Trong giọng nói của Khổng Tước Đại Đế, mang theo uy nghiêm chân thật đáng tin. Nhìn như hỏi thăm, kỳ thật đã là hướng mọi người tuyên bố rồi.
- Bệ hạ so đo đã định, chúng ta tất nhiên là toàn lực ủng hộ.
- Đan Hỏa Thành khinh người quá đáng, là lúc nên giáo huấn bọn hắn rồi. Nếu như lần này có thể ở lĩnh vực Vạn Thọ Đan hung hăng đánh bại bọn hắn, đối với lực ảnh hưởng của Lưu Ly Vương Thành ta, cũng là một lần tăng lớn.
- Đúng, cơ hội ngàn năm một thuở này, không thể bỏ qua.
Đa Mai Minh Hoàng nãy giờ không nói gì, nàng là nữ tử, bỗng nhiên ngữ khí lạnh lùng nói:
- Mọi người chỉ muốn giáo huấn Đan Hỏa Thành, vạn nhất thất bại, chúng ta phải xử lý như thế nào? Được làm vua thua làm giặc. Một khi chúng ta thất bại, sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, bị người chê cười là trộm cướp Vạn Thọ Đan. Tiếng xấu bực này, đối với Khổng Tước Thánh Sơn ta, đối với Lưu Ly Vương Thành ta, lại không phải tin tức tốt gì a.
Đa Mai Minh Hoàng kịp thời đứng ra giội nước lã.
Khổng Tước Đại Đế cười nói:
- Trận chiến này, không quan hệ thắng thua, chỉ liên quan đến chính tà. Vạn Thọ Đan là vật của Chân Đan Vương, chúng ta đại biểu là chính nghĩa. Dù trận chiến này thất bại, chúng ta cũng không thẹn với lương tâm.
- Đúng, mặc kệ thắng thua, lai lịch của Vạn Thọ Đan, chúng ta đường đường chính chính. Dù không có thắng, chúng ta cũng yên tâm thoải mái luyện chế Vạn Thọ Đan!
Nói cho cùng, mọi người vẫn là không muốn buông tha Vạn Thọ Đan. Cũng biết Vạn Thọ Đan mang đến buôn bán mấu chốt cực lớn, là cơ hội có thể để cho Lưu Ly Vương Thành ở lĩnh vực đan đạo càng tiến một bước!
Khổng Tước Đại Đế giải quyết dứt khoát:
- Nếu như thế, Khổng Tước Thánh Sơn ta lập tức phát ra thanh minh. Từ ngày hôm nay, Vạn Thọ Đan là bí mật độc nhất vô nhị của Khổng Tước Thánh Sơn ta. Bất luận thế lực nào, không được tự mình luyện chế. Tự mình luyện chế Vạn Thọ Đan, đều coi là trộm cướp. Nếu như có người không phục, trong vòng ba tháng, có thể đến Khổng Tước Thánh Sơn ta công khai tỷ thí. Nếu có thể ở trên Vạn Thọ Đan thắng Khổng Tước Thánh Sơn ta, thì có thể tùy tiện luyện chế. Như nếu không, sẽ gọi là đạo văn.
Không thể không nói, Khổng Tước Đại Đế phách lực mười phần. Dù đối mặt quái vật khổng lồ Đan Hỏa Thành, lúc nên ra tay, hắn cũng cực kỳ nghiêm túc.
Hơn nữa, cái thanh minh này, rất có tính công kích, không phải loại bị động chờ đợi, mà là chủ động xuất kích.
Loại thái độ này, Giang Trần phi thường thưởng thức.
Nếu như chờ Đan Hỏa Thành chủ động xuất kích, bên Khổng Tước Thánh Sơn, cũng chỉ có thể bị động nghênh chiến, sẽ lâm vào trong tiết tấu của đối phương.
Mà cái thanh minh, chủ động xuất kích này, mặc kệ Đan Hỏa Thành có âm mưu quỷ kế gì, hết thảy đều không dùng được, bởi vì Khổng Tước Thánh Sơn thanh minh, đã chiếm cứ tiên cơ.
Khổng Tước Thánh Sơn thanh minh, thông qua đủ loại con đường, chỉ ba ngày thời gian, liền truyền khắp cả Nhân loại cương vực, đã tạo thành lực ảnh hưởng cực lớn.
Vạn Thọ Đan là chủ đề đứng đầu gần đây, lại lần nữa thành tiêu điểm của cả Nhân loại cương vực.
Bên Đan Hỏa Thành, đồng dạng không ngoại lệ.
Trước tiên nghe được tin tức này, bên Đan Hỏa Thành cũng trở tay không kịp. Vốn, bọn hắn đã âm thầm bố trí một loạt thủ đoạn, chuẩn bị cắn ngược lại một cái, vu hãm Khổng Tước Thánh Sơn trộm cắp đan phương Vạn Thọ Đan, từ đó chèn ép uy tín của Lưu Ly Vương Thành.
Nhưng mà, một loạt thủ đoạn kia vẫn còn ở trong trù tính, lại không nghĩ rằng Khổng Tước Thánh Sơn đánh đòn phủ đầu, thoáng cái quấy rầy bố trí của bọn chúng.
