Độc Sủng Điền Viên Man Thê

Chương 62




Edit: Skye

Beta: Bé Ka​

Công phu dính người của Lý Mặc Nhiên, Bạch Tiểu Mễ đương nhiên là hiểu rõ, nhìn thấy khuôn mặt đầy râu rõ ràng, nhìn thế nào cũng giống như nam tử thô cuồng, nhưng mỗi lần ở trước mặt nàng, không dùng mánh lới thì cũng là một nửa lưu manh, Bạch Tiểu Mễ nhịn không được, mắt trợn tròn.

“Trên người ngươi thối chết, buông ra cho ta!” Bạch Tiểu Mễ sắp xếp ngôn từ, đẩy ra khuôn mặt đầy râu muốn hôn lần thứ hai, vẻ mặt ghét bỏ nói.

“Ồ, thật vậy chăng?” Lý Mặc Nhiên sửng sốt một chút, lập tức ngửi ngửi người mình, động tác hít nhẹ kia, có chút đáng yêu, nhìn xem Bạch Tiểu Mễ nhịn cười thầm nghĩ, nhưng lo lắng người nào đó sẽ lại hôn nàng nên đành cố nhịn.

“Đương nhiên, cả người đầy mồ hôi, về sau như vậy không nên đụng ta, ngươi muốn nương tử ngươi bị xông chết sao?” Bạch Tiểu Mễ nghiêm trang nói.

“Ha ha a!” Ý tứ nương tử có phải là, chỉ cần tắm rửa sạch sẽ là có thể chạm vào nàng? Hơn nữa càng làm cho hắn cao hứng hơn nữa là, cuối cùng nàng cũng đã thừa nhận mối quan hệ của bọn họ?

“Ha ha a cái gì, còn không mau đi tắm rửa, sau đó ăn cơm, ngươi không đói bụng nhưng ta đói bụng!” Bạch Tiểu Mễ đẩy người đang ngây ngô cười! Nếu nhìn như vậy thì khó có thể tưởng tượng nổi, đây chính là Đại đương gia Hắc Phong trại.

“Phải đi ngay, phải đi ngay! Nương tử chờ một chút, vi phu đi một chút sẽ trở lại!” Lý Mặc Nhiên hiển nhiên không muốn để nương tử nhà mình phải chịu đói, cho nên không cần gọi người chuẩn bị nước, cầm quần áo chạy về hướng con suối nhỏ.

Bạch Tiểu Mễ cười nhìn phương hướng Lý Mặc Nhiên biến mất, thật ra người này cũng không có chán ghét như vậy? Ở chung cũng không khó?

Bạch Tiểu Mễ thu hồi ánh mắt, sau đó đi ra khỏi phòng, muốn bảo người chuẩn bị cơm chiều, nhưng suy nghĩ một chút, chính mình lại đi vào phòng bếp, quên đi, nàng muốn tự mình vào bếp!

Món ăn Bạch Tiểu Mễ biết làm không phải rất nhiều, nhưng làm đồ ăn cho hai người không làm khó được nàng.

“Phu nhân!” Vài nữ tử trung niên trong phòng bếp thấy Bạch Tiểu Mễ tiến vào, cảm thấy lo sợ có chút e ngại nhìn Bạch Tiểu Mễ, chẳng lẽ đồ ăn bọn họ làm không làm vừa lòng phu nhân sao?

Hiện tại địa vị của phu nhân trong Hắc Phong trại không thể đánh đồng với lúc trước, chính nam nhân cũng phải kính sợ phu nhân, bọn họ sợ không dám chọc vào nàng, hơn nữa trải qua một đoạn thời gian ở chung, các nàng phát hiện vị phu nhân này sống chung không khó, hơn nữa nghe nói phu nhân còn đi khai hoang vì lo nghĩ cho tương lai của Hắc Phong trại.

Nữ nhân có thể trụ lại trong trại, trên cơ bản đều là gia quyến của sơn tặc, nếu có thể ổn định cuộc sống, các nàng hiển nhiên sẽ không phải lo lắng nam nhân nhà mình gặp chuyện nguy hiểm mỗi lần ra ngoài đánh cướp, mà việc làm hiện giờ của Bạch Tiểu Mễ rõ ràng rất hợp với nỗi lòng của các nàng, cho nên theo tâm lý mà nói, các nàng rất cảm kích vị phu nhân này.

“Các ngươi đem tất cả rửa sạch, thịt cũng mang đi rửa sạch!” Bạch Tiểu Mễ chọn những món sở trường, còn lại giao cho đầu bếp nữ.

“Phu nhân, để chúng tôi làm cho!” Các nàng nào dám để phu nhân nấu cơm.

“Không cần, các ngươi chỉ cần rửa rau thật sạch rồi tất cả ra ngoài, để ta ở lại là được!” Bạch Tiểu Mễ đối với các nàng vẫy vẫy tay, bắt đầu chuẩn bị công tác.

Đợi đến khi Bạch Tiểu Mễ làm cơm xong, đã là chuyện của nửa giờ sau.

