Sau bữa cơm này ai cũng mang tâm sự riêng.Lý Thiên Nguyệt định điện về nhà thì Lý Nhật Trường kêu cô vào thư phòng.
" Rồi con mau giải thích cho ba đi chuyện đó là sao?"
Lý Thiên Nguyệt ung dung lấy từ trong túi một sấp tài liệu đã chuẩn bị từ trước.
" Ba à ba hãy xem đi ba không thể nghĩ rằng hai công ty này trong mấy năm tới sẽ bán rất có lời đấy ạ.Con làm gì cũng đã có tính trước rồi chứ không bùng bột như lúc trước…"
Lý Nhật Trường nhìn sấp tài liệu đã chuẩn bị từ trước cầm lên lướt sơ qua nói" Tốt quả nhiên đã chuẩn bị từ trước quyết đoán giống ba năm xưa.Nhưng sao con khẳng định nên kinh tế mấy năm nữa sẽ phát triển hùng mạnh.Ngộ nhỡ con tính sai con có biết hậu quả của nó không?"
Lý Thiên Nguyệt cụp mắt cười nhạt.
Dù cho cô không có thể nhìn trước tương lai nhưng cô sao không tin những người trong hắc đạo của cô nói chứ.
Những tài liệu này là cô đã ghé qua bang để lấy nên mấy câu hỏi của Lý Nhật Trường cô đã chuẩn bị câu trả lời trong đầu rồi.
Cô có thể đứng dậy thì phải có cách thuyết phục Lý Nhật Trường!
Hai giờ sau.
Ra khỏi phòng sách Lý Thiên Nguyệt nhìn lên đồng hồ" Ba ơi trời đã không còn sớm nữa con về đây"
Lý Nhật Trường đã xem tài liệu cô đưa xem tóm lược mọi thứ rất kĩ rất chặt chẽ.Dù Lý Nhật Trường cũng không chính thức đồng ý nhưng cũng không tỏ thái độ gì.
Đoán chừng Lý Nhật Trường cũng đang dao động.
" Con đừng có về" Lý Nhật Trường nói vọng từ phòng sách ra" Ngủ lại ở đây đi ngày mai ba kêu Mạc Thiên Nhật Dạ đến đoán con"
Lý Nhật Trường bấm số gọi cho Mạc Thiên Nhật Dạ.
Lý Thiên Nguyệt đừng ngăn cản nhưng sợ Lý Nhật Trường lại nghĩ nhiều nghi ngờ chuyện cô muốn sống hòa thuận với Mạc Thiên Nhật Dạ là giả nên cũng không ngăn cản.Cô muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ kìa.
Một lúc sau ông đi ra nói" Con ở đây ngủ đi ba đã nói với Mạc Thiên Nhật Dạ rồi sáng ngày mai thằng bé đến đón"
" Sáng sớm hả ba?"
" Đừng tưởng ba không biết con đang nghĩ gì.Mới có tình cảm kha khá với người ta mà đã quan tâm trể nải công việc người ta rồi à?"
Lý Thiên Nguyệt dựt dựt khóe môi.Tâm tư cô bị Lý Nhật Trường nhìn thấu như vậy à?
" Con chẳng biết ngày tháng cái gì cả?Ngày mai là cuối tuần!Con đang ở đây mà hồn của con đã về tới nhà Mạc rồi.Không biết Mạc Thiên Nhật Dạ đã làm gì mà con có thể cam tâm tình nguyện ở bên thằng bé như vậy"
Lý Thiên Nguyệt: Đâu phải Mạc Thiên Nhật Dạ đã làm gì đâu mà tại tôi không phải con ông.
Lý Thiên Nguyệt khuôn mặt đỏ ửng" Ba à…"
Thấy cô xấu hổ tảng đá đè nặng trên vai Lý Nhật Trường đã được gỡ xuống.Xem như ông đã được an ủi phần nào.
" Hai công ty của thằng phá gia chi tử đó ba sẽ cho con thử nghiệm.Ba sẽ thử tin tưởng con lần này"
" Dạ vâng"
Đêm đến cô không thể nào ngủ được.Nằm trên giường mà cứ lăng qua lăng lại trên giường.
Không biết Mạc Thiên Nhật Dạ đang ở nhà hay công ty nhỉ?
Lý Thiên Nguyệt nằm im từ lúc kết hôn tới giờ chưa bao giờ cô xa anh như vậy…
Cái cảm giác này…
Cô chưa bao giờ xảy ra!
Nhìn dãy số của Mạc Thiên Nhật Dạ trên màn hình cô không biết có nên bấm vô hay không.
Ngẫm nghĩ chốc lát Lý Thiên Nguyệt bấm vào nhắn tin với Mạc Thiên Nhật Dạ.
Dù Mạc Thiên Nhật Dạ rất ít khi xem tin nhắn nhưng không sao ít ra là cô có thể biết Mạc Thiên Nhật Dạ còn thức không.
Soạn cả nửa ngày Lý Thiên Nguyệt mới viết ra được " chồng yêu dấu"
" Chồng yêu dấu của em ơi em rất nhớ anh, rất rất rất rất rất rất nhớ anh!"
Lý Thiên Nguyệt gửi xong tin nằm trên giường hồi hộp.Gương mặt đỏ ửng lên.
Một lúc sau tiếng chuông êm tai vang lên Lý Thiên Nguyệt vội vàng cầm điện thoại lên.
Là Mạc Thiên Nhật Dạ gọi tớ.
" Em chưa ngủ được à?" Giọng nói quyến rũ đầy mị lực của Mạc Thiên Nhật Dạ từ đầu dây bên kia vang lên.