý nồng đậm nhìn chằm chằm vào Giang Trần, dường như muốn từ lời nói của Giang Trần nhìn ra đáp án gì đó.
- Nhị vị, bước tiếp theo các ngươi định như thế nào?
Hàn Sảng than nhẹ, hỏi.
- Ngươi là tông chủ, ngươi nói trước đi.
Giang Trần cười nhạt nói.
- Hừ.
Dường như Hàn Sảng cảm thấy Giang Trần đang chơi nàng, trong giây lát dường như nàng tỉnh ngộ lại, trên mặt khôi phục vẻ nhanh nhẹn, mạnh mẽ, giống như một cơn gió đi ra ngoài.
- Chuyện này chúng ta sau này hãy nói, các ngươi nghỉ ngơi sớm một chút đi.
Nữ nhân này vào thời khắc mấu chốt không ngờ lại chơi trò này.
Giang Trần khẽ cười nhìn qua bóng lưng Hàn Sảng rời khỏi, mỉm cười nhìn qua Giang Hoàn.
Giang Hoàn ngây thơ vô số tội nói:
- Thiếu chủ nhìn ta làm gì? Hai người tán tỉnh lẫn nhau, hoàn toàn không nhìn thấy sự tồn tại của ta a. Bóng đèn như ta đành phải coi như không thấy, không nghe, từ đầu tới đuôi không nói một câu nào nha.
Giang Trần tức giận nói:
- Được rồi, ở đây cũng không còn người nào khác. Ngươi đừng có đùa giỡn quá sâu, như vậy là đủ rồi.
Giang Hoàn cười hắc hắc, vẻ mặt lập tức biến đổi, bộ dáng khôn khéo lại trở về trên mặt Giang Hoàn.
- Thiếu chủ, nữ nhân này không đơn giản, nàng giống như chúng ta, đều ẩn dấu thực lực. Hơn nữa có lẽ nàng ta cũng có mưu đồ. Chỉ là mưu đồ của nàng có khả năng không giống như chúng ta. Ta suy đoná, mưu đồ của nàng có khả năng có liên quan tới Xích Thủy thiên trì này.
Giang Trần trầm ngâm nói:
- Cho dù có mục tiêu với Xích Thủy Thiên trì này, dường như cũng không có xung đột với ta a. Chúng ta có lẽ không nên tham dự, mặc kệ nữ nhân này a?
Trong lúc nhất thời Giang Hoàn cũng trầm tư suy nghĩ.
Nhưng mà Giang Trần lại lập tức lắc đầu, bác bỏ cái nhìn trước đó của mình:
- Vẫn không thể mặc kệ, vạn nhất nàng náo loạn lớn trong Xích Thủy thiên trì, Thần Vương phủ bị kinh động, trục xuất Sát Tinh tông ra ngoài, như vậy đại hội chư hầu Thần Vương chúng không có chuyện của chúng ta nữa.
- Có đạo lý, xem ra lúc quan trọng chúng ta còn phải nhìn chằm chằm vào nữ nhân điên này một chút. Cũng đừng huyên náo quá lớn, ảnh hưởng tới kế hoạch của chúng ta.
Giang Hoàn vô cùng đồng tình.
Giang Trần nhìn từ trên xuống dưới Giang Hoàn một lượt, cười hắc hắc:
- Hoàn thúc, dù sao bây giờ ngươi đã đổi hình tượng, hoàn toàn là lãng tử phóng đãng không bị trói buộc, không bằng ngươi hi sinh thân thể một chút, thăm dù Hàn thiếu nãi nãi của chúng ta. Lại nói, có khi mỹ nam kế của ngươi hiệu quả thì sao?
Giang Hoàn vuốt vuốt chóp mũi nói:
- Thiếu chủ, nói tới mỹ nam kế, thuộc hạ tuổi già xuống sắc. Người đang lúc tráng niên, vô cùng thích hợp a. Hơn nữa tiểu nữu này rõ ràng càng cảm thấy hứng thú với người hơn, nàng chướng mắt lão già như ta nha. Ta cũng nhìn ra, nàng ta không có việc gì rất thích tìm người nói chuyện phiếm, trong này nhất định tám phần có gian tình.
Hai chủ tớ trêu nhau một phen, thực sự cũng không có coi chuyện này là thực.
Mỹ nam kế cuối cùng chỉ là một cách nói vui đùa. Đương nhiên đối với loại nữ nhân như Hàn Sảng, thực sự nên nhìn chằm chằm vào một chút.
Bằng không vạn nhất nàng ta làm ra chút chuyện lớn trong Xích Thủy Thiên trì, thực sự có khả năng làm ảnh hưởng tới nghiệp lớn của hắn.
Dù nàng muốn giày vò thế nào, cũng không nên giày vò trước khi đại hội chư hầu Thần Vương diễn ra, qua đại hội chư hầu Thần VƯơng, Giang Trần cũng không xen vào.
Hắn muốn thuận lợi có tư cách tham dự đại hội chư hầu Thần Vương a.
Không có tư cách này, căn bản không tiến vào được tới đó. Dù là thần thông cường hãn đi chăng nữa, cũng không có khả năng mạnh mẽ xông vào. Dù sao đại hội chư hầu Thần Vương, trình độ phòng ngự kia dùng đầu gối cũng có thể nghĩ ra được.
Thành công nhận được một chỗ đất cắm dùi, Sát Tinh tông sau đó bắt đầu xây dựng rầm rộ ở Xích Thủy Thiên trì, bắt đầu thành lập cơ nghiệp. Dù sao lần thắng này, có thể lăn lộn ở chỗ này trên một vạn năm.
