Long Tiểu Huyền sau khi đột phá Hoàng cảnh, sức chiến đấu tăng lên gấp mười lần cũng không phải là nói chơi.
Giang Trần phân tâm một lát rồi mới tỉnh táo lại, hỏi:
- Long huynh, đại khái còn bao lâu?
- Chậm thì ba tháng, nhanh thì một tháng. Có khả năng nhanh hơn.
Giang Trần nghĩ lại, Thái Uyên các khai trương cũng chỉ còn ba ngày nữa. Sau khi Thái Uyên các khai trương hắn sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Đến lúc đó tìm một nơi hẻo lánh, bố trí một trận pháp kín đáo, che dấu, tận lực đem cảnh tượng Long Tiểu Huyền đột phá áp chế một chút.
Bằng không mà nói, loại dị tượng khoa trương do long tộc tấn cấp tuyệt đối sẽ khiến cho khắp nơi chú ý.
Hắn cũng không muốn Long Tiểu Huyền trở thành cái đích.
Nghĩ tới đây Giang Trần gật gật đầu:
- Chuyện này cứ để cho ta lo. Sau khi ngươi đột phá Hoàng cảnh, Chân Long hóa hình quyết cũng luyện thành. Đến lúc đó biến ảo thành hình người, có thể danh chính ngôn thuận hoạt động trong Lưu Ly vương thành, không cần phải lo lắng như vậy.
Long Tiểu Huyền hừ nhẹ một tiếng:
- Loại địa phương phồn hoa như vậy chưa hẳn bản long đã thích.
Long tộc luôn cao ngạo như vậy, ưa thích trang bức. Giang Trần cũng không tin, Long Tiểu Huyền này sẽ không thích những nơi phồn hoa.
Hắn cười hắc hắc:
- Không thích thì không thích, đến lúc đó rồi nói sau. Chung quy ngươi không thể trốn tránh mãi như vậy a. Như vậy quá nhát gan.
- Chuẩn bị sớm một chút.
Long Tiểu Huyền khịt mũi, không có nói gì nữa.
Giang Trần nở nụ cười, vừa vui vừa buồn, hắn thở dài:
- Không thể tưởng tượng Giang Trần ta trời sinh lại có vận mệnh làm bảo mẫu. Hết quan tâm tới những đồng môn này còn phải quan tâm tới thứ này nữa.
Long Tiểu Huyền sắp đột phá Hoàng cảnh, cuối cùng cũng là một tin tức tốt.
Nếu như khi còn ở Vạn Tượng Cương Vực, Long Tiểu Huyền đột phá Hoàng cảnh, một đường đi tới Lưu Ly vương thành cũng không cực khổ như vậy.
Trong lòng Giang Trần carmt hán, vẫn không khỏi nhớ tới những người khác trong Đan Kiền Cung. Cũng không biết những người này hiện tại thế nào rồi.
Đan Trì cung chủ, xa ngút ngàn dặm không có tin tức.
Vân Niết trưởng lão và Mộc Cao Kỳ tuy rằng nhất định vẫn còn ở Lưu Ly vương thành, nhưng không biết đã bị Ti Khấu gia bán hay là bản thân Ti Khấu gia giữ lại để sử dụng.
Chuyện này cũng nên sớm điều tra một chút, nếu như là Ti Khấu gia giữ lại, vô luận thế nào cũng nên cứu bọn họ ra.
Trừ Mộc Cao Kỳ và Vân Niết trưởng lão, còn có sư tỷ Lăng Bích Nhi. Ban đầu ở Đan Kiền Cung, mấy người trở lại động phủ của hắn, Giang Trần hắn bị bao vây, Thẩm Thanh Hồng bị bắt, nhưng mà Lăng Bích Nhi lại mượn cơ hội chạy thoát. Chỉ là hắn không biết hiện tại Lăng Bích Nhi đang ở nơi nào.
Giang Trần đối với Lăng Bích Nhi tràn ngập qun tâm, hắn cũng biết vị sư tỷ lạnh lùng như băng này đã âm thầm ưa thích, một lòng vì hắn.
Ban đầu ở Vạn Tượng cực cảnh, dưới tình huống nguy cấp như vậy, rõ ràng Lăng Bích Nhi có thể tự mình chạy trốn, thế nhưng nàng lại không có chạy trốn một mình.
Phân tâm ý này, Giang Trần không phải đầu gỗ, há có thể không biết?
Không nói tới tình cảm nam nữ, chỉ riêng phần tình nghĩa này, Giang Trần không có bất kỳ đạo lý nào bỏ mặc nàng.
Trừ Lăng Bích Nhi ra còn có phụ thân nàng, muội muội nàng.
Hai người này có lẽ sẽ tới Lưu Ly vương thành hội họp, thế nhưng mà lâu như vậy rồi, hai người này còn chưa tới đây hội họp. Dù ít dù nhiều Giang Trần vẫn có chút lo lắng, hoài niệm.
