Đồ Chơi Của Tổng Tài (Đồ Chơi Của Tổng Giám Đốc

Chương 5




Một tháng sau, Hạ Cảnh Điềm đã hoàn toàn khôi phục, không hề nghi ngờ là công việc của nàng đã được người khác thay thế, một tháng này, nàng đều ở nhà quả thực là muốn điên rồi, bất quá, vị bác sĩ tư của Kỷ gia thập phần tận tâm với tính trạng vết thương của nàng, thẳng đến khi hoàn toàn khôi phục, ngày hôm qua đã đưa cho nàng lời mời nhận việc, khi thấy phía trên kia viết địa chỉ công ty, Kỷ thị Cao ốc tầng thứ sáu, chức vị trợ lý tổng giám, nàng cả người đều như mộng du.

Tập đoàn Kỷ thị? Tập đoàn mà tất cả sinh viên ra trường đều khát vọng được vào? Là Kỷ thị đứng đầu tất cả các tập đoàn thượng mại, uy danh hiển hách sao? Tập đoàn trả lương hậu hĩnh nhất trong nước à? Sauk hi xác định tin tức này, miệng Hạ Cảnh Điềm hoàn toàn biến thành hình chữ O.

Không sai, chỗ nàng sắp đi làm đúng là một trong nhiều chi nhánh của Kỷ thị, hơn nữa, chức vị cũng không phải nhỏ là tổng giám trợ lý a, tiền lương đương nhiên nhiều, công việc này nếu so sánh với việc nàng bị mất trước đây có thể gọi là tốt hơn gấp nhiều lần.

Ôm thư mời, Hạ Cảnh Điềm cực kỳ vui vẻ, giờ phút này nếu như có ai lỡ mạo phạm đến nàng, nàng cũng có thể mỉm cười lại, lo lắng một tháng nay trong nháy mắt đã biến mất, nhưng hưng phấn qua đi, lo lắng lại đến, nàng chỉ là một sinh viên mới ra trường, kinh nghiệm còn chưa có, trong trường học cũng nghe qua công ty này chưa bao giờ dùng người mới, mà lần này, nàng lại xui xẻo đụng phải may mắn thế này.

Trong đầu nàng nhớ lại, lần trước nghe cái người kia họ Kỷ, sẽ không trùng hợp như vậy chứ! Hắn sẽ không phải là cậu hai của Kỷ thị – Kỷ Vĩ Hạo! Vậy lần trước người đụng nàng bị thương? Có thể là Kỷ Vĩ Hạo sao? Loại công tử ăn chơi mỗi ngày đều được đăng báo kia ư? Loại mê người chết không đền mạng? Hạ Cảnh Điềm chỉ cảm thấy tim mình càng ngày đập càng nhanh, trên mặt vui rạo rực giờ như thế giới sắp đảo lộn, trời ạ! Đây không phải cho nàng tiến vào ổ sắc lang sao?

Bất quá, sức hấp dẫn của Kỷ Vĩ Hạo kia đúng là rất lớn a! Trên thế giới không biết có bao nhiêu thiếu nữ cam nguyện trở thành con mồi của hắn! Lắc lắc đầu, làm dừng lại ý nghĩ bậy bạ, Hạ Cảnh Điềm bĩu môi thầm mắng, giống như tự trách mình bằng với nhan sắc của nàng mà có thể làm cho hắn để mắt đến sao? Trên báo thông thường thì những mỹ nữ bên cạnh hắn, mỗi người đều có thể nói là dáng người như quyến rũ cả ma quỷ cộng với khuôn mặt thiên sứ, mà nàng thì miễn cưỡng cao thì 1m61 gì đó! Nàng là đi làm việc, không phải đi phục người ta.

Mang tinh thần bất an, nàng bắt đầu chăm chú nhìn thư mời, chỉ thấy trên đấy viết buổi trưa hôm nay đến nhận việc, cũng không rõ thời gian, cất kỹ lá thư, Hạ Cảnh Điềm bắt đầu lục tung tìm cho mình một bộ quần áo phù hợp, loại công ty lớn như Kỷ thị, chỉ có thể mặc tây trang đi làm, nhưng, đem tất cả quần áo bày ra, cuối cùng cũng chỉ tìm được một bộ tạm được, đây là chuẩn bị cho lần đầu đi nhận việc trước đây.

Chuẩn bị tốt hết thảy, nàng thuê xe đến tầng cao nhất của cao ốc Kỷ thị, lần cuối cùng ngắm mình trên cửa xe, khá tốt, thời tiết mặc dù có chút nóng, nhưng nàng trang điểm cũng không quá dày, hít sâu một hơi, nàng bước vào cánh cửa thủy tinh sang trọng.

Đi đến chỗ tiếp tân, đem thư mời đưa tới, sau khi lễ tân tiếp nhận, đầu chưa nâng lên bỗng ngước lên nhìn Hạ Cảnh Điềm, gọi điện thoại bảo Hạ Cảnh Điềm chờ, Hạ Cảnh Điềm chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay đang đổ mồ hôi, trong lòng vạn phần khẩn trương.

Chỉ chốc lát sau, một cái cô gái họ Hoàng đi đến trước mặt Hạ Cảnh Điềm, tươi cười rạng rỡ hỏi! “Cô chính là thư ký mới tới Hạ Cảnh Điềm tiểu thư ?!”

Nhất thời còn chưa có thích ứng với xưng hô thế này, Hạ Cảnh Điềm thầm nuốt từng ngụm nước bọt, tranh thủ thời gian mỉm cười nói!”Xin chào, tôi chính là Hạ Cảnh Điềm.”

“Đi theo tôi!” Cô gái dùng ánh mắt dò xét Hạ Cảnh Điềm, dưới đáy lòng không khỏi thầm than, nghe người ta nói thư ký mới tới chắc cũng là người rất kinh nghiệm, nàng còn tưởng rằng là một phụ nữ trung niên khó tính, không nghĩ tới lại còn trẻ như vậy, hơn nữa. . Đảo mắt xuống trang phục hơi quê mùa của Hạ Cảnh Điềm, liền tỏ ra ánh mắt khinh bỉ.

Đi theo cô gái lần lượt qua nhiều cánh cửa, Hạ Cảnh Điềm một mực lộ vẻ mỉm cười, rất khách khí lên tiếng, “Tôi là đồng sự mới tới, rất nhiều thứ còn không hiểu, từ nay về sau xin mọi người chỉ giáo nhiều hơn.”

“Chỉ giáo thì không dám nhận, Hạ tiểu thư còn trẻ như vậy, ở công ty tiền đồ vô lượng a!” Cô gái dẫn đường nói châm chọc, cô ta vào Kỷ thị làm đã ba năm rồi, cũng chỉ mới là trợ lý của quản lý, mà trước mắt này cùng lắm là một con nhóc, vừa vào đã tăng liền ba cấp trở trợ lý của tổng giám, thật là làm cho người phải mở to mắt mà nhìn.

Hạ Cảnh Điềm có chút nghe ra ẩn ý trong câu nói, nhưng cũng phản bác không được, chỉ có thể gượng cười mấy tiếng, “Hoàng tiểu thư nói đùa.”

Thang máy dừng ở lầu sáu, Hạ Cảnh Điềm đi theo cô ta vào một phòng làm việc rất to và đẹp, lúc Hạ Cảnh Điềm xuất hiện, lập tức làm cho tất cả mọi người phải chú ý, nàng bị cái trận thế này dọa sợ tới mức đi đứng có chút mất tự nhiên, khóe môi cong lên, miễn cưỡng làm cho tự mình bình tĩnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.