Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 127: Tam vương cộng chủ




"Ngươi nói không sai, ta đích thực đã nhận chủ nhân làm chủ!" Thiên Dực Yêu Vương gật gù Hổ Đầu, không hề phủ nhận lời Thiết Diễm Yêu Vương vừa nói. 

Đối với hắn mà nói, vị đối thủ truyền kiếp trước mắt này sớm muộn gì cũng là người "đồng đạo" với mình, không cần thiết phải đi che giấu. 

"Vậy còn người Hỏa Lâm, người có phải là cùng ta giống nhau, nhận chủ nhân là chủ, hay là chống lại đến cùng! " Thiên Dực Yêu Vương ánh mắt có chút chờ mong nhìn Thiết Diễm Yêu Vương nói. 

Còn chờ mong cái gì thì chỉ trong lòng hắn mới rõ, hiện tại đã bắt Kim Cương Ma Hùng Thoát Luân nhập bọn, cộng thêm hắn cùng vị chủ nhân này, tổng cộng bên ta có ba vị Tứ Giai cảnh giới, trừ hắn thực lực hơi kém một chút bên ngoài ra, hai vị còn lại đều là Tứ Giai trở lên thực lực, nhất là vị chủ nhân kia theo hắn mấy ngày nay hiểu biết, chí ít cũng có Tứ Giai Hậu Kỳ viên mãn cấp bậc, nếu không cũng sẽ không nhẹ nhàng một chiêu chế phục Kim Cương Ma Hùng. 

"Muốn ta nhận hắn làm chủ, đừng có nằm mơ!! " Thiết Diễm Yêu Vương đưa chân chỉ Diệp Tử Phàm đang đứng trên lưng Thiên Dực Yêu Vương, thất khiếu bốc khói nói. 

Phản ứng của hắn so với Kim Cương Ma Hùng còn khoa trương hơn, " Phong Vũ Xuân, ngươi là một tên khốn kiếp, không lẽ ngươi đã quên mất đi Yêu Vương cường giả tôn nghiêm rồi hay sao? " Hỏa Lâm chỉ vào mặt của Thiên Dực Yêu Vương không thương tiếc mắng. 

Đây đâu chỉ là mất đi tôn nghiêm đơn giản như vậy, nó còn là sĩ nhục toàn thể Yêu Tộc bọn họ, thử nghĩ mấy chục vạn năm trước cho dù đối đầu với Thông Thần cảnh giới thiên ngoại cường giả, mười mấy vị Yêu Vương hậu kỳ viên mãn cho dù thất bại, có người thân tử, nhưng mà không có một vị nào là đầu hàng Nhân Tộc, đến bây giờ mới thôi còn không có Yêu Vương tự sa đọa đến nỗi làm nô lệ cho Nhân loại nông nổi, hành vi của Thiên Dực Yêu Vương thật sự là không thể chấp nhận được. 

Cho dù ngươi đánh không lại, cũng có thể chạy trốn, sau đó liên hợp Yêu Vương chúng ta cùng nhau đối phó với tên Nhân Tộc kia, phải biết trong Yêu Tộc tuy là tranh đấu vô cùng lợi hại, nhưng mà đối với kẻ địch bên ngoài vẫn là vô cùng đoàn kết. 

"Hỏa Lâm? Ngươi ngay cả ta cũng mắng hay sao?" Không biết từ lúc nào, Kim Cương Ma Hùng đã xuất hiện bên cạnh Thiên Dực Yêu Vương, hai trăm mười mét khổng lồ Yêu Thể phát ra khí tức cường đại so với Thiết Diễm Yêu Vương còn cường đại hơn ba phần. 

Gương mặt của hắn hiện tại rất là khó xem, ánh mắt hung tợn nhìn vào Thiết Diễm Yêu Vương, vừa rồi tên Hỏa Lâm này mắng Thiên Dực Yêu Vương đồng nghĩa với việc đem cả hắn cũng mắng luôn thêm vào, vì hắn cũng là nhận Diệp Tử Phàm làm chủ. 

Tổ Tông mười tám đời Yêu Sư Nhất Tộc các ngươi nói chuyện không có đau eo, nếu như ngươi nếm thử mùi vị của Nô Ấn, ngươi còn có thể nói chuyện hùng hồn như vậy được không, Thoát Hoan trong lòng mắng thầm không thôi. 

"Kim Cương Yêu Vương? Ngươi không phải cũng..? "Thiết Diễm Yêu Vương có chút không chắc chắn hỏi. 

Cũng không trách được hắn lúng túng, Thiên Dực Yêu Vương thì cũng thôi, tại trong số Yêu Vương cảnh hắn chỉ xếp hạng tương đối kế cuối, nhưng Kim Cương Ma Hùng Thoát Hoan thì lại khác, hắn đường đường chính chính là Yêu Vương trung kỳ cảnh giới a, thực lực đừng nói tại Tây Hoang này mà ngay cả Thiên Hoang cũng là một phương cao thủ, một người như vậy lại cam tâm nhận một tên Nhân Tộc làm chủ, đây thực sự là quá khó tin, cho dù ngày mai Thiên Hoang Đại Lục này tận thế hắn cũng không tin được Kim Cương Ma Hùng sẽ đầu hàng. 

"Ngươi cứ nói đi!" Kim Cương Ma Hùng hỏi lại.

"Không tốt, tình thế đối với ta vô cùng bất lợi! "Thiết Diễm Yêu Vương run sợ nghĩ, thật ra thấy Kim Cương Ma Hùng đứng bên cạnh tên Nhân Tộc kia với bộ dạng cung kính, hắn đã đoán ra từ sớm, chỉ là không thể tin nên hắn mới hỏi một câu mà thôi.

"Đi, đi ngay lập tức!! "Thiết Diễm Yêu Vương quyết định thật nhanh nói, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng Kim Cương Ma Hùng trong ba tên Yêu Vương có mặt tại đây thực lực là mạnh nhất, hắn chỉ có một trăm tám mươi mét Yêu Thể mà thôi, so với Thiên Dực Yêu Vương chỉ cường chút ít, hắn cùng với Thiên Dực Yêu Vương hai người hợp lại, may mắn lắm mới có thể cùng Kim Cương Ma Hùng giao thủ bình tề.

Thế nhưng cái tên thần bí Nhân Tộc kia, không những nhẹ nhàng thu phục Thiên Dực Yêu Vương, ngay cả Kim Cương Ma Hùng cũng ngoan ngoãn thần phục, càng làm cho cả hai ngay cả chạy trốn cũng không làm được. 

Thực lực kia kinh khủng, cũng đã xa xa vượt qua hắn tưởng tượng, liền hắn chút ít lực lượng như thế này, cũng tuyệt đối không phải là cái tên Nhân Tộc kia đối thủ. 

Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có đi mượn ngoại lực, mới có khả năng cùng cái kia Nhân Tộc chống lại.

"Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm! "

"Thiết Diễm Yêu Vương, nếu đã tới cần gì phải vội vã đi đâu! "Diệp Tử Phàm nãy giờ không lên tiếng, thấy đầu Sư Tử này có ý định chuồn êm, không khỏi cười nói. 

Hắn đã trực tiếp xuất thủ, một ngàn vạn long chi lực mang theo một cổ hủy diệt chi lực hướng Thiết Diễm Yêu Vương đi đến. 

"Muốn đi! Hỏi qua ta không có! " Kim Cương Ma Hùng cũng không cam lòng yếu thế, Đại Địa Ma Quyền với một ức một ngàn vạn long chi lực cũng tập trung vào Thiết Diễm Yêu Vương, giống như không diệt Thiết Diễm Yêu Vương thề không bỏ qua một dạng. 

"Thiên Dực Thần Quyền đi!" Có lẽ kém cỏi nhất chính là Thiên Dực Yêu Vương rồi, ngày thường một quyền này của hắn có thể bộc phát ra hơn bảy ngàn vạn long lực, nhưng mà bây giờ cao lắm cũng chỉ bằng với Diệp Tử Phàm mà thôi.

Nguyên nhân cũng rất là đơn giản, những ngày hôm nay hắn liên tục phải vận dụng Thiên Dực Ẩn Độn, loại Bí Thuật này tuy không có tiêu hao hết Yêu Lực trong cơ thể khi mà sử dụng Canh Kim Kiếm Khí, nhưng mà tiêu hao tuyệt đối là không nhỏ. 

"Không tốt!! " 

"Hỏa Diễm Phần Thiên!!"Ý định chạy trốn của mình bị thất bại, Thiết Diễm Yêu Vương không còn cách nào khác là phát động công kích chống lại, chỉ là hắn bộc phát cao lắm cũng chỉ có tám ngàn một trăm vạn long lực, so với Kim Cương Ma Hùng tay đấm này thì lại kém quá xa, cho nên kết quả là có thể nghĩ đến. 

"A!!!Phốc!!!"

Thiết Diễm Yêu Vương không chịu được lực lượng đánh sâu vào, cả người một trăm tám mươi mét Yêu Thể bị đánh bay ra ngoài mười dặm chi địa, trên đường đi còn lưu lại một đạo thật dài huyết tiễn.

"Rầm rầm!! "Thiết Diễm Yêu Vương Yêu Thể san bằng mười mấy ngọn trăm mét núi cao mới chịu rơi xuống đại địa, thân thể khổng lồ của hắn chấn động đến bầy chim muông bay tứ tán. 

"Lão Thiết! Lão Kim đã cống hiến đi ra bảy đầu Trung Phẩm Linh Mạch làm quà gặp mặt, còn ngươi đâu! " Một khắc thời gian sau, thấy Thiết Diễm Yêu Vương cũng đã chịu được tra tấn đủ mức, Diệp Tử Phàm mới đến vỗ vai của hắn mỉm cười thân thiện nói. 

"Chủ..Nhân, ta chỉ có bốn đầu Trung Phẩm Linh Mạch mà thôi, ngài..vui lòng nhận lấy cho!!" Đã hóa thành một vị hồng sắc mái tóc nhân Tộc Thiết Diễm Yêu Vương run sợ từ bên trong thể nội không gian lấy ra bốn đầu Trung Phẩm Linh Mạch dâng lên, hắn không dám không đua a, loại tra tấn kia hắn cũng không muốn nhận thêm lần nữa. 

Nhìn thấy nụ cười của vị chủ nhân này, hắn cảm thấy so với ma quỷ còn đáng sợ hơn, hắn cũng thông cảm được nổi khổ tâm của hai vị Yêu Vương kia, nói thật là không khuất phục là không được a.

"Ân! Lão Thiết, lòng trung thành của ngươi ta rất là thưởng thức, yên tâm đi sau này ta sẽ không có bạc đãi ngươi! " Diệp Tử Phàm như là khuôn sáo đem những lời nói trước kia nói với Kim Cương Ma Hùng ra khích lệ Thiết Diễm Yêu Vương. 

"Chủ nhân, đây là ta nên làm! " Cố gắng nặn ra một nụ cười, Thiết Diễm Yêu Vương xu nịnh nói. 

Trước đây khi mà hắn nhận từ thủ hạ những lời nịnh hót này, chỉ cảm thấy vô cùng thư thái, đến phiên hắn nói ra, sao hắn lại cảm giác vô cùng biệt khuất. 

Chỉ là hắn không thể không nói, công phu bết ngoài cũng phải làm cho đủ số.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.