Đánh nhau xong, Mập lại hét vào mặt giám đốc tiền sảnh: “Về sau nhớ kỹ, đừng có dùng mắt chó mà xem thường người khác! Ông cho răng ông mạnh lãm hả? Dựa vào cái gì mà xem thường người ta? Còn có nhiều người còn mạnh hơn ông.nhiều đó!”
“Vâng, vâng, anh dạy rất đúng.”
Giám đốc tiền sảnh lau mồ hôi lạnh trên trán, gật đầu như gà mỗ thóc.
Lâm Vân nhìn giám đốc tiền sảnh, lạnh lùng nói: “Chuyện ông đánh bạn.
của tôi, tôi sẽ nói cho chủ tịch ông. Vê phần ông ta xử lý ông như thế nào, tôi nghĩ ồng ta có quyết định của chính mình!”
Nói xong, Lâm Vân trực tiếp kêu Mập vào khách sạn.
“Báo… báo cho chủ tịch?”
Giám đốc tiền sảnh nghe thấy Lâm Vận muốn nói cho chủ tịch khách sạn biết, sợ tới mức ngã quy xuống đất, nếu đề cho chủ tịch khách sạn biết được, công việc của ông ta nhất định sẽ không còn nữal Sau khi vào khách sạn.
“Lưu Ba, anh báo cáo vấn đề này với Chủ tịch của khách sạn Thanh Vân đi.” Lâm Vân nói với Lưu Ba.
“Vâng, Lâm tổng.” Lưu Ba gật đầu.
Lâm Vân lại nhìn Mập: “Mập, đã hết “Đương nhiên! Cảm ơn Lâm Vân, nếu không phải nhờ cậu giúp đỡ, mình cũng không thể trả thù được. Nhìn ông ta sợ hãi câu xin, mình cảm thầy rất hả dạ.” Vẻ mặt Mập đầy kích động Đối với Mập trước đây, nếu bị uất ức nhự vậy thì chỉ có thể nhịn thôi, ai bảo xuất thân của mình không bằng người ta chứ? Nhưng bây giờ Lâm Vân đang chống lưng cho cậu ta, cậu ta không cần phải chịu uất ức nữa!
Ngay sau khi Lâm Vân trở lại phòng chờ VỊP, chủ tịch của khách sạn đã chạy đến xin lỗi Lâm Vân và Mập, còn nói ông ta đã đuôi việc giám đốc tiền sảnh kia rồi.
Bên trong hội trường buổi tiệc.
Vào lúc này, còn khoảng hai mươi phút nữa lả tiệc rượu bắt đầu.
Hơn bồn mươi người đã tập rung tại địa điệm tổ chức tiệc rượu và hàu như tất cả những người được mời đều đã đến. Quy mồ của buổi tiệc rượu này ban đầu rất nhỏ và chỉ những công ty có quan hệ hợp tác với tập đoàn Thiên Đỉnh mới được mời.
Vì tiệc rượu chưa chính thức bắt đầu nên nhiều ông chủ tụ tập thành nhóm đề trò chuyện.
Trên một bàn.
Một người đàn ông trung niên ngồi cùng một cô gái trẻ trang điểm đậm.
Nếu Lâm Vân ở đây, chỉ cần nhìn thoáng qua là anh sẽ nhận ra cô gái trang điêm đậm này.
Vì cô gái trang điểm đậm này chính là cô gái mà Mập giới thiệu với Lâm Vân ở quán bar hôm trước, Quách Hiểu Hiệu!
Khi đó, Quách Hiểu Hiểu còn khoe với Lâm Vân răng cô ta được tập đoàn Hoa Đỉnh mời.
Người đàn ông trung niên bên cạnh Quách Hiểu Hiểu chính là cha của cô ta.
“Hiểu Hiểu, nghe nói vị chủ tịch mới này còn rất trẻ. Sau khi tiệc rượu kết thúc, ba sẽ tìm cơ hội gặp riêng câu ây. Đến lúc đó con cỗ găng lên, nêu con bám được vào chủ tịch mới này thì nhà chúng ta thật sự là phát lên rôi đó!” THAI của Quách Hiểu Hiểu khuyên nhủ.
Ý đồ của cha, Quách Hiểu Hiểu rất rõ ràng, đó là để con gái mình đi quyên rũ chủ nhân mới của Hoa Đỉnh.
“Ba, ba yên tâm đi, con nhất định sẽ dùng hết bản lĩnh của mình!” Quách Hiểu Hiểu vô cùng mong đợi.
Gia đình của Quách Hiểu Hiểu cũng chỉ là một công ty nhỏ rât bình thường ở địa phương, quy mô còn: kém hơn công ty của Trương Hỗ rất nhiều.