Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 501




Lâm Vân biết rõ ràng rằng là một người đàn ông, có những chuyện trốn cũng không được, chuyện nên đến đều sẽ đến! “Vâng, chủ tịch Vân!” Sau khi thư ký gật đầu, xoay người rời đi.

Rất nhanh, thư ký đưa Phạm Nhật Long đi vào.

Phạm Nhật Long hơi thở rất lớn, sau khi anh ta đi vào, không mời tự ngồi, trực tiếp ngồi đối diện Lâm Vân.

“Phạm Nhật Long, tìm tôi có chuyện gì, nói đi.” Lâm Vân nhìn anh ta chằm chằm.

“Tôi nghe nói giữa anh và Tô Bảo Nhi có một vài vụ lùm xùm, có đúng là có những chuyện như vậy không?” Phạm Nhật Long cười.

“Đừng quanh co lòng vòng, có chuyện gì thì nói thẳng đi.” Lâm Vân cau mày.

“Vậy thì tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề.

Hôm nay tôi đến đây chỉ có một mục đích.

Sau này tránh xa Tô Bảo Nhi càng xa càng tốt, không được có bất kỳ quan hệ gì với Tô Bảo Nhi nữa.

Cô ấy là người phụ nữ mà Phạm Nhật Long tôi đã nhìn trúng” Phạm Thế Long với giọng ra lệnh, vô cùng ngang ngược.

“Haha, dựa vào cái gì tôi phải nghe lời anh?” Lâm Vân cười.

Phạm Nhật Long đứng dậy đi tới chỗ Lâm Vân, nhìn xuống Lâm Vân, ngạo nghễ nói: “Dựa vào tôi lên là Phạm Nhật Long,còn cậu, chỉ là một tên cậu ấm không có một chút năng lực gì cả.

Không có ông nội cậu, cậu chẳng phải cái đếch gì cả.

Cậu còn không có bất tư cách gì giành người phụ nữ với Phạm Nhật Long tôi! Hiểu! Chưa?” . 𝘛hử‎ 𝒕hách‎ 𝒕ì𝒎‎ 𝒕гang‎ gốc,‎ géc‎ gô‎ _‎ 𝘛‎ г‎ U‎ 𝒎‎ 𝘛‎ г‎ 𝗎‎ у‎ ệ‎ n﹒𝚅n‎ ‎ _

Lâm Vân cũng đứng dậy, đối mặt với ánh mắt của Phạm Nhật Long, khóe miệng nở nụ cười, nói: “Vậy thì tôi cũng sẽ nói cho anh biết, tôi và Tô Bảo Nhi đã ngủ với nhau rồi, cô ta đã là người phụ nữ của tôi rồi.

Anh không thể thay đổi được chuyện này!”.

Mặc dù hôm nay ở khu nghỉ mát Thanh Sơn, Lâm Vân từng nói, nếu Tô Bảo Nhi lên xe của Phạm Nhật Long, thì anh và Tô Bảo Nhi sau này sẽ không còn bất kỳ tình cảm gì nữa, và anh sẽ không còn nợ Tô Bảo Nhi gì nữa.

Nhưng mà tên Phạm Nhật Long này dám tìm đến cửa, Lâm Vân tự nhiên không thể cúi đầu trước Phạm Nhật Long!

Đây là vấn đề về phẩm giá của một người đàn ông! Sau khi Phạm Nhật Long nghe thấy lời Lâm Vân nói xong, cơ mặt của anh ta co giật, sắc mặt lập tức trở nên u ám.

“Nói láo, làm sao em gái Tô Bảo Nhi có thể lên giường với cậu được! Bớt tung tin đồn nhằm làm tổn thương người khác đi! Làm nhục sự trong sạch của em ấy!” Phạm Nhật Long nhìn chằm chằm Lâm Vân một cách hung dữ Có sự tức giận ngập tràn trong mắt anh ta.

“Tin hay không là chuyện của anh, ngoài ra, mặc kệ anh tên là Phạm Nhật Long hay là Phạm Nhật chó gì đó, đừng có ra lệnh cho tôi.

Lời nói của anh, tôi chỉ xem là anh đang nói xạo thôi!” Lâm Vân nhìn chằm chằm Phạm Nhật Long, khí thể không chịu kém chút nào.

“Tiểu tử, trong số thế hệ trẻ ở toàn tỉnh, không ai dám nói chuyện với tôi như thế này! Người nào dám nói chuyện với tôi như thế, chỉ có một! Con! Đường! Chết!”

Phạm Nhật Long trợn mắt nhìn Lâm Vân.

Một tia sát khí tràn đầy trong mắt hắn.

Sau khi Phạm Nhật Long nói xong, anh ta lại nắm lấy cổ áo Lâm Vân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.