Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 150-2: Phụng Minh Huy Chi Tử




Bây giờ hắn trong tay không có Luyện Thần Đỉnh, không thể nào gieo Nô Ấn lên bọn họ được, phải chờ bản thể trở về mới có thể. 

"Tạm thời phong ấn Yêu Lực, giam lại một chỗ mà thôi! "Diệp Từ Phàm thở dài, không có Luyện Thần Đỉnh làm việc lại gặp khó khăn a, nếu như hắn có thể trực tiếp tu luyện Hỗn Độn Bá Thần Quyết thì tốt, trực tiếp thôn phệ bọn họ cũng là một ý tưởng không tồi, chỉ tiếc hắn chỉ là một đạo Phân Thân, bị hạn chế đủ đường. 

... 

Ba ngày sau....

"Ầm ầm! Ầm ầm! "

"Phong Khắc Nhiên, đừng quá đắc ý, ba vạn năm trước Yêu Hoàng Lôi Kiếp không có diệt trừ ngươi, hôm nay rơi xuống ba người chúng ta trên tay, nhất định sẽ đưa ngươi về Tây Thiên" Phùng Minh Huy trong một lần va chạm, bị đánh bay ra xa, lập tức quay lại tham gia vào chiến trường. 

"Ầm ầm! "

"Đừng tưởng rằng ba vạn năm trước ngươi là Thiên Hạ Vô Địch mà nhầm, đó là Chu Tước Bộ Tộc chúng ta cường giả chưa muốn hiện thân mà thôi!"Phụng Tam Thiên cũng không cam lòng yếu thế, Chu Tước Chi Hỏa hừng hực thêu đốt, hướng ngay vị trí Phong Khắc Nhiên đánh tới. 

"Huyết Nguyệt Tà Đao đi!"Bối Nam Đô cũng là không có giữ lại gì, Huyết Đao xuất hiện liên tục, không chém Phong Khắc Nhiên, thề không bỏ qua.

Vân không trung bốn người, đều là Thiên Hoang Chí Cường Giả, phương thức chiến đấu vô cùng phong phú, nhưng quan trọng vẫn là xem ai trong Yêu Thể lực lượng mạnh hơn, cái này có vẻ như Phong Khắc Nhiên hoàn toàn chiếm ưu thế. 

Mỗi một cước hắn tung ra, đều có đến sáu ức long lực lượng, trong khi ba người còn lại cũng chỉ có ba ức long lực mà thôi, mỗi một lần đối kình Tam Vương đều chật vật bị đánh bay, nếu không phải là Chí Cường Giả, năng lực khôi phục phi thường cường, không chừng đã chịu đựng không nổi, mặt dù vậy, trong ba ngày qua không ít lần Tam Vương phải thêu đốt Tinh Huyết để nhanh chóng khôi phục.

"Ầm ầm! "

Lại một lần va chạm nữa đi qua, Phụng Minh Huy từng ngụm từng ngụm mà thở hào hển, xa xa nhìn lại Tước Thân che kín ứ thanh, khổng lồ Yêu Thể bầm dập không ít. 

"Xem ra là các ngươi không còn chiêu thức gì mới rồi, như vậy cũng nên kết thúc đi!" Giao chiến ba ngày qua đi, Phong Khắc Nhiên có chút nhàm chán. 

Hắn chỉ thi triển Yêu Lực, Thân Thể lực phòng ngự còn không dùng đến đâu, vậy mà ba tên này đã không chịu được. 

Hắn cũng muốn kết thúc trận tỷ thí này, vì bên kia Bạch Thuần Sâm đám người đã đánh cho Chu Tước Liên Minh kêu cha gọi mẹ, bọn họ bị ép cho lùi về phía sau, đang dần rời khỏi thần thức của mình quan sát ba trăm dặm trong phạm vi, nếu còn giây dưa nữa, hắn cũng khó lòng bàn giao.

"Đánh rắm, Bản Vương đối với ngươi thủ hạ lưu tình, ngươi không mang ơn đội nghĩa thì thôi, còn như thế mở miệng châm chọc Bản Vương, xem ra Bản Vương phải lấy ra một chút nhan sắc cho ngươi nhìn xem!"Sắc mặt bất giác cứng đờ, Phụng Minh Huy thẹn quá thảm giận, hét to một tiếng. 