Một vạn năm trong thế giới võ đạo không tính là quá dài, nhưng mà coi như là một đoạn thời gian tương đối lâu.
Xây dựng rầm rộ là điều tất yếu.
Bên cạnh Xích Thủy Thiên trì này bất kể là mặt nào, điều kiện quả thực vô cùng ưu việt. Dùng để tu luyện, khai tông lập phái, quả thực vô cùng phù hợp.
Hơn nữa năm thế lực cũng được phân chia địa bàn vô cùng rộng rãi. Với tư cách một tông môn mà nói, địa bàn quả thực khá là lớn.
Có thể nhìn ra được Xích Thủy Thiên trì này thực sự là thánh địa trong lòng những tông môn này.
Loại việc vặt vãnh này, tự nhiên Giang Trần sẽ không tham dự. Hắn vẫn như cũ vùi đầu tu luyện, chỉ là địa phương tu luyện từ trong Sát Tinh tông hiện tại đổi tới bên cạnh Xích Thủy Thiên trì.
Giang Trần cũng không ngại đổi tới nơi tu luyện tốt hơn.
Mà Giang Hoàn đối với chỗ tu luyện ưu việt này dường như cũng không quá để ý. Sau khi thu được một chỗ cắm dùi, Giang Hoàn càng ít về Sát Tinh tông hơn.
Sau đó dường như ngay cả Giang Trần cũng không thể nào liên hệ được với hắn.
Ngẫu nhiên, cách nửa năm, một năm, hắn sẽ trở về một lần, mỗi lần trở về đều mang theo một ít tin tức kỳ quái, nếu không phải là ở đất phong này xuất hiện rối loạn, hoặc là đất phong kia bị ai công kích, hoặc là lại có đại nhân vật nào bị giết chết.
Nói ngắn lại, các loại việc lạ luôn xảy ra.
Giang Trần rất rõ ràng, những chuyện hắn nói kỳ thực đều là GIang Hoàn tự mình làm, hắn đang tự mình gây ra hỗn loạn, thôi động thế cục Thái Uyên đại thế giới phát triển theo mong muốn của mình.
Không thể không nói thủ đoạn này cũng không phải đường đường chính chính, nhưng mà cũng rất quan trọng, nên làm.
Nhìn thấy Giang Hoàn hi sinh nhiều như vậy, trong lòng Giang Trần càng thêm kiên định, ngoại trừ tu luyện ra thì chỉ có tu luyện mà thôi.
Tu luyện tới một bước này như Giang Trần, huyết mạch Tứ đại thần thú đã bắt đầu dung hợp trong cơ thể hắn.
Hắn rất rõ ràng, khi huyết mạch tứ đại thần thú triệt để dung hợp, chính là lúc hắn sải bước tiến vào cảnh giới Thần Vương đỉnh phong.
Cho nên trong khoảng thời gian này, Giang Trần mỗi ngày đều nhốt mình trong mật thất, triệu hồi ra tứ đại chân linh, phối hợp dung hợp huyết mạch cho hắn.
Huyết mạch tứ đại thần thú đều là tứ đại chân linh đưa cho hắn, nếu như tứ đại chân linh chủ động trợ giúp hắn dung hợp huyết mạch, độ khó không thể nghi ngờ sẽ giảm xuống một ít, tiến độ cũng nhanh hơn một ít.
Lại phối hợp với Tứ tượng chân linh đồ, làm cho Giang Trần liên tục không ngừng nhận được linh cảm.
Giang Trần dung hợp huyết mạch, đối với tứ đại thần thú chân linh mà nói, cũng có trợ giúp, làm cho huyết mạch bọn họ cũng không ngừng tăng lên, trong lúc mơ hồ, sự ăn ý với nhau cũng tăng một mảng lớn.
Hiện tại tứ đại chân linh đều có tu vi Thần đạo cửu trọng.
Nếu như Giang Trần đột phá Thần vương, mà Tứ đại Chân linh đột phá tới bán bộ Thần vương, như vậy loại tổ hợp này sẽ có sức chiến đấu vô cùng khủng bố.
Chân linh cảnh giới bán bộ Thần vương, tổ hợp thành trận pháp, liên hợp chiến đấu, sức chiến đấu tuyệt đối không phải là trạng thái trước kia có thể so sánh được.
Đó chính là diễn hóa Thiên Đạo chân chính, từng chiêu từng thức đều không bàn mà hợp với ảo diệu Thiên đạo. Đừng nói là bán bộ Thần vương, coi như là tu sĩ Thần Vương cũng chưa chắc đã gánh được.
Thậm chí bọn họ liên hợp chiến đấu, mấy Thần vương cũng chưa hẳn là đối thủ của bọn họ.
- Trần thiếu, bây giờ tiến độ dung hợp huyết mạch của ngươi đã gần tới bảy thành. Còn có năm sáu mươi năm nữa, ba thành còn lại có lẽ không phải vấn đề lớn.
Thần điểu Chu Tước cười ha hả.
Giang Trần gật gật đầu:
- Huyết mạch dung hợp rốt cuộc uy lực thế nào, đến lúc đó có thể nghiệm chứng. Nhưng mà Giang Trần ta may mắn vì đoạn đường này có các ngươi đi cùng.
- Ha ha, cũng là vinh hạnh của chúng ta khi gặp được Trần thiếu. Nếu không cho dù có huyết mạch tứ đại thần thú cũng không có khả năng tu luyện tới loại cảnh giới này.
Đây cũng là lời nói thật, huyết mạch Tứ đại thần thú cường đại, nhưng mà cũng không phải là không có kẻ bình thường.