Độc Mẹ Quỷ Bảo

Quyển 1 - Chương 72: Hoang đường




Thân thể Tiểu Lục bị xé thành hai nửa, nội tạng rơi đầy đất, hai đoạn thân thể máu thịt mơ hồ nằm trên mặt đất, dị năng giả hệ hoả tức thì bị xé rách lồng ngực, lộ ra xương cốt gãy nát cùng lục phủ ngũ tạng bên trong.

Thảm hại hơn đại khái là thanh niên bị Nghiêm Hán Thanh đã bay kia, thi thể của anh ta từ phần eo dưới, cơ hồ chỉ còn thừa lại xương cốt.

một khối thi thể vô cùng thê thảm nằm trên mặt đất, còn sống...... Chỉ còn lại Lâm Hiểu Phong, tay trái anh ta bị chặt đứt, cánh tay mềm lộc cộc trên mặt đất, một thân toàn máu nằm trên mặt đất, hấp hối, khi nhìn thấy Thiệu Tình, liền khàn khàn hô một tiếng: "Kiều Kiều...... Kiều Kiều bị bắt đi rồi......"

"Là thứ gì?" Thiệu Tình rất bình tĩnh lấy thuốc ra, giúp cầm máu vết thương trên người Lâm Hiểu Phong, anh ta dùng tay phải còn cử động được bắt lấy cánh tay Thiệu Tình, vội vàng nói: "Là tang thi biến dị, khí lực đặc biệt lớn, có thể đem người sống xé rách thành hai nửa, bên người còn đi theo một con chó tang thi biến dị, Thiệu đội trưởng, cầu xin cô...... Cầu cô cứu, cứu Kiều Kiều......"

Thiệu Tình mặt không biểu tình, không có ý định ra tay, chỉ là chậm rãi bôi thuốc cho Lâm Hiểu Phong, Lâm Hiểu Phong lo lắng nói: "Chỉ cần cô cứu Kiều Kiều, nhiệm vụ lần này toàn bộ khen thưởng đều của các cô!"

"Nếu anh chết ở chỗ này, sau khi trở về khen thưởng khẳng định là của chúng tôi." Thiệu Tình mặt không biểu cảm nói.

"không chỉ thế, chỉ cần cô cứu Kiều Kiều, toàn bộ tài sản của tôi đều có thể cho các cô!" Nước mắt Lâm Hiểu Phong đã muốn theo khóe mắt chảy xuống, không chỉ có đội viên của anh ta, chính anh ta cũng cũng rất tự cao.

Cho nên thời điểm ngã xuống tới phá lệ thảm trọng.

Trình Kiều là thanh mai trúc mã của anh ta, cũng là người yêu anh ta, bọn họ một đường từ mạt thế đi đến hiện tại, nâng đỡ cho nhau, lại thua tại nơi này, các anh em đều đã chết, ngay cả Trình Kiều cũng sống chết không rõ.

"Vì cái gì?" Thiệu Tình nghi hoặc hỏi: "Tôi cho rằng anh sẽ cầu tôi mang anh rời khỏi thành phố này, dù sao cô ấy là bị tang thi mang đi, cho dù không chết, cũng sẽ biến thành tang thi đi."

"Tôi yêu cô ấy......" Kính mắt Lâm Hiểu Phong đã không biết chạy đi đâu, anh ta nắm chặt cánh tay Thiệu Tình, thanh âm khàn khàn cực kỳ.

"Hán Thanh, mấy người mang Lâm đội trưởng đi vào trong xe trước, tôi điều tra chung quanh một chút xem, có thể tìm được Trình Kiều hay không." Thiệu Tình buông Lâm Hiểu Phong ra, chuẩn bị điều tra một chút, chính cô cũng không cho rằng Trình Kiều còn sống, dù sao không phải tang thi đều giống cô cùng Nhị Ngốc, bắt người sống không ăn còn nuôi, đi tìm một vòng, làm Lâm Hiểu Phong thiếu cô một cái nhân tình là tốt rồi, nếu có thể tìm được thi thể Trình Kiều mang về rất tốt, cũng coi như không cô phụ Lâm Hiểu Phong cầu xin.

Nhị Ngốc không nói hai lời liền đuổi kịp Thiệu Tình, cậu đã muốn thành cái đuôi nhỏ của Thiệu Tình, Thiệu Tình đi nơi nào, cậu phải đi theo nơi đó, một khắc cũng không nghĩ tách ra khỏi Thiệu Tình.

Thậm chí Thiệu Tình biến mất khỏi tầm mắt của cậu vượt qua thời gian nhất định, cậu sẽ luống cuống.

Thiệu Tình cũng biết thói quen của Nhị Ngốc, liền mang theo Nhị Ngốc, hướng tới phương hướng Lâm Hiểu Phong nói, rất nhanh bọn họ liền phát hiện manh mối, bởi vì trên đất có dấu chân chó dính máu.

Thiệu Tình cùng Nhị Ngốc liền theo dấu chân chó dính máu bắt đầu đi phía trước tìm, dấu chân chó cuối cùng ngừng ở trước cửa kính vỡ nát của một cửa hàng.

Thiệu Tình tính thử đi vào trong, mới vừa đi tới cửa, một con chó nhe răng, chảy nước dãi lẫn máu không ngừng, một con tang thi chó độ hư thối không cao nhảy ra, hung ác nhìn Thiệu Tình.

