Hiện tại nhìn thấy Đan Hỏa Thành tiền mất tật mang, bọn hắn tự nhiên thầm thoải mái. Ngay cả Lưu Ly Vương Thành vốn bọn hắn cũng cảm thấy khó chịu, giờ phút này lại lộ ra càng thuận mắt.
- Đúng rồi, Bối Pháp Vương, ngươi ở Lưu Ly Vương Thành lâu như vậy. Có hỏi thăm ra địa vị của Chân Đan Vương không?
Mục Thánh Pháp Vương kia hỏi.
Bối Pháp Vương trầm ngâm một lát:
- Lai lịch của Chân Đan Vương này cực kỳ thần bí, ai cũng không biết hắn có địa vị gì. Thuộc hạ đã từng âm thầm nghe ngóng qua, bất quá lại không có nửa điểm manh mối.
Mục Thánh Pháp Vương một mực ở Vạn Ấp Thành chặn đánh Giang Trần, thẳng đến gần đây, thời gian qua lâu như vậy, mới biết được kế hoạch chặn đánh thất bại, mới âm thầm lặng lẻ lẻn vào Lưu Ly Vương Thành
Vì chính là nghe ngóng tin tức.
- Mục huynh, ngươi có cao kiến gì không?
Kha Thánh Pháp Vương kia hiếu kỳ hỏi.
Mục Thánh Pháp Vương cau mày nói:
- Chẳng biết tại sao, ta cảm giác, Chân Đan Vương này, có khả năng cùng chúng ta có quan hệ.
- Cùng chúng ta có quan hệ, có ý tứ gì?
Tất cả mọi người là vẻ mặt khó hiểu.
- Chân Đan Vương này, ta từng ở Vạn Ấp Thành bái kiến. Lúc ấy hắn và Vi gia Thiếu chủ Vi Kiệt, từ Vạn Ấp Thành phản hồi Lưu Ly Vương Thành, bị người của chúng ta cản lại. Lúc ấy hắn đưa ra một tấm Đan Vương Lệnh, là họ 'Trinh", không biết Trinh này cùng Chân kia, đến cùng có quan hệ hay không?
- Coi như là người của Vi gia, cái kia cùng chúng ta có quan hệ gì?
Kha Thánh Pháp Vương vẫn khó hiểu.
- Aii, ta hoài nghi, Chân Đan Vương này, là Giang Trần.
Mục Thánh Pháp Vương nói ra lời này, ngực cũng ẩn ẩn đau.
Chuyện này, hắn một mực không có nói ra, trong lòng cực kỳ hối tiếc. Nếu như lúc trước quyết đoán một chút, kiểm tra Chân Đan Vương này thoáng một phát, nói không chừng sẽ có thu hoạch.
Thế nhưng mà, lúc ấy hắn ngại quyền uy của Lưu Ly Vương Thành, không có quyết tâm, cưỡng ép kiểm tra.
Chuyện này, hắn càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quặc, càng nghĩ càng cảm thấy hoài nghi. Cho nên hắn mới có thể đi vào Lưu Ly Vương Thành, là vì nghe ngóng tinh tường.
Mục Thánh Pháp Vương nói chuyện, tất cả thành viên ngây ngẩn cả người.
Chân Đan Vương là Giang Trần? Đây là mở chuyện đùa gì a? Giang Trần là cái gì? Chẳng qua là một thiên tài của Tứ phẩm tông môn mà thôi.
Mặc dù có chút bổn sự, nhưng hiển nhiên còn chưa tới loại cấp độ này.
- Giang Trần? Điều đó không có khả năng? Tuy Giang Trần giảo hoạt, nhưng chút bổn sự kia, có thể làm ra đại trận như vậy, ngay cả Đan Hỏa Thành Kê Lang Đan Vương, cũng không phải là đối thủ của hắn sao?
- Đúng vậy, Đan Càn Cung có bao nhiêu nội tình, lại nuôi dưỡng được nhân vật như vậy? Điều đó không có khả năng.
Tất cả mọi người nhao nhao mở miệng, đối với suy đoán của Mục Thánh Pháp Vương, tỏ vẻ hoài nghi nghiêm trọng.
Cũng khó trách mọi người hoài nghi, tuy Giang Trần lợi hại, nhưng mà ở mọi người xem ra, hắn cũng chỉ là một thiên tài hơi giỏi về lợi dụng thiên thời địa lợi mà thôi.
Diệt Cung Vô Cực, là sự tình kinh thiên động địa nhất Giang Trần làm. Thế nhưng mà mọi người đều biết, đây không phải thực lực của Giang Trần cao bao nhiêu, mà là Giang Trần lợi dụng địa hình của Anh Khấp Cốc, lợi dụng Mê Thần Chướng mà thôi.
Về phần Mê Thần Chướng, biết rõ sự tình của Giang Trần ở Huyễn Ba Sơn, mọi người đều biết, Giang Trần có biện pháp đối phó Mê Thần Chướng.
Không hơn.
Mà Chân Đan Vương, làm những chuyện kia, cấp độ rõ ràng cao hơn không ít, thiên tài ngay cả Khổng Tước Đại Đế cũng coi trọng, há là Giang Trần có thể đánh đồng
Cho nên, mọi người trong vô ý thức, cảm thấy cái phỏng đoán này không đáng tin cậy. Từ sâu trong nội tâm bọn hắn, cũng không tiếp thụ được điểm này.