Đan Hỏa Thành cùng Bất Diệt Thiên Đô, đều rất là nổi giận.
Đan Hỏa Thành, Đan Hỏa Thành Đại Thành chủ Đan Cực Đại Đế, bất luận phương diện nào, đều không chút thua kém cường giả Khổng Tước Đại Đế, lúc này hắn đang triệu kiến đại biểu đan đạo của Bất Diệt Thiên Đô.
Lúc này đây, đại biểu đan đạo của Bất Diệt Thiên Đô, đều là Đan Vương đỉnh cấp. Người dẫn đội của Bất Diệt Thiên Đô là Đan Vương tư lịch già lão, thực lực mạnh nhất, tên Thi Dương Thư.
Bất quá, mặc dù là Đan Vương tư lịch nhất của Bất Diệt Thiên Đô, ở trước mặt Đan Hỏa Thành Đại Thành chủ, đồng dạng vẫn phải đi lễ tiết tiểu bối.
Bởi vì, Đan Hỏa Thành Đại Thành chủ Đan Cực Đại Đế, đây chính là một trong những cường giả cấp cao nhất của Thượng Bát Vực. Thành danh mấy ngàn năm, bất kể là danh vọng hay địa vị, ở trong các cự đầu của Thượng Bát Vực, cơ hồ không người nào dám nói vững vàng áp qua hắn.
- Bệ hạ, không thể tưởng được Lưu Ly Vương Thành vô sỉ như vậy, chẳng những hủy sinh ý của Bất Diệt Thiên Đô ta, còn muốn chiếm lấy đan phương Vạn Thọ Đan, dã tâm của bọn hắn rất lớn a.
Thi Đan Vương kia phàn nàn, cũng mang theo vài phần châm ngòi ly gián.
Đan Cực Đại Đế cười nhạt một tiếng, như thế nào nghe không hiểu chút thủ đoạn ấy của Thi Dương Thư?
Chỉ là, Đan Cực Đại Đế bất động thanh sắc, nhưng lại hỏi:
- Bất Diệt Thiên Đô ngươi từ Vạn Tượng Cương Vực đạt được Vạn Thọ Đan trải qua như thế nào, cẩn thận nói ra. Bổn đế nhất định phải biết rõ, Vạn Thọ Đan của Lưu Ly Vương Thành, đến cùng con đường phát ra là ở đâu. Làm không rõ điểm này, thế cục sẽ rất bị động.
Ở trước mặt Đan Cực Đại Đế, Thi Dương Thư thật đúng là không có cơ hội đùa nghịch tiểu thông minh gì, mặc kệ hắn cam tâm tình nguyện hay không, cũng phải ngoan ngoãn đem quá trình nói một lần.
Cũng may, loại cướp đoạt này, ở trong thế giới võ đạo cũng không hiếm thấy. Sau khi Đan Cực Đại Đế nghe xong, cũng chỉ cười cười từ chối cho ý kiến.
- Nghe nói Bất Diệt Thiên Đô các ngươi đến nay còn không có đuổi bắt hết dư nghiệt của Đan Càn Cung?
Bỗng nhiên Đan Cực Đại Đế hỏi.
Thi Dương Thư khẽ giật mình, vẫn gật đầu:
- Đan Càn Cung dư nghiệt hết sức giảo hoạt. Nhưng đợi một thời gian, nhất định có thể một mẻ hốt gọn bọn chúng!
Đan Cực Đại Đế cười nhạt một tiếng, ngữ khí đờ đẫn:
- Chỉ sợ Bất Diệt Thiên Đô ngươi không có cơ hội rồi.
- Bệ hạ, vì sao nói vậy?
Thi Dương Thư hơi có chút giật mình.
- Rất hiển nhiên, Đan Càn Cung dư nghiệt, đã bị Lưu Ly Vương Thành hợp nhất. Chính xác ra, là bị Khổng Tước Thánh Sơn hợp nhất rồi.
Mặc dù Đan Cực Đại Đế không có tận mắt nhìn thấy, nhưng lời này, lại nói thập phần kiên định, làm cho không người nào có thể nghi vấn.
Mỗi tiếng nói cử động của hắn, đều có một loại mị lực đặc biệt, phảng phất hắn nói mỗi một câu, đều là chân lý, để cho nhân sinh không thể nghi vấn.
Thi Dương Thư kia lúng ta lúng túng im lặng, yết hầu nuốt vài cái, cười khổ nói:
- Chẳng lẽ Bất Diệt Thiên Đô ta bao vây chặn đánh, lại còn để cho Đan Càn Cung yêu nghiệt kia, chạy trốn tới Lưu Ly Vương Thành?
Yêu nghiệt trong miệng hắn, tự nhiên là nói Giang Trần.
Đan Cực Đại Đế cười nhạt một tiếng:
- Cái này là năng lực làm việc của Bất Diệt Thiên Đô các ngươi sao? Gây họa xong, bờ mông cũng lau không sạch. Ngươi sớm không dâng ra, muộn không dâng ra. Đã đến bước đường cùng, mới tới dâng ra Vạn Thọ Đan. Ngươi có biết, chính bởi vì các ngươi ngu xuẩn, mới làm cho cục diện chuyển biến xấu như bây giờ không!