Nhị Ngốc nhanh chóng đánh tới, cùng tang thi chó đấu thành một vòng, lực lượng tang thi chó này không tồi, nhanh nhẹn cũng không sai, đáng tiếc cũng không bằng Nhị Ngốc, rất nhanh đã bị Nhị Ngốc đánh nằm trên mặt đất kêu to.

Cuối cùng bị Nhị Ngốc đánh chết, sau khi đánh chết tang thi chó, hai người bước đi vào, đi vào, liền thấy được một màn làm cho mắt người ta muốn nứt ra.

Trình Kiều đang hấp hối bị một cái tang thi thân hình cao lớn đè ở trên tường, áo của cô rách nát không chịu nổi, quần thì bị xé nát hoàn toàn, tuy rằng bị thân thể tang thi che, thấy không rõ chuyện gì đã xảy ra, Thiệu Tình lại có thể đoán được.

Hai tay của Trình Kiều đều bị vặn gãy, căn bản không thể giãy dụa, hai mắt cô vô thần nhìn trần nhà, bên môi không ngừng chảy ra màu đỏ sẫm chói mắt.

Thấy một màn như vậy, Thiệu Tình cảm thấy tay cô đều có chút run run, Trình Kiều bị một tang thi cường bạo, hẳn là muốn chết mà không thể chết!

cô không bao giờ còn cảm thấy mình đáp ứng Lâm Hiểu Phong đi tìm kiếm là mạo hiểm nữa, hiện tại trong đầu chỉ có một ý niệm, giết chết tang thi quái dị này!

Tang thi kia sau khi nghe được thanh âm liền đem Trình Kiều ném một bên, cái đồ chơi ưỡn thẳng kia của nó lắc lư đi về phía Thiệu Tình bên này.

Nó nhìn Thiệu Tình bằng ánh mắt tràn ngập một loại dục vọng quái dị, làm cho Thiệu Tình cảm thấy ghê tởm, càng không chịu được là Nhị Ngốc, cậu không biết mình vì cái gì mà phát hỏa, chính là có loại cảm giác bảo bối mình quý trọng bị người khác khinh nhờn.

Động tác cậu nhanh nhẹn xông lên, lúc cùng tang thi tiến hành đấu, mục tiêu công kích đầu tiên chính là nửa thân dưới của tang thi kia.

Nhất là cái bộ vị trọng yếu kia, thành đối tượng chú ý trọng điểm của cậu.

Vừa lên đã bị dẫm một dẫm lên bộ vị quan trọng tang thi trực tiếp liền cuồng hóa, nó còn chưa kịp ra tay đối với Nhị Ngốc, đã bị dây leo cuốn lấy, nhưng tang thi này lực lượng thật sự đặc biệt lớn, dây leo trói buộc nó một giây, sau đó đã bị chặt đứt.

Bất quá dây leo cuồn cuộn không ngừng một tầng lại một tầng bò lên, không lo bị chặt đứt, dây cũ ngã xuống, dây mới lập tức [người trước ngã xuống, người sau tiến lên] tiếp nhận đi lên.

Tang thi cũng chưa kịp ra tay, đã bị Nhị Ngốc đánh kêu ngao ngao thảm thiết, đặc biệt là bộ vị trọng điểm nào đó bị chú ý, thiếu chút nữa đã bị Nhị Ngốc dẫm chặt đứt.

Nhưng sử dụng dị năng vô độ như vậy, đối với Thiệu Tình cũng là gánh nặng rất lớn, rất nhanh sắc mặt cô liền trắng bệch, lại vẫn cắn răng, không ngừng phóng ra dây leo trói buộc tang thi kia.

Tang thi kia giống như mình đồng da sắt, Nhị Ngốc cố gắng nửa ngày, đều không lưu lại được trên người nó vết thương lớn nào, càng miễn làm cho nó bị thương nặng.

Sau khi mất khống chế Thiệu Tình cũng dần dần bình tĩnh xuống, vừa rồi cô xác thực có chút xúc động, tỉnh táo lại Thiệu Tình bắt đầu quan sát, cô không tin tang thi kia không có nhược điểm.

Quần áo trên người tang thi một mảnh cháy đen, hẳn là bị lửa thiêu cháy, nói cách khác lửa không có tác dụng gì đối với nó, lúc ấy đối mặt tiểu đội dị năng giả Cuồng Phong, Trình Kiều khẳng định cũng trói tang thi kia, sau đó phối hợp Lâm Hiểu Phong công kích, hơn nữa khẳng định là không có hiệu quả.

Bằng không tiểu đội dị năng giả Cuồng Phong cũng sẽ không gần như toàn diệt, Trình Kiều cũng sẽ không bị bắt đi và bị vũ nhục.

Thiệu Tình cẩn thận quan sát, mặc kệ thế nào, cô hôm nay phải giết chết tang thi này, không chỉ vì Trình Kiều.

Bởi vì hiển nhiên Trình Kiều đã không phải là người thứ nhất bị hại, trong một góc cách đó không xa còn có mấy cỗ thi thể phụ nữ khỏa thân, mặc dù có mấy cái đã hư thối, nhưng mà thi thể cũng tương đối mới, đều có thể nhìn ra lúc còn sống bị vũ nhục, hơn nữa trên bụng các cô gái này đều có một cái lỗ lớn.

Coi như là vì dân trừ hại, cô cũng muốn giết chết tang thi này!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.