Chỉ là hiện tại có nhiều chuyện như vậy, hắn cũng không rảnh đi điều tra tung tích phụ tử Lăng Huệ Nhi, Lăng Túc. Chỉ hy vọng bọn họ có thể thuận lợi tới nơi, không nên bị Bất Diệt Thiên Đô hoặc là Cửu Dương Thiên Tông bắt vào tay.
Nếu không phiền phức sẽ vô cùng lớn.
Trong đầu ngổn ngang, Giang Trần nghĩ một lát rồi dứt khoát không nghĩ nhiều nữa, hắn ngồi xếp bằng tu luyện. Những ngày qua hắn cũng không có bỏ bê việc tu luyện.
Dưới sự phụ trợ của vô số Thánh Anh đan, tốc độ tu luyện của hắn cũng cực nhanh. Trước kia hắn thiếu tài nguyên, thế nhưng tốc độ tu luyện đã cực kỳ đáng sợ.
Hiện tại dưới tài nguyên sung túc, tốc độ tu luyện tự nhiên là giống như giếng phun.
Trong lúc bất tri bất giác đã có dấu hiệu đột phá Thánh Cảnh tứ trọng.
- Nói không chừng trước khi Long huynh đột phá, ta còn có thể đột phá Thánh Cảnh tứ trọng trước một bước a.
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Vi Kiệt liền cao hứng bừng bừng đi vào nơi Giang Trần đặt chân.
- Chân huynh, gia phụ biết được huynh nguyện ý làm trưởng lão khách khanh của Vi gia chúng ta, cho nên cao hứng tới thức trắng đêm khó ngủ, người cũng quyết định, khi Thái Uyên các khai trương sẽ song hỷ lâm môn. Cong bố tin tức huynh gia nhập Vi gia với toàn bộ Lưu Ly vương thành, đến lúc đó cũng làm một ít nghi thức.
Vi Kiệt mặt mày hớn hở, hiển nhiên vô cùng vui vẻ.
Giang Trần cười cười:
- Nghi thức để sau đi, Thái Uyên các sắp khai trương, phải chuẩn bị thỏa đáng một ít. Chỉ sợ có một ít người chưa từ bỏ ý định, sẽ tới quấy rầy.
- Vấn đề này gia phụ cũng đã từng cân nhắc qua, cho nên đã chuẩn bị một chút. Chân huynh, đấu giá hội sắp bắt đầu, ở đây có trăm vạn Thánh linh thạch, coi như là một chút thành kính của Vi gia chúng ta. Đấu giá hội ngày hôm nay nói không chừng sẽ phải dùng tới số tiền này. Gia phụ nói, nếu như Chân huynh muốn đấu giá thứ gì, chỉ cần dùng tới linh thạch, số lượng dưới con số năm trăm vạn ta có thể làm chủ.
Năm trăm vạn thánh linh thạch, tương đương với năm ngàn vạn Nguyên linh thạch, không phải là con số nhỏ.
Phần thành ý này Giang Trần có thể cảm nhận được thành ý của Vi Thiên Tiếu. Hắn nhìn ra được, khi đối phó với Vi Thiên Thông, biểu hiện của hắn đã chinh phục được người Vi gia.
Từ cách ra tay xa xỉ như vậy là có thể cảm nhận được người VI gia hiện tại tín nhiệm với hắn ra sao. Không chỉ đơn thuần là lôi kéo, mà còn có vài phần ý tứ nịnh bợ.
Giang Trần không cảm thấy thẹn thùng chút nào, hắn làm nhiều chuyện vì Vi gia như vậy, cầm mấy trăm vạn thánh linh thạch, cũng không có gì quá đáng.
Hắn mỉm cười nhận số Thánh linh thạch này, cười nói:
- Kiệt thiếu, sau khi trở về thay ta cảm ơn lệnh tôn đại nhân.
Vi Kiệt cười hắc hắc. Chuyện này có gì đâu mà cảm tạ. Tất cả đều là thứ mà huynh nên nhận. Đấu giá hội bắt đầu tương đối sớm, chúng ta cũng nên nhanh lên đường.
Trong khi hai người nói chuyện, chân đã bước ra ngoài.
Phòng đấu giá Liên SƠn nằm ở Liên Sơn trai, ở Lưu Ly vương thành không thể nghi ngờ là tồn tại đứng đầu bảng. Vị trí của nó tọa lạc ở nơi phồn hoa nhất phố Thần Nông trong Lưu Ly vương thành.
Hai người đi tới phố Thần Nông mới phát hiện ra phố Thần Nông so với ngày thường còn náo nhiệt hơn.
Hiển nhiên đấu giá hội lần này cũng hấp dẫn không ít người tới. Tuy rằng không phải ai cũng có tư cách tham dự vào lần thịnh hội đấu giá này. Thế nhưng chuyện này vẫn không làm ảnh hưởng tới lòng nhiệt tình của mọi người.