Độc Thần

Chương 115: 115: Đối Chiến Tam Hổ




Lật tay, Hỏa Phiến xuất hiện, Độc Nhĩ Kha vận chuyển Âm Dương Độc Công cực liệt nén độc khí lại, Hỏa Độc Công tràn ra, Hỏa phiến bộc phát liệt hỏa nóng rực, Độc Nhĩ Kha không nhiều lời, cả người phóng về phía Tam Hổ, Hỏa Phiến xòe ra, Hỏa gân sắc bén xé không hướng thẳng ngực Tam Hổ.

Tam Hổ hừ lạnh một chút, hai tay phất ra, Song Hổ Vĩ côn xoay tròn, tốc độ càng ngày càng nhanh, tạo thành hai vòng xoáy tròn, hữu côn hướng tới Hỏa Phiến Độc Nhĩ Kha còn tả côn đánh tới eo Độc Nhĩ Kha.

Dụng ý của hắn là phá tan thế tấn của Độc Nhĩ Kha đồng thời một côn siết chặt eo Độc Nhĩ Kha.

Nhưng khi Hổ Vĩ côn gần tới thì Độc Nhĩ Kha lại biến chiêu, hắn bộ pháp bước ra, cả người ghé qua, sau đó lướt vào khoảng không giữa hai côn, sau đó Hỏa Phiến phất ra hai cái, liên tục đẩy hai côn ra phía xa, sau đó cả người bước tới, một cước đạp ra, mục tiêu chính là bắp đùi Tam Hổ.

Nhưng hắn đã quá coi thường Hổ Vĩ côn, coi thường Tam Hổ rồi.

Không những hắn tránh được nguy hiểm mà còn tự dấn thân mình vào trong nguy hiểm hơn, bởi vì nguyên lý sử dụng chính của côn chính là dựa vào lực ly tâm khi đánh và lực phản chấn khi giật.

Cũng chính vì thế Tam Hổ chỉ cười nhạt, hai tay phát lực, giật mạnh một cái, cổ tay vặn theo một đường cong, Song Hổ Vĩ côn bỗng nhiên bị một lực giật, chịu một phản lực, khiến cho nó hồi đầu, đoản côn bật lại, bao phủ lại Độc Nhĩ Kha, tốc độ rất nhanh.

Một đòn này chính là không cho Độc Nhĩ Kha có cơ hội, một cước của hắn còn chưa tới thì côn ảnh đã tới.

Độc Nhĩ Kha chỉ kịp đưa Hỏa Phiến đỡ được một côn, một côn còn lại hướng thẳng lưng hắn đập tới.

- Binh.

Côn lực vô cùng, vừa đập vào khiến cho Độc Nhĩ Kha đau đớn, suýt nữa không khống chế được mình, cũng may hắn mang hộ giáp không thì nhất định sẽ bị trọng thương.

Một côn này đập vào khiến cho Độc Nhĩ Kha bị đánh cho tiến về phía trước.

Nhưng khi hắn vừa tiến lên một bước thì cổ tay Tam Hổ lại uốn ra, Song Hổ Vĩ Côn theo đó lại bật ra, sau đó hướng thẳng eo Độc Nhĩ Kha xiết lại.

Một đường này không còn cơ hội cho Độc Nhĩ Kha tránh thoát, tất cả đều không còn đường lui.

Hắn chỉ có thể đứng yên chịu trận.

Độc Nhĩ Kha tay trái đánh ra một Phá Sát quyền, tay phải Hỏa Phiến chặn lại Hổ Vĩ côn còn lại.

Bình, phạch.

Trong sát na quyền, phiến và côn va chạm, phát sinh tiếng kim thiết vang lên, sau đó không khí chấn động, Song Hổ Vĩ côn lại bị đánh bật ra, hỏa phiến thu hồi, một quyền cũng tan, nhưng nắm tay Độc Nhĩ Kha lại tê rần.

Nhưng không chờ hắn chấn định thì Song Hổ Vĩ côn lại hồi đầu, mục tiêu vẫn chính là bao phủ toàn bộ Độc Nhĩ Kha.

Lần này Độc Nhĩ Kha thấy vậy thì kinh ngạc, một Phá Sát quyền nữa lại giáng ra, Hỏa Phiến vẫn như cũ chặn lại Song Hổ Vĩ Côn.

Nhưng Tam Hổ đâu có ngu ngốc dùng lại chiêu cũ.

Chỉ thấy khi ánh côn gần tới Độc Nhĩ Kha thì cổ tay Tam Hổ uốn lượn, ngón tay vặn lại, sau đó Song Hổ Vĩ côn như có mạng sống, không tiếp tục tiến đến nữa mà đoản côn đầu tiên bắt đầu xoay tròn, hóa thành từng Khuyên côn, Khuyên côn càng lúc càng nhiều, càng lúc càng nhanh, sau đó bắt đầu ép tới Độc Nhĩ Kha.

Sự việc quá đột ngột, chiêu biến quá bất ngờ và kỳ dị, Độc Nhĩ Kha làm sao phản ứng kịp.