"Tam Thúc, ngài không phải muốn sử dụng chiêu thức kia đó chứ? "Phụng Tam Thiên nhìn thấy xung quanh người Phụng Minh Huy bao phủ trong một quả cầu lửa khổng lồ, không khỏi lo lắng truyền âm nói.

"Tam Thiên nha, ngoài chiêu thức này ra, chúng ta còn có thủ đoạn gì nữa chứ!"Từ bên trong Hỏa Cầu, Phụng Minh Huy bất đắc dĩ truyền âm đáp lại.

Thật ra trong lòng của hắn cũng không có đế, ba người bọn họ đã xuất hết toàn bộ thực lực rồi, nhưng mà không thể nào làm gì được con Hổ kia, cứ tiếp tục như thế này nữa, hắn trong cơ thể Tinh Huyết ít ỏi còn lại cũng không đủ để mà thêu đốt. 

"Nhưng mà làm vậy, ngài sẽ chết đó? "Phụng Tam Thiên sốt sắng nói.

Tuy là trong lòng của hắn có dã tâm thống nhất Tây Hoang, nhưng với điều kiện là trong tộc cao thủ hết thảy đều khỏe mạnh a.

Vì thống nhất Tây Hoang mà lại hi sinh đi trong tộc một vị Chí Cường Giả, hắn cảm thấy thật là không đáng. 

"Tam Thiên a, ta đã già rồi, không còn bao nhiêu sống lâu, hãy để ta vì Bộ Tộc cống hiến một lần cuối cùng này đi!" Hắn không phải là không hiểu hậu quả, nhưng mà vì Bộ Tộc, hắn cũng chỉ có đem bộ xương cốt này bối đi ra ngoài. 

"Chu Tước Bí Thuật!! Thái Dương Phong Bạo?"

"Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm! "

Không chờ Phụng Tam Thiên đáp lại, khi Hỏa Cầu đã đạt đến bảy trăm mét chiều cao, nó lập tức lao về hướng Phong Khắc Nhiên với một tốc độ không tưởng, chi dù Phong Khắc Nhiên có thi triển Thiên Dực Ẩn Độn cũng là tránh không có thoát. 

"Tam Thúc, Không...! "

Đã bay lên mấy chục dặm thương khung, nhìn Hỏa Cầu hướng Phong Khắc Nhiên đi đến sau đó phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, Phụng Tam Thiên không khỏi tê tâm liệt phế thét. 

Hẳn biết Thái Dương Phong Bạo là Bí Thuật bất truyền của Chu Tước Bộ Tộc bọn họ, tại Tứ Giai thi triển, uy lực có thể gần so sánh với Ngũ Giai Yêu Hoàng cảnh cường giả một kích. 

Nếu không đạt đến Yêu Hoàng hoặc là Thông Thần cường giả, người trúng chiêu này chỉ có một con đường chết, mặc dù lợi hại là như thế, nhưng mà mỗi lần sử dụng loại Bí Thuật này Thi Thuật giả cũng chỉ có một con đường chết, vì loại Thuật Pháp này yêu cầu dùng Yêu Đan, Yêu Hồn, Yêu Thể kết hợp lại làm đại giới, mỗi lần thi triển Thi Thuật giả cũng sẽ bị hồn phi phách tán.

Đây có thể nói là một chiêu Đồng quy vu tận, nếu như không phải bị buộc bất đắc dĩ, Chu Tước Bộ Tộc không ai lại đi thi triển loại Bí Thuật này. 

"Phụng Tam Thiên, Phụng Minh Huy muốn đồng quy vu tận, tại sao ngươi không thông báo với ta một tiếng?"Đang lúc Phụng Tam Thiên thất thần, một âm thanh như sấm đánh vang lên bên tai của hắn. 

Quay lại nhìn chỉ thấy là Huyết Nguyệt Yêu Lang Bối Nam Đô một bộ Lang Thân bị tàn phá không nỡ nhìn, thậm chí thân thể của hắn, Phụng Tam Thiên còn có thể ngửi được mùi thịt khét, Lang Huyết từ bên trong cơ thể của hắn vẫn đang chảy ra, nhưng mà ánh mắt lại ngập tràn một loại khát máu giận dữ. 

"Bối Huynh, vừa rồi Tam Thúc thi triển Bí Thuật quá mức đột nhiên, ta cũng định nhắc nhở ngươi, chỉ có điều là không còn kịp, mong ngươi thứ lỗi! "Phụng Tam Thiên trong lòng rung động. 