Đang nói đến bên này, Lý Mặc Nhiên dùng tốc độ nhanh nhất đã tắm xong, vô cùng cao hứng về tới phòng, nhưng sau khi trở lại, người mình mong nhớ ngày đêm lại không thấy, mà chỉ thấy Nhị đệ nhà mình đang ngồi trong phòng!

“Nhị đệ!” Lý Mặc Nhiên thu hồi biểu cảm hưng phấn trên mặt, bước chậm đi vào phòng.

“Đại ca thất vọng khi thấy Nhị đệ ở trong này sao?” Nhị đương gia nhìn thấy trong mắt Đại ca nhà mình thoáng qua một chút bất đắc dĩ, nhưng khi thấy Đại ca có hương vị tình yêu, tâm lý cũng vui mừng không ít, chỉ hy vọng người khiến Đại ca thay đổi đừng làm Đại ca thương tâm là quá tốt rồi.

“Làm sao có thể?” Lý Mặc Nhiên trên mặt có một chút xấu hổ, vừa mới nhìn thấy người trong phòng không phải là người hắn đang nghĩ, quả thực hắn có chút thất vọng.

“Nhị đệ có việc?” Lý Mặc Nhiên ngồi xuống, ánh mắt tìm kiếm xung quanh, có chút thất vọng khi không thấy nương tử ở trong phòng.

“Kỳ thật cũng không có sự tình gì? Đệ chỉ muốn đi qua hỏi thăm Đại ca!” Nhị đương gia dường như không chú ý đến ánh mắt của Đại ca, lạnh nhạt tự nhiên nói.

“Ừ!” Lý Mặc Nhiên có chút không yên lòng, nói, nương tử đi đâu, sao trong phòng không thấy người?

Nhị đương gia nhìn Đại ca mình đang thấp thỏm không yên, trong lòng lại thở dài một hơi, suy nghĩ định hỏi một ít chuyện ra ngoài lần này, bỗng nhiên có một cỗ hương vị đồ ăn nhàn nhạt nhẹ nhàng tiến vào.

Tiếp đến là tiếng bước chân khe khẽ, hai người nhìn về phía cửa, quả nhiên nhìn thấy một thân ảnh xinh đẹp xuất hiện tại cửa, mà người nọ đang bưng đồ ăn hướng vào trong phòng.

“Nương tử, nàng đã trở lại!” Vốn không chút để ý, Lý Mặc Nhiên không yên lòng bỗng hưng phấn đứng lên đi tới người đang đứng ở cửa, tốc độ nhanh chóng đã tiến tới trước mặt Bạch Tiểu Mễ.

“ Ừm! Ngươi đã tắm sạch sẽ chưa?” Bạch Tiểu Mễ nhìn người nào đó khoan khoái nhẹ nhàng, trên mặt không tự giác cũng lộ vẻ tươi cười.

“Đã tắm sạch, nương tử nàng xem có phải ta đã tắm rất sạch sẽ hay không?” Lý Mặc Nhiên như tiểu hài tử, ở trước mặt Bạch Tiểu Mễ xoay vài vòng, tỏ vẻ mình đã tắm rất sạch, hành động ngây thơ kia khiến Nhị đương gia lạnh lùng không nhịn được, khóe miệng run rẩy vài cái, đó có thật là Đại ca ổn trọng, thông minh cơ trí của hắn sao? Không phải bị người ta đánh tráo chứ?

“Tốt lắm, tốt lắm, thực sạch sẽ, giờ chúng ta ăn cơm trước nha!” Bạch Tiểu Mễ buồn cười trừng mắt người nào đó, cảm giác hắn thật sự rất buồn cười.

“A, Nhị đương gia, ngài đã ăn cơm chưa?” Vòng qua Lý Mặc Nhiên, Bạch Tiểu Mễ lúc này mới phát hiện trong phòng không chỉ có một mình Lý Mặc Nhiên, mặt than Nhị đương gia cũng đang ở đây.

“Vẫn chưa!” Nhị đương gia dường như không để ý đến Đại ca nhà mình đang dùng ánh mắt ám chỉ, lạnh nhạt đáp lời.

“Vậy cùng dùng bữa đi! Dù sao ta cũng làm rất nhiều!” Bạch Tiểu Mễ không để ý nhiều thêm một người đến ăn cơm, hôm nay nấu khá nhiều đồ ăn, vốn đang sợ ăn không hết, hiện tại vừa vặn có thêm người.

Hơn nữa trong khoảng thời gian này nàng gieo trồng cũng có một phần giúp đỡ của Nhị đương gia, dựa vào điểm này nàng cũng muốn mời hắn ăn một bữa cơm, hiện tại hắn đúng lúc tới đây.

Lý Mặc Nhiên u oán nhìn thoáng qua nương tử nhà mình, không kế nào thành, lập tức lạnh lùng hướng về Nhị đệ, người kia tuyệt đối là cố ý, chính là không muốn để hắn và nương tử hưởng thụ thế giới riêng của hai người.

“Cũng tốt!” Nhị đương gia nhìn thấy bộ dáng nghẹn khuất của Đại ca, không kiềm chế được, khóe miệng khẽ nhếch, nhưng cũng rất nhanh khôi phục mặt than, thật ra Đại ca hiện giờ rất tốt không phải sao?

Mười năm qua Đại ca đã rất vất vả.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.