Độc nhất sủng hôn - Chương 81: Cha chồng đột nhiên tới chơi
Doanh Kình Thương phát giác gần đâyTân Tình rất không phù hợp, rất hay si ngốc nhìn hắn, chờ khi hắn đi qua xem, lại giả bộ nhìn xem nơi khác Buổi tối còn chủ động thân thiết với tiểu Kình Thương, lúc trước làm hai lần cô liền sẽ xin tha, hiện giờ chính mình làm như thế nào cô cũng đều rất phối hợp
“Hay cô ấy có người khác?” Cậu Thẩm phân tích, Doanh Kình Thương cầm lấy gạt tàn thuốc ném tới
Cậu Thẩm cười hì hì né tránh: “Chỉ đùa một chút thôi mà, tôi đoán chắc là cô gái nhỏ trưởng thành, gặp phải chứng u buồn của thời kỳ trưởng thành thôi
“Có chuyện tôi cảm thấy nên nói cho cậu” Doanh Kình Thương cảm thấy chính mình không thoải mái, người khác cũng phải như vậy
Cậu Thẩm bưng ly rượu vang đỏ, híp đôi mắt đào hoa gật đầu: “Cậu nói đi!”
“Trương Mật mang thai”
“Phụt…”
Cậu Thẩm mới vừa uống một ngụm rượu vang đỏ liền phun ra, hắn lau mặt: “Cậu… Cậu nói cái gì?”
Doanh Kình Thương vừa lòng, lạnh nhạt lại nói lại một lần nữa: “Tôi nói Trương Mật mang thai, đứa bé là của cậu”
“Ha ha… Ha ha… Cậu đừng đùa tôi” Cậu Thẩm kéo kéo khóe miệng cười
Doanh Kình Thương nhìn hắn, không nói lời nào, cậu Thẩm mặt thay đổi, càng ngày càng trắng, mồ hôi lạnh trên đầu chảy ra: “Thật sự?”
“Thật sự”
“Chỉ một lần!”
Hắn hô: “Sao chuẩn như vậy?”
Cậu Thẩm đứng tại chỗ xoay vòng vòng: “Tôi phải làm sao bây giờ? Cho cô ấy tiền? Cô ấy nếu một hai nhất định phải sinh thì làm sao bây giờ?”
Nhìn đến bộ dạng kia của cậu Thẩm, Doanh Kình Thương cảm thấy trong lòng cân bằng, mở miệng nói: “Cô ấy đã phá phai”
“Cái gì?”
Cậu Thẩm một chân ở giữa không trung chưa kịp đặt xuống: “Cô ấy tự phá thai?”
Doanh Kình Thương một bộ dáng vẻ cậu cho rằng cậu là ai nói: “Người ta căn bản không muốn cậu phụ trách, càng không muốn cho cậu biết”
“Wow! Cô gái này thật lợi hại”
Cậu Thẩm ngoài miệng như thế nói, trong lòng lại có chút hụt hẫng, chướng mắt với mình như thế sao…
Doanh Kình Thương còn đang đau đầu chuyện của Tân Tình, A Nam đột nhiên chạy vào nói:
“Thiếu gia, lão gia sắp đến”
“Đến đâu?” Doanh Kình Thương chưa kịp phản ứng lại
“Anh quốc bên kia vừa mới gọi điện lại đây nói, lão gia đã lên máy bay, chập tối sẽ tới”
A Nam do dự một chút lại nói: “Hình như còn mang theo một người”
Doanh Kình Thương cau mày, ông già này lại đang làm cái quỷ gì?
“Không phải là người phụ nữ kia chứ?”
Cậu Thẩm thu hồi ý cười: “Chắc là không phải, nếu người phụ nữ kia tới, không có chuyện một câu thông báo cũng không có”
Hai người thật sự đoán không được Doanh Hạo sẽ mang ai tới, buổi tối cậu Thẩm đặc biệt đi theo Doanh Kình Thương về nhà, khi nhìn thấy Tân Tình liền toét miệng cười lấy lòng cô, Tân Tình nhìn đến hắn liền nhớ tới Trương Mật, trong lòng có chút trách hắn, rồi lại tưởng tượng hai người trong cuộc đều không có việc gì, bản thân mình lấy gì mà trách, nhìn thấy Doanh Kình Thương lại đây ôm cô, lòng lại nặng nề hơn, không biết đang suy nghĩ cái gì
“Ông già muốn tới, sắp tới nơi rồi”
Doanh Kình Thương nói xong, liền nghe được Tân Tình “à” một tiếng, giống như một chút cũng không kinh ngạc Tân Tình phát hiện hắn nhìn mình, chớp mắt hỏi: “Anh nói ai muốn đến?”