Khuyên Côn vừa ép tới thì Độc Nhĩ Kha cảm giác nguy hiểm dâng trào, không chút do dự Hàn Băng Thuẫn được hắn thi triển ra, sau đó Hỏa phiến biến mắt, Độc Nhĩ Kha hai tay vung ra, đôi mắt nhắm lại, nhất tâm nhị dụng, một tay đánh ra Phá Sát quyền, một tay duỗi ra thành chưởng đánh ra Hàn Băng Liên Tỏa.

Tất cả đều hướng tới Khuyên côn trùng trùng kia.

Bành bành.

Sát na va chạm, hai bàn tay Độc Nhĩ Kha bị khuyên côn quấn tới đánh cho tóe máu, trên bàn tay xuất hiện nhiều vết rách, máu tươi liên tục rỉ ra.

Nhưng một quyền và một chưởng của Độc Nhĩ Kha cũng đánh bật khuyên côn ra ngoài.

Độc Nhĩ Kha cũng nhanh chóng lợi dụng khoảng thời gian này lui lại.

Hai tay đưa ra sau lưng, cả hai bàn tay hắn giấu sau lưng giật giật, máu tươi từng giọt từng giọt liên tục nhỏ xuống đất thành một bãi nhỏ trên nền đá hoa cương.

Sự quỷ dị của Song Hổ Vĩ côn hắn đã nếm thử phần nào.

Trong lòng đang dày đặc tính toán, cũng nhân đó điều động độc công chữa trị thương thế.

Độc Nhĩ Kha không quản thương thế cắn răng chịu đựng, ánh mắt kiên nghị nhìn Tam Hổ nói:

- Côn pháp của Tam Hổ huynh thật xảo diệu, ta đã được lãnh giáo.

Tam Hổ nghe vậy không những không vui và đắc chí, hắn biết Độc Nhĩ Kha vẫn còn bài tẩy chưa dùng, hắn tuy cũng có nhiều bài tẩy nữa nhưng khi dùng ra thì không biết ai thua vào tay ai.

Tam Hổ cũng cười nhạt nói:

- Nghe nói Hỏa huynh có một chiêu Ấn pháp và một bộ chỉ pháp không biết vì sao còn chưa dùng.

Độc Nhĩ Kha nghe vậy thì cười khảy nói:

- Chắc Tam Hổ huynh cũng có bài tẩy nhỉ, sao vẫn không sử ra.

Tam Hổ huynh cũng biết sát chiêu nên để dành chứ.

Tam Hổ nghe vậy thì cười cười nói:

- Đã vậy ta và Hỏa huynh nên dùng tất cả những bài tẩy của mình thôi, nếu cứ như thế này mãi thì có lẽ chúng ta không ai thắng được đâu, sử ra những chiêu này thêm vô ích.

Độc Nhĩ Kha nghe vậy thì nghiêm nghị hắn nói.

- Tam Hổ huynh nói nghe có lý, ta cũng chính có ý này.

Tiếp theo ta sẽ toàn lực ứng phó, xin Tam Hổ huynh cẩn thận.

Tam Hổ gật đầu.

Hữu côn thu lại, sau đó hắn kéo sợi xích, đột nhiên tam đoạn đoản côn nối với nhau, hình thành một cây trường côn, trường côn này nhìn lại cao hơn đầu của Tam Hổ một cánh tay.

Tả côn thì vẫn là Hổ Vĩ côn.

Ánh mắt Tam Hổ đột nhiên bừng bừng chiến ý, hai mắt sắc bén chiếu tới Độc Nhĩ Kha.

Hai tay vung ra, tay phải múa trường côn, tay trái múa Hổ Vĩ côn.

Thổ linh lực trầm ổn tràn ra, ánh côn càng thêm rực rỡ, và trậm trọng.

- Nhất tâm nhị dụng.

Tam Hổ này đúng là một thiên tài.

Độc Nhĩ Kha nheo mắt, hắn chưa bao giờ gặp ai có thể hai tay sử dụng hai vũ khí khác biệt nhau, trong lòng Độc Nhĩ Kha cực kỳ ngưng trọng nhưng nhớ tới lời của Bạch Sát chỉ có chiến đấu mới giúp hắn đột phá thì trong lòng càng thêm kiên định, nắm tay siết lại, chiến ý trong mắt lẫm liệt.

Ngón cái vươn ra, một đoàn chỉ khí tam sắc hiện ra.

Tay trái hàn khí tỏa ra bao lấy năm ngón tay hắn.

- Song thuộc tính.

Nhất tâm nhị dụng.

Vừa nhìn thấy vậy thì Tam Hổ hiểu hắn gặp phải đối thủ rồi, hắn tưởng mình có lợi thế nhất tâm nhị dụng, hai tay hai loại vũ khí, nhưng giờ gặp đối thủ cũng không kém cạnh hắn.

Cả hai đều không hẹn mà lao vào nhau, tả Hổ Vĩ côn xoay tròn nện thẳng lên đỉnh đầu Độc Nhĩ Kha, hữu côn thế tới song song nện tới.

Độc Nhĩ Kha một chỉ bắn thẳng tới hữu côn, hữu chưởng nện tới tả côn..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.