Định Mệnh Trái Ngang: Anh yêu Em!

Chương 11: Trả thù




" Mạc tổng!" Trương Tuấn Triệt vẫn không sợ chết muốn tiếp tục đi qua giải thích.Giây phút anh ta đến gần, Lý Thiên Nguyệt trông thấy hình như trong đáy mắt không gợn sóng của Mạc Thiên Nhật Dạ chợt lóe lên một tia lạnh lẽo.

Chắc hẳn đang đã nghe hết đoạn thoại vừa rồi.

Cô vội bóp ngón tay anh một cái.

Quyền thế nhà họ Mạc rất lớn nhưng địa vị của nhà họ Trương cũng không hề tầm thường. Cô và Trương Tuấn Triệt mà dẫn đến tranh cãi không đến mức nhà họ Mạc là Mạc Thiên Nhật Dạ và nhà họ Trương trở mặt.Cô không muốn vì cô mà có thêm phiền phức không đáng có nào dù những phiền phức này đối với anh chả là gì cả.

Cô kết hôn với anh chỉ có một mục đích chính là lấy thông tin tuyệt mật từ chỗ anh chứ không muốn làm nhiều người biết đến cô thì mai mốt khó mà rút lui.

Lý Thiên Nguyệt vội áp sát vào ngực anh, nhỏ giọng nói " Em đói rồi,muốn ăn gì đó"

Mạc Thiên Nhật Dạ nhìn cô.

Ngay lúc mọi người không chú ý Hứa Gia Kì định chuồn đi cho êm chuyện thì Trương Tuấn Triệt kịp lúc phát hiện túm lại cô ta.

Tại ả ta mà anh ta phải ở đây hứng chịu cơn phận nộ của Mạc Thiên Nhật Dạ thì ngu gì lại để nguồn tên của sự việc chạy đi mất chứ.

" Á a a a! Này ang làm cái gì vậy?"Hứa Gia Kì bị túm lại vừa hoảng sợ vừa cảm thấy chân đầu như vỡ vụn.

" Gây họa xong rồi tính bỏ chạy à? Con mẹ nó nếu tôi không nắm cô lại chắc cô bỏ tôi chịu tội một mình rồi nhỉ?" Trương Tuấn Triệt vừa nghiến răng nói vừa nắm đầu ả kéo lại.

Lý Thiên Nguyệt ôm lấy Mạc Thiên Nhật Dạ nói " Em muốn rời khỏi đây, em không muốn ở chung bầu không khí như này"

Ngụ ý là muốn rời khỏi.

Mạc Thiên Nhật Dạ nắm tay Lý Thiên Nguyệt chăm chú nhìn cô một lát rồi giọng nói gần như không nghe ra chút độ ấm nào " Nói xin lỗi!"

Trương Tuấn Triệt và Hứa Gia Kì đơ mặt, mấy chữ này chắc chắn là nói với bọn họ.

Muốn bọn họ phải xin lỗi ư?

Còn xin lỗi trước mặt nhiều người như vậy nữa?

Trương Tuấn Triệt thấy xung quanh còn chưa giải tán mà ngày một càng đông hơn thì đổ mồi hôi hột.

Anh ta dù gì cũng đường đường là cậu chủ nhà họ Trương, bắt anh ta xin lỗi trước mặt mọi người thế này...

Hứa Gia Kì cũng có chút xấu hổ, nhưng mặt mũi đâu có quan trọng bằng việc tuyệt đối không được đắc tội với Mạc Thiên Nhật Dạ!

Vậy mà Hứa Gia Kì lại phạm ngay đúng cái mà không nên làm trong cuộc đời của cô ta rồi.

" Mạc tổng..." Hứa Gia Kì muốn nhanh chóng thoát khỏi chỗ này vội vàng nghe lệnh " Thật xin lỗi,mấy lời hôm nay tôi nói đều là nghe truyền thông tung tin bậy bạ vô căn cứ..."

Mạc Thiên Nhật Dạ lạnh lùng nhìn liếc qua cô ta lạnh lùng nghiêm khắc nói" Cô đang xin lỗi tôi đấy à?"

Trước đôi mắt lạnh lẽo mà sâu thẳm của Mạc Thiên Nhật Dạ, cả người Hứa Gia Kì run mạnh lên, đôi mắt đỏ hoe, bất đắc dĩ phải nhìn sang Lý Thiên Nguyệt nói"Thiên Nguyệt, tiểu thư Thiên Nguyệt tôi thành thật xin lỗi..."

" Ồ chẳng lẽ cô Hứa đây là vừa mới kêu gào trong phòng chứa sao? Bị khàn giọng hay gì mà nói nhỏ thế? Tôi thật sự không nghe rõ"Lý Thiên Nguyệt mỉm cười nghiêng mặt nói.

Nhất thời Hứa Gia Kì ngước mặt lên trừng cô nhưng lúc chạm phải ánh mắt sắt lạnh của Mạc Thiên Nhật Dạ thì lập tức khuất phục.Khóe miệng cô ta run run, vừa khóc vừa nói" Cô Lý thật sự xin lỗi cô!"

" Hửm? Tôi không nghe rõ cô nói lại một lần nữa xem" Lý Thiên Nguyệt bày ra nụ cười vô hại nhưng ánh mắt chứa đầy sự thách thức.

" Xin lỗi tiểu thư Thiên Nguyệt tôi thật sự sai rồi!"

Lúc này Lý Thiên Nguyệt dứt khoát không thèm lên tiếng.

Hứa Gia Kì cắn răng hít một hơi sâu, bất chấp đám đông xung quanh vây xem náo nhiệt, gận cổ lên gào " Cô Lý xin lỗi cô!"

Ánh mắt Lý Thiên Nguyệt vẫn lạnh lẽo như cũ cô nhìn qua chiếc áo mà Trương Tuấn Triệt mới mặc thử lên người " Anh Tuấn Triệt chiếc áo trên người anh không rẻ đâu nhỉ? Chi bằng để tôi mua giúp hai người?"

Dường như Hứa Gia Kì biết tiếp theo cô sẽ nói gì,vẻ mặt cô ta thoắt cái trắng bệch.

" Tôi bỏ tiền, nhưng không cần cô đi ngủ với người khác.Tôi chỉ cần tối nay cô Hứa đây mặc đồ bikini đến quảng trường Hải Thiên, múa cột mấy giờ liền thì chuyện xem như tôi xí xóa,tôi nghe nói cô Hứa đây múa cột rất điêu luyện nhỉ?"Lý Thiên Nguyệt nhoẻn miệng cười trông vừa biếng nhác vừa mê người.

Cơ thể Hứa Gia Kì như rơi vào hầm băng...

" Thế nào? Không muốn nhảy à?" Lý Thiên Nguyệt đảo mắt nhìn về phía đám đông đang vây quanh bên ngoài cửa kiến" Vậy chi bằng để tôi chọn đại một người đàn ông qua đường nào đó để cô ngủ với anh ta một đêm"

Tức khắc ngoài cửa vang lên vài tiếng huýt sáo hưng phấn.

Toàn thân Hứa Gia Kì phát run không biết là do giận hay vì đang sợ nên mới như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.