Nếu như Giang Trần là Chân Đan Vương, vậy dùng địa vị bây giờ của Chân Đan Vương, Bất Diệt Thiên Đô còn đối phó hắn thế nào? Chỗ dựa của người ta là Khổng Tước Đại Đế a.
Vô luận như thế nào, Bất Diệt Thiên Đô đều không tiếp thụ được điểm này.
Mục Thánh Pháp Vương bỏ qua mọi người hoài nghi, nói ra:
- Không quản các ngươi nghĩ như thế nào, Mục mỗ cũng sẽ không cải biến quan điểm này. Chân Đan Vương kia, Mục mỗ nhất định sẽ nghiêm tra.
Địa vị của Kha Thánh Pháp Vương cùng Mục Thánh Pháp Vương tương đương, người khác không dám nhắc nhở, hắn lại nhịn không được nhắc nhở:
- Mục huynh, ngươi muốn điều tra, ta không phản đối. Bất quá nhất định phải đắn đo cho tốt. Cũng đừng đến lúc đó một phát không thể vãn hồi, chọc đến Khổng Tước Thánh Sơn. Đến lúc đó, ta và ngươi đều không gánh nổi hậu quả a.
Bất Diệt Thiên Đô cường giả như mây, nhưng mà Khổng Tước Thánh Sơn đồng dạng cường giả như mây.
Thực lực của Bất Diệt Thiên Đô so sánh với toàn bộ Lưu Ly Vương Thành, nhiều lắm chỉ là một nửa Lưu Ly Vương Thành. Đắc tội Lưu Ly Vương Thành, hiển nhiên không khôn ngoan.
Huống chi, hiện tại Bất Diệt Thiên Đô còn bị Đan Hỏa Thành ghi hận.
Ở Đan Hỏa Thành xem ra, nếu như không phải Bất Diệt Thiên Đô gây chuyện, đem đan phương Vạn Thọ Đan cho bọn hắn, cũng sẽ không dẫn ra nhiều chuyện đằng sau như vậy. Đan Hỏa Thành cũng không mất mặt lớn như vậy. Phá Thần Thoại bất bại của bọn hắn. Ngay cả Kê Lang Đan Vương là nhân vật truyền thừa, cũng bị người đả bại.
Loại sỉ nhục này, tuy Đan Hỏa Thành sẽ không hoàn toàn trách lên đầu Bất Diệt Thiên Đô, nhưng mà giận chó đánh mèo bọn hắn, là tất nhiên.
Bất Diệt Thiên Đô cũng không muốn hai mặt thọ địch.
Mục Thánh Pháp Vương hừ lạnh nói:
- Những sự tình này, không cần ngươi lo. Mục mỗ làm việc, tự có chừng mực. Các ngươi có nghĩ tới hay không, nếu như Chân Đan Vương này thật là Giang Trần, trên người hắn, rất có thể đã được truyền thừa của Phi Vũ Đại Đế, đã nhận được đồ vật mà Bất Diệt Thiên Đô chúng ta cùng Cửu Dương Thiên Tông truy tung ngàn năm.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người im lặng, không phản bác được.
Nếu như liên quan đến Phi Vũ Đại Đế mà bọn hắn truy tung, vậy hết thảy sự tình, đều không thể sánh bằng.
Phi Vũ Đại Đế truyền thừa, bọn hắn chưa hẳn để vào mắt. Thế nhưng mà Phi Vũ Đại Đế, lại nhận được cường giả Thiên Vị truyền thừa, cường giả Thiên Vị truyền thừa hắn mang trên người, mới là nguyên nhân Bất Diệt Thiên Đô cùng Cửu Dương Thiên Tông truy tung ngàn năm, tân tân khổ khổ bố cục Vạn Tượng Cương Vực.
Thế nhưng mà kết quả lại phát hiện, bọn hắn bố cục ngàn năm, có khả năng là lấy giỏ trúc múc nước. Thậm chí còn muốn thâm hụt tiền vốn.
Nhất là Bất Diệt Thiên Đô bọn hắn, chết một Pháp vương, chết rất nhiều tinh nhuệ. Còn thuận tiện đem Xích Đỉnh Trung Vực phụ thuộc bọn hắn đáp lên.
Rất nhiều tông môn của Xích Đỉnh Trung Vực, lúc ấy đều đi theo Cung Vô Cực đuổi giết Giang Trần, toàn bộ táng thân ở Anh Khấp Cốc. Đáng giận nhất chính là, Giang Trần kia còn chém đầu lâu của tất cả mọi người, cho người từ Thái A Thành vận chuyển về Xích Đỉnh Trung Vực, trực tiếp đưa đến trước mặt Xích Đỉnh Hoàng đế.
Nghe nói, Xích Đỉnh Hoàng đế thấy một màn như vậy, tại chỗ thiếu chút nữa thổ huyết.
Chuyện này, đối với Xích Đỉnh Trung Vực mà nói, là một sỉ nhục, đối với Bất Diệt Thiên Đô mà nói, đồng dạng là một sỉ nhục.