Nguyên lai là không nghe thấy… Doanh Kình Thương lại nói một lần: “Doanh Hạo sắp đến”
“Chú Doanh?” Tân Tình lần này rốt cuộc kinh ngạc kêu một tiếng
“Sao lại đột nhiên lại tới?”
Doanh Kình Thương ghét bỏ nói: “Anh sao biết được biết ông ấy, chắc là động kinh”
“Cậu nói cho ba cậu là cậu cầu hôn Tiểu Tình Tình phải không?” Cậu Thẩm hỏi hắn
“A Nam đã gọi điện thoại cho hắn, hắn biết”
Doanh Kình Thương nhìn đồng hồ đeo tay một cái, thầm nghĩ vốn dĩ Tân Tình mấy ngày nay kỳ kỳ quái quái, hắn còn chưa có dỗ xong, Doanh Hạo ở đây càng bất tiện, nếu không thì để ông ta ở khách sạn đi
Cậu Thẩm suy nghĩ một chút nói: “Cha cậu có khi nào đến để làm hôn lễ cho hai người hay không?”
Tân Tình nghe được lời này thân thể liền đứng hình, rồi sau đó làm vẻ mặt như không có việc gì Doanh Kình Thương hừ một tiếng nói: “Vậy ông ta thật đúng là rảnh rỗi”
Đang nói, tiếng chuông cửa vang lên, bác Phúc kích động chạy tới mở cửa, liền nghe được ông ấy cao hứng hô: “Lão gia, ngài đã tới!”
“Bác Phúc, đã lâu không gặp!”
Tiếng nói này đúng là của Doanh Hạo
Người rất mau liền đi vào phòng khách, Tân Tình vội vàng đứng lên muốn đi đón, bị Doanh Kình Thương giữ chặt một phen: “Đây là nhà của chúng ta, không cần em phải nghênh tiếp
Tân Tình bất đắc dĩ bị hắn ôm, nghĩ thầm chính bởi vì là nhà của chúng ta mới càng phải là đi nghênh tiếp nha…
“Chú Doanh!” Cậu Thẩm trái lại đi lên chào đón, sung sướng hỏi
Doanh Hạo thấy hắn, cao hứng vỗ vỗ đầu hắn nói: “Cha con nói chú khuyên con trở về, chú xem con ở đây rất tốt, vậy thì ở đây đi!”
Cậu Thẩm nghe xong tức khắc vỗ mông ngựa một trận, mà Doanh Kình Thương cùng Tân Tình lại chú ý tới người vẫn luôn đứng ở sau lưng Doanh Hạo
Đó là cô gái người nước ngoài tóc vàng mắt xanh xinh đẹp, một đôi mắt to tròn quyến rũ đang nhìn Doanh Kình Thương không chớp mắt
“Lại đây!”
Doanh Hạo cũng không ngại thái độ của Doanh Kình Thương, đẩy cô gái sau lưng kia ra giới thiệu: “A Thương, còn nhớ Jasmine hay không?”
Doanh Kình Thương nhìn cũng chưa thèm nhìn, lạnh mặt nói: “Không quen biết”
Tân Tình nhìn thấy cô gái ngoại quốc hiện lên vẻ mặt bị tổn thương, trong mắt cũng ngấn một tầng lệ
“Đây là con gái của Hán Tư thúc thúc bên nhà ngoại con, khi còn nhỏ, các con có chơi cùng với nhau đấy!”
Doanh Hạo tủm tỉm cười lôi kéo Jasmine:
“Theo đạo lí con nên kêu Tân Tình là chị dâu, nhưng mà hình như con lớn hơn so cô ấy hai tuổi, vậy thì kêu tên đi!”
