Tay anh lập tức cứng đờ.
Tôi bắt gặp đôi mắt đỏ tươi nhuốm máu của anh nhìn tôi với vẻ thèm thuồng.
"Ông xã!"
Dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng tôi vẫn sợ hãi rụt cổ lại.
Anh nhìn tôi đăm đăm, lâu như cả thế kỷ.
Đột nhiên anh đẩy tôi ra, đóng sầm cửa lại.
Rầm!
Âm thanh vang vọng trong bóng đêm như sấm sét chấn động màng nhĩ.
"Ông xã, anh mở cửa ra!"
Tôi gõ cửa, xuyên qua mắt mèo chỉ nhìn thấy bóng lưng của anh.
Không có tiếng đáp lại, chỉ có bóng lưng vững chắc như bức tượng bảo vệ ngôi nhà của chúng tôi.
"A!" Tôi ôm bụng kêu lên, "A, em đau bụng quá, ông xã em đau bụng quá..."
Anh cuối cùng cũng xoay người, qua mắt mèo, tôi thấy anh đang nhìn cánh cửa chằm chằm.
"A..."
"Đau quá..."
"Ông xã..."
Tôi từ từ trượt xuống nằm dài dưới đất, giọng càng lúc càng yếu.
Thật là...
Tôi sắp chết rồi, nếu còn không vào cứu thì chờ nhặt xác tôi đi.
Mới một giây sau khi tôi im lặng, nắm cửa xoay, tôi vội nhắm mắt lại, nằm bất động.
Anh bước vào.
Khi anh đến gần, tôi có thể ngửi thầy hương bạc hà thoang thoảng trên người anh.
Anh chàng này thậm chí còn tắm rửa à?
Đây chắc chắn không phải sữa tắm trong nhà chúng tôi.
"Này... Anh tắm rửa ở bên ngoài, chắc anh nuôi chó sau lưng em chứ!"
Tôi mở mắt bật dậy, túm lấy áo anh, tay sờ soạng một hồi, thịt cứng nhắc, không có nhiệt độ, nhưng chắc chắn không phải cảm giác lạnh lẽo thấu xương.
Còn về nuôi chó, đó là thuật ngữ của riêng chúng tôi.
Rất lâu trước kia chúng tôi từng xem một clip bắt quả tang, nam chính lợi dụng thời gian dắt chó đi dạo tìm phụ nữ ở bên ngoài.
"Sao vậy?"
"Trừng mắt với em làm gì?"
"Anh nói đi, có phải anh có người khác ở bên ngoài không?"
"Thế mà lén tắm rửa ở bên ngoài?"
"Không vào nhà không quan tâm em, có phải anh không thương em nữa không?"
Hai chân tôi ôm chặt lấy eo anh như con gấu koala ôm cây, tránh cho cái tên này lại đẩy mình ra rồi bỏ chạy.