Vừa rồi hắn thật có ý định để Tam Thúc đem Phong Khắc Nhiên cùng Bối Nam Đô hai người cùng nhau cấp diệt, kể từ đó không ai tại Thiên Hoang này có thể cản bước Chu Tước Bộ Tộc nhất thống, chỉ là tính toán của hắn vẫn là có sai số, không nghĩ đến đầu Lang này có thể từ bên trong Hỏa Cầu tránh thoát một kiếp, thật sự là người tính không bằng trời tính. 

"Hừ!!! Phụng Tam Thiên, ngươi cũng đừng xem thiên hạ đều là kẻ ngốc cả, món nợ hôm nay Bối Nam Đô ta đây nhớ kỹ!" Bối Nam Đô nói xong cũng không chờ Phụng Tam Thiên đáp lại, quay đầu liền đi, chẳng mấy chốc biến mất tại cuối chân trời. 

Không kịp thời thông báo, chỉ là gạt trẻ con mà thôi, hắn Bối Nam Đô sống mấy vạn năm sẽ không dễ dàng bị lừa gạt, vừa rồi hắn cảm ứng được một tia hơi thở tử vong, trong lúc cấp bách chỉ kịp tế ra một cái Huyết Nguyệt Ma Thuẫn đến chống lại, Huyết Nguyệt Ma Thuẫn chính là bảo vật của Huyết Nguyệt Yêu Lang bọn họ, lực phòng ngự có thể so với Hạ Phẩm Đạo Khí, nhờ có nó hắn rất nhiều lần tránh qua được nguy hiểm, chỉ là dù vậy hắn Yêu Thể cũng không có dễ chịu gì, khắp nơi đều là bỏng tích, không tu dưỡng một vài năm là đừng có nghĩ đến việc lành lặn, thù này hắn cũng chỉ để sau này rồi mới báo. 

"Xem như ngươi may mắn! " Nhìn Bối Nam Đô biến mất tại chân trời, Phụng Tam Thiên khẽ hừ một tiếng. 

Vừa rồi hắn thực sự là muốn ra tay diệt luôn cái tên Bối Nam Đô này, chỉ là Bối Nam Đô tuy là bị thương, nhưng lòng cảnh giác vẫn là rất cao, đứng cách xa về phía hắn. 

Hắn thân thể hiện tại cũng không có dễ chịu gì, thực lực so với lúc đỉnh phong còn không bằng một nửa, nếu tên kia liều chết phản kháng, hắn cũng không có quả ngon để ăn, phải biết đạt đến Yêu Vương tối cường giả, ai lại không có một hai tuyệt chiêu áp đáy hòm bảo mệnh.

Hắn cũng chỉ có hồi lại trong tộc, mời thêm Nhị Thúc ra tay, may ra thu thập được Bối Nam Đô. 

"Ân, cơ hội này không thể lúc nào cũng có, phải quay về mời Nhị Thúc xuống núi mới được! " Hiện tại Tây Hoang chỉ còn Bối Nam Đô là tương đối khó gặm, Bạch Thuần Sâm không có bao nhiêu năm sống lâu, đây là thời cơ có một không hai để Thống Nhất Tây Hoang, nếu như bỏ qua, không biết đến khi nào mới có được cơ hội như vậy. 

"Ngươi e là không có cơ hội để mà về! "

"Ai!"Mộng tưởng xưng bá Tây Hoang sắp đến, nhưng mà một âm thanh không biết từ đâu truyền đến làm cho Phụng Tam Thiên có chút sởn tóc gáy.

"Mới đây thôi mà ngươi đã quên giọng nói của ta rồi sao?" Từ bên trong đám Hỏa Diễm đi ra, Phong Khắc Nhiên gương mặt lạnh như tiền nói.

"Là ngươi? Không thể nào? "Phụng Tam Thiên có chút không thể tin vào đôi mắt của mình.

Bối Nam Đô bất tử thì cũng thôi, vì hắn không phải là trọng tâm chiếu cố của Phụng Minh Huy, nhưng mà Phong Khắc Nhiên còn chưa chết đây lại là chuyện thế nào? 

Phải biết Thái Dương Phong Bạo một khi thi triển không có một ai tại Yêu Vương cảnh giới có thể còn sống a.

...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.