Ánh mắt Jasmine khi nhìn Tân Tình lại không thâm tình như vậy, trên mặt cũng mang theo cao ngạo, giọng điệu không tốt kêu một tiếng: “Tân Tình”
Tân Tình nghĩ thầm, đây mới thật sự là em họ tới cửa Doanh Kình Thương nhìn thấy cô dáng vẻ kiêu ngạo, có chút tức giận, trực tiếp mở miệng nói: “Cô bày vẻ mặt đó cho ai xem? Đây là nhà tôi, không muốn ở thì cút đi Cô là cái thá gì, dựa vào cái gì mà bắt Tân Tình phải nhìn sắc mặt của cô?”
Jasmine không nghĩ tới Doanh Kình Thương sẽ ở trước mặt nhiều người như thế mà hung dữ với cô, làm cô sợ hết hồn, cô ở gia tộc đã bị chiều hư, mỗi ngày đều được nâng niu, chưa bao giờ gặp qua thái độ như vậy, cũng tức giận quát lên với Doanh Kình Thương: “Anh dựa vào cái gì mà hung dữ với tôi, là bởi vì người phụ nữ này? Cô ấy chỗ nào tốt hơn với tôi, tôi mới chính là công chúa thực sự”
Doanh Hạo trừng mắt liếc Doanh Kình Thương một cái, nhanh miệng nói: “Jasmine nói rất đúng, cô ấy thật sự là công chúa của hoàng thất, con phải khách khí với cô ấy một chút”
Nói xong còn nháy mắt với Tân Tình
“Vậy lăn trở về Anh quốc đi, bớt ở nhà người khác đi, ở đây cũng chẳng có hoàng thất gì cả” Doanh Kình Thương đứng lên, lôi kéo Tân Tình, không quên nói với bác Phúc: “Khách ở dưới lầu, không được phép lên lầu”
Doanh Hạo tức giận quát hắn: “Cha còn chưa có thấy cháu gái đâu!”
Bác Phúc thấy Doanh Kình Thương cũng chưa thèm để ý đến ông ấy, nhanh chân qua đi đỡ Doanh Hạo nói: “Lão gia, tôi dẫn ông đi”
“Không cần, chú sắp xếp chỗ ở cho Jasmine trước, đợi lát nữa lại nói”
Doanh Hạo ý vị thâm trường nhìn Doanh Kình Thương cùng Tân Tình, thở dài một hơi
Cậu Thẩm từ thời điểm Doanh Kình Thương nổi nóng liền chạy, đồng thời không quên gọi điện thoại cho A Nam, bảo hắn đi tra bối cảnh của Jasmine kia
Doanh Kình Thương vẻ mặt bình tĩnh nằm ở trên giường ôm Tân Tình, Tân Tình buồn cười nhìn anh ta hỏi: “Jasmine kia là ai?”
“Anh nào biết” Doanh Kình Thương không kiên nhẫn nói: “Em cũng vậy nữa, cô ấy không cho em mặt mũi em còn khách khí cái gì, trực tiếp quăng người ra ngoài là được rồi”
Tân Tình chọc chọc ngực anh ta: “Quăng ra ngoài? Cha anh thì anh?”
“Cũng đá ra ngoài”
Doanh Kình Thương nhíu nhíu mày, hắn không biết ông già đang yên đang lành lại mang người phụ nữ tới nhà làm cái gì
Tân Tình tiện tay tắt đèn, nhích vào trong lòng ngực hắn: “Ngủ đi, ngày mai lại nói tiếp”
Sáng sớm thức dậy nhìn thấy trong nhà có người vênh váo tự đắc, thật sự không có biện pháp khiến người khác vui vẻ Tuy rằng người này là một người phụ nữ đẹp, đáng tiếc đàn ông trong phòng này ngoại trừ Doanh Kình Thương cũng chỉ có hai người già, mà cố tình, Doanh Kình Thương lại là người không muốn nhìn thấy mỹ nữ này nhất
“Nói đi, ông muốn làm cái gì?” Trong thư phòng, Doanh Kình Thương lạnh mặt nhìn Doanh Hạo
Doanh Hạo bình tĩnh hỏi lại hắn: “Cha có thể làm cái gì? Chính là gần đây không có việc gì muốn đi ra dạo một chút, vừa lúc Jasmine du học trở về, ông ngoại con nói cô ấy chưa từng tới Trung Quốc, nên kêu cha mang theo Jasmine”
“Thật sự?” Doanh Kình Thương không tin cha hắn
“Cha lừa con làm gì, con sẽ không cho rằng cha mang cô ấy tới đây để phá hư con cùng Tân Tình chứ?”
Doanh Hạo bất đắc dĩ nói: “Con với Tân Tình có tổ huấn, cha sao có thể làm loại chuyện này”
Doanh Kình Thương nghĩ như thế cũng phải, Doanh Hạo so bất luận kẻ nào đều hy vọng hắn và Tân Tình ở cùng nhau, như vậy đối với Doanh thị mới tốt! Vì thế Jasmine vẫn ở nhà họ Doanh
Tuy rằng cô không thể nào ở cùng được, nhưng Tân Tình chủ yếu mỗi ngày đều đi học, ban ngày không gặp cô ấy, buổi tối Doanh Kình Thương đều chở cô đi ra ngoài ăn cơm, khi trở về liền trực tiếp đi lên lầu, căn bản ngay cả mặt cũng không thấy Mãi đến cuối tuần, buổi tối khi Tân Tình cùng Doanh Kình Thương trở về phát hiện A Toa đang khóc
“Làm sao vậy?”
Tân Tình chạy nhanh bế đứa bé lên, A Toa vừa thấy Tân Tình liền ôm cổ cô, rúc vào trong ngực cô, thân thể nho nhỏ khóc đến run rẩy, Jasmine ngồi ở trên sofa dẩu miệng tố cáo
“Đứa nhỏ này đem trái táo đã ăn rồi bỏ vảo miệng của tôi”
Dì Điền bất mãn nói: “Vậy cô cũng không nên xô nó, đứa bé chưa được một tuổi thì biết cái gì”
“Đó là biểu hiện A Toa thích ngươi”
Tân Tình cũng mất hứng, A Toa không phải là đứa trẻ thích khóc, hôm nay khóc đến như vậy, nhất định là ngã rất đau
Doanh Kình Thương nhìn Doanh Hạo ngượng ngùng ngồi ở kia, lạnh mặt nói: “Ngày mai cô trở về Anh quốc đi, bằng không chính cô đi ra ngoài ở khách sạn đi”
“A Thương, làm sao anh có thể nói như vậy, tôi lần này tới là vì…”
“Jasmine!”
Doanh Hạo lớn tiếng cắt ngang lời nói của cô, ánh mắt sắc bén nhìn cô, Jasmine hoảng sợ, ủy khuất dẩu miệng chạy về phòng của mình
Tân Tình thật vất vả dỗ cho A Toa ngủ, trở lại phòng liền nằm trên giường, Doanh Kình Thương tắm rửa xong ra tới, liền thấy cô vẻ mặt mờ mịt nhìn chằm chằm trần nhà
“Không có việc gì, ngày mai anh sẽ đuổi cô ấy đi”
Đi qua bế người lên, Doanh Kình Thương cắn cắn lỗ tai cô
Tân Tình nhìn hắn, đột nhiên hỏi: “Nếu là bát tự của anh và em không hợp, không thể ở bên nhau anh sẽ làm sao?”
“Sao lại nói những thứ này”
Doanh Kình Thương nhíu nhíu mày, miệng dùng thêm lực, Tân Tình kêu một tiếng, đẩy anh ta ra, che lỗ tai lại ủy khuất nói:
“Đau!”
Doanh Kình Thương tức giận nói: “Ai bảo em nói lung tung rối loạn như thế, hơn nữa, nếu em tin những thứ đó, thì cứ tin tổ huấn thì tốt rồi, chúng ta cả đời đều phải ở bên nhau”
Tay anh ta bắt đầu không thành thật, cởi bỏ quần áo của Tân Tình, lại dùng tiểu Kình Thương đã căng cứng cọ cọ người cô: “Em xem, nó có thể cả đời đều không rời khỏi em!”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn