Đỉnh Cấp Tên Côn Đồ – Chu Phù Yêu

Chương 285




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cùng lúc đó, tại ngã tư bên ngoài hộp đêm Miếu Tước, quận Cửu Long.

Trong một chiếc xe xung kích màu đen, Chánh thanh tra Hoàng Triệu Luân của Phòng Tình báo Hình sự của Lực lượng Cảnh sát Hồng Kông cúp điện thoại, ông ta nhìn chằm chằm mấy cảnh sát mặc thường phục đối diện với cửa hộp đêm, rồi nhìn lên tầng thượng của hộp đêm.

Mười giờ tối là thời điểm bắt đầu cuộc sống về đêm của Hồng Kông, con phố đầy những hộp đêm này đông đúc người qua lại, tiếng nhạc ầm ĩ từ các hộp đêm át đi mọi âm thanh tinh vi.

Giữa cuộc vui ồn ào, không ai để ý đến từ tòa nhà dân cư cách hộp đêm không xa, một đường trượt zipline* dài xuyên qua bức tường sân thượng của hộp đêm Miếu Tước, ngay sau đó, những người mặc đồng phục huấn luyện cầm súng, từng bóng đen vụt qua rồi đáp xuống trên sân thượng.

*Đường zipline bao gồm một sợi cáp dài nối liền từ điểm đỉnh núi đến thân núi, hoặc có thể nối hai bên bờ sông

Trong tai nghe truyền đến một báo cáo: "Nhóm D đã vào vị trí."

"Đã nhận được." Hoàng Triệu Luân nói: "Theo thông tin, trên tầng cao nhất chỉ có một phòng, mục tiêu đã ở đây ba ngày." "

Đội trưởng nhóm D Quách Hào trả lời: "Nhìn thấy một bóng người."

"Rất tốt. Nhóm D và C cùng hành động, nếu gặp phải nhân viên nằm vùng của chúng tôi thì xin để họ đi."

"Nhóm D nhận được."

"Nhóm C nhận được."

Xe chỉ huy yên tĩnh, mọi người cùng nín thở chờ đợi. Đột nhiên điện thoại rung lên, Hoàng Triệu Luân lập tức cầm lên, trên đó hiện chính xác thông tin mã do cảnh sát chìm gửi về.

"Hành động!"

Sau khi ra lệnh, những viên cảnh sát mặc thường phục vây quanh lối vào hộp đêm rút súng xông vào, trên sân thượng của tầng bảy, tổ cảnh sát nhóm D nhanh chóng chạy đến mép sân thượng rồi lăn qua.

Trên đỉnh tòa nhà vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng, người đang nhắm mắt thư giãn ngồi trên ghế sofa trong văn phòng đột nhiên mở mắt. Lâm Thành nghe rõ tiếng súng va vào tường.

Nhiều hơn một khẩu súng, cũng nhiều hơn một người.

Ở tầng dưới, đám đông la hét và cảnh sát khống chế hiện trường.

Giây tiếp theo, ba cửa sổ trong văn phòng hộp đêm đột nhiên vỡ tan, các mảnh thủy tinh bay tung tóe khắp nơi. Vừa đáp xuống, tất cả cảnh sát đều giơ súng xông vào mọi ngóc ngách, mới phát hiện trong văn phòng không có ai.

Lực lượng cảnh sát lập tức đuổi đuổi theo ra ngoài, hành lang tối đen như mực, một bóng người cũng không có.

Nếu không phải vừa rồi nhìn thấy bóng người phản chiếu trên tấm kính ở tầng đối diện, tất cả thành viên của Đội D chắc đều sẽ hoài nghi liệu vừa rồi thực sự có người trong văn phòng hay không, nếu không thì làm sao hắn có thể biến mất không dấu vết chỉ trong vài giây?

Quách Hào nhanh chóng bước tới chiếc ghế sofa, trên ghế vẫn còn vết lõm nhẹ, anh ta cúi xuống xờ thử, vẫn còn ấm. Anh ta nhanh chóng báo cáo: "Mục tiêu đã trốn thoát từ tầng bảy, xin chú ý trên mặt đất."

You"ll also like

BHTT EDITED HOÀN Điên cuồng lún sâu - Vô Tâm Đàm Tiu by yours24x2

[BHTT] [EDITED] [HOÀN] Điên cuồng lún sâu...

166K11.9K

Tác phẩm: Điên cuồng lún sâu - 疯狂深陷 Tên khác: Phong cuồng thâm hãm Ra mắt: Năm 2024 Tác giả: Vô Tâm Đàm Tiếu - 无心谈笑 ___________________ Tích phân: 448,642,112. Tình trạn...

FULL Quá Đỗi Dịu Dàng by _mongmo24_

[FULL] Quá Đỗi Dịu Dàng

380K19.1K

Minh Nhật là một đứa kiêu ngạo, nhưng vì quá thích cô ấy. Cậu đã... Tìm mọi cách bắt chuyện. Giả làm Grab đón đưa. Hướng dẫn cô ấy học Toán. Trộm nhìn cô ấy rồi dùng 7...

KHÓC ĐI CẦU XIN CÀNG TỐT - CRY OR BETTER YET BEG by mydear_christine

KHÓC ĐI, CẦU XIN CÀNG TỐT - CRY, OR BETTER Y...

102K1.1K

‼️ Truyện được dịch trực tiếp từ bản Hàn, không phải bản Tiếng Anh bị chế sai rất nhiều tràn lan trên nhiều trang ❗ Tên gốc: 울어봐, 빌어도 좋고 Tên Tiếng Anh: Cry, Or Better Y...

HOÀNĐM Tôi thực sự không có quyn rũ cậu ta - Mao Cầu Cầu by liuyufang

[HOÀN/ĐM] Tôi thực sự không có quyến rũ cậu...

24.9K1.4K

Tên Hán Việt: Ngã chân một hữu dẫn dụ tha Tác giả: Mao Cầu Cầu Nguồn raw: DuFengDu Độ dài: 65 chương + PN Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủn...

Yêu Hận Tình Thù LingOrm by Kemme203

Yêu Hận Tình Thù [ LingOrm ]

16.3K1.3K

Vì lợi ích kinh doanh ba của nàng đã nhẫn tâm tàn ác cướp mất đi cuộc sống hạnh phúc của một đứa trẻ mới lên 7 tuổi. Để rồi con gái ông ấy là nàng phải là người nhận lấy...

Comic Translated HOMICIPHER by _meumongmo_

[Comic Translated] HOMICIPHER

68.1K5.5K

Tình người duyên ma - Tổng hợp truyện tranh sưu tầm được

ĐMABO Hôn Ước Hữu Hiệu HOÀN by andihcy

[ĐM/ABO] Hôn Ước Hữu Hiệu (HOÀN)

36.8K2.2K

🎹 Tên truyện: Hôn ước hữu hiệu 🎹 Tác giả: Thất Tử Hoa 🎹 Editor: Vọng 🎹 Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Sinh con, ABO, Cưới trước yêu sau. 🎹 N...

Hoàng Triệu Luân trong xe chỉ huy lập tức cau mày: "Tổ D tìm kiếm trong tòa nhà, canh gác vòng ngoài—"

Chưa kịp nói xong, hắn ta đã nhìn thấy một chiếc Mercedes-Benz màu đen đột nhiên lao ra khỏi con hẻm bên cạnh hộp đêm, lao ra khỏi đám đông với tốc độ cực nhanh và hướng về phía ngã tư.

Hoàng Triệu Luân đưa ra quyết định dứt khoát: "Chặn chiếc Mercedes-Benz màu đen lại!"

Hai chiếc xe xung kích đỗ ở ngã tư cùng lúc lao ra ngoài, không ngờ vẫn chậm một bước. Chiếc Mercedes-Benz màu đen gần như lướt qua đầu của hai chiếc xe xung kích lao ra từ bên trái và bên phải, lái thẳng về phía đại lộ rộng lớn, chạy nhanh đến mức vài giây đã không thấy giấu vết.

Hộp đêm bị tổ C khống chế, các thành viên trong băng đảng đầu bịt kín bị đưa ra ngoài, đang ngồi xổm trên mặt đất, hai tay ôm đầu.

Chân ga của xe chỉ huy bị ép xuống phía dưới, Hoàng Triệu Luân nhìn chằm chằm vào chiếc Mercedes màu đen phía trước, ra lệnh: "Trực thăng yểm trợ của tổ D, để mắt tới chiếc Mercedes màu đen số đuôi 92."

Trong vòng hai phút, tiếng cánh quạt trực thăng đã truyền đến trên đỉnh đầu. Trực thăng của cảnh sát nhanh chóng vượt qua xe chỉ huy, hướng về chiếc Mercedes Benz màu đen đang lao tới.

Đột nhiên nghĩ tới điều gì, Hoàng Triệu Luân ra lệnh: "Mau phong tỏa bến tàu Cửu Long."

Cửu Long vẫn luôn là địa bàn của Hiệp hội Hòa An, người này phản ứng nhanh như vậy, chắc chắn đã chuẩn bị cho một ngày giông bão, sắp xếp ổn thỏa để trốn thoát. Nếu muốn trốn đi, nhất định sẽ phải bố trí ở bến tàu trên lãnh thổ của Hiệp hội Hòa An.

Trên chiếc Mercedes-Benz màu đen, chân ga được đạp hết cỡ, tốc độ xe tăng vọt, trên mặt tài xế không có lấy một tia hoảng sợ.

Từ lúc ở lại Hồng Kông thay mặt anh Khôn giải quyết mọi công việc của Hiệp hội Hòa An, Lâm Thành đã chuẩn bị sẵn sàng sơ tán bất cứ lúc nào khi nhận được lệnh. Có ba con đường rút lui, điểm rút lui gần nhất lúc này là bến tàu Cửu Long.

Lúc này, trực thăng của cảnh sát nhanh chóng đuổi kịp.

Lâm Thành liếc mắt nhìn, sắc mặt không thay đổi. Trực thăng của cảnh sát không thể ném bom, cũng không được tùy ý nổ súng trên phố đông đúc xe cộ và người qua lại này, tác dụng của nó chỉ là dẫn đường cho cảnh sát.

Lúc chuẩn bị rẽ vào con đường dẫn đến bến tàu Cửu Long, Lâm Thành nhìn thấy đèn đỏ cảnh báo trên toàn bộ bến tàu, hắn cau mày, nghe thấy tiếng còi báo động từ phía xa.

Hắn lập tức đổi hướng đi về phía con đường đối diện dẫn đến bến tàu Cửu Long.

"Mục tiêu đi vào đường hầm Kai Tak, nhắc lại, mục tiêu đi vào đường hầm Kai Tak."

Đường hầm Kai Tak dẫn thẳng tới quận Kwun Tong, Hoàng Triệu Luân nói: "Thông báo cho đội đặc nhiệm quận Kwun Tong để chặn lại."

"Rõ."

Vừa dứt lời, xe cảnh sát cũng lao vào đường hầm, nhưng chưa kịp lái ra ngoài đã nghe thấy một tiếng nổ lớn phía trước, Hoàng Triệu Luân đột nhiên nghiêng người, nhìn về phía trước: "Chuyện gì vậy?!"

Ngay sau đó, xe cảnh sát buộc phải dừng lại.

Tình huống là lực lượng chức năng Kwun Tong chưa kịp chặn phương tiện thì chiếc Mercedes-Benz màu đen đã cố tình tông vào một ô tô lân cận, một số phương tiện đang lưu thông bình thường va chạm vào nhau khiến giao thông trên đường tắc nghẽn.

Hoàng Triệu Luân và những người khác mở cửa xe chạy tới, nhưng chiếc Mercedes-Benz màu đen đã trống không.

Trời ngày càng càng tối.

Một bóng người cao lớn di chuyển nhanh chóng trong núi, trong lúc hành động, hắn có thể nghe thấy rõ ràng tiếng còi xe trên con đường phía dưới.

Lâm Thành bỏ xe chạy vào Trà Quả Lĩnh, một trong bốn ngọn núi ở Cửu Long. Ngôi làng ở đây được xây dựng trên núi, trong những năm đầu đây là nơi người Khách Gia sinh sống, từ lâu đã trở nên đổ nát và lạc hậu, khắp nơi đều là những túp lều tối tăm bẩn thỉu, có điều dễ dàng ẩn giấu.

*Người Khách Gia: Người Hẹ - Hakka, tộc người Hán có tổ tiên được cho là gốc gác ở khu vực các tỉnh Hà Nam và Sơn Tây ở miền bắc Trung Quốc cách đây 2700 năm.

Trên núi vẫn còn có vài gia đình rải rác sinh sống, nhưng lúc này họ đã đi ngủ. Lâm Thành thần không biết quỷ không hay đi ngang qua những ngôi nhà này rồi đi đến một ngôi nhà bỏ hoang gần đỉnh núi.

Hắn nhìn xuống núi, thấy cảnh sát không đuổi theo. Lâm Thành sau đó lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn.

*

Khi tất cả các đội hành động trở lại vị trí thì trời đã gần sáng sớm.

Trong phòng họp của Lực lượng Cảnh sát Hồng Kông, trên màn hình xuất hiện một bức ảnh phóng to của một thanh niên.

"Theo thông tin tình báo của cảnh sát chìm chúng tôi, từ sau khi Hiệp hội Hòa An thay đổi ngời đứng đầu đã bắt đầu kinh doanh bất hợp pháp như ma túy, mại dâm, cờ bạc, v.v, cũng đã xảy ra vô số vụ hỏa hoạn quy mô lớn, dẫn đến nhiều thương vong và mất trật tự nghiêm trọng. Sau khi thu thập đủ bằng chứng, cấp trên của chúng tôi đã đồng ý cho chúng tôi hoạt động dọn dẹp các cơ sở bất hợp pháp của Hiệp hội Hòa An."

"Nhưng trong quá trình hoạt động, Lâm Thành, người nắm quyền của Hiệp hội Hòa An đã trốn thoát, hiện tại chúng tôi đã ban hành lệnh truy nã, Cục Tình báo Hình sự sẽ chịu trách nhiệm truy tìm Lâm Thành trên toàn Hồng Kông. Nếu có manh mối xin hãy báo cáo cho chúng tôi bất cứ lúc nào, nhưng hãy nhớ một điều—"

Hoàng Triệu Luân nhìn mọi người: "Chúng ta phải bắt sống Lâm Thành, hắn chỉ là điểm khởi đầu của vụ án này. Chúng ta cần lấy được manh mối quan trọng từ hắn cho đến khi bắt được kẻ chủ mưu thực sự. Hiểu không?"

"Rõ."

"Giải tán."

Các cảnh sát trong phòng họp lần lượt giải tán. Hoàng Triệu Luân nhấp một ngụm nước, đặt ly nước xuống, nói với bên kia: "Cậu ở lại."

Người ở lại chính là người phụ trách Đội B đã hoàn thành nhiệm vụ "Nhà máy Dược phẩm " tối nay, bước tới: "Sir*, có chuyện gì vậy?"

1

*Sir: bình thường mình đều dịch là "ngài" mà chẳng có ai gọi cấp trên công an của mình là ngài cả nên thôi để thế nhé.

Hoàng Triệu Luân lấy ra một văn bản chính thức đưa cho anh ta: "Cấp trên nhận được lời mời của cảnh sát Quảng Đông để hợp tác xử lý vụ án. Không ai quen thuộc với trường hợp của chúng ta hơn cậu, cuộc họp sẽ diễn ra vào chiều mai, cậu qua đó."

"Được."

Ngày cuối cùng của tháng Tư.

Trong phòng họp Cục Phòng chống ma túy tỉnh Quảng Đông, cuộc họp phân tích vụ án bắt đầu đúng 1 giờ chiều. Theo kế hoạch, các thành viên của đội đặc nhiệm Hong Kong sẽ giới thiệu vụ việc.

Một người đàn ông trẻ tuổi mặc đồng phục cảnh sát Hồng Kông bước lên bục dưới sự theo dõi của mọi người, thực hiện động tác chào theo tiêu chuẩn của cảnh sát—

"Xin chào mọi người, tôi là Thanh tra cấp cao của Phòng Tình báo Hình sự, Lực lượng Cảnh sát Hồng Kông, Trung Quốc, Hứa Gia Vĩ."

5

*

Hạ Hạ tháng này đi sớm về muộn.

Mặc dù Chu Dần Khôn đề nghị ở lại Thị trấn Penis, nhưng thực ra anh chưa bao giờ sống ở đó lấy một ngày, thay vào đó thì anh mua luôn một biệt thự ba tầng ở rìa thành phố cách thị trấn không xa. Mặc dù không phải là một dinh thự cao cấp nhưng có vườn, bể bơi và sân bay trực thăng, so với thị trấn đổ nát đang được xây dựng lại phủ đầy cát vàng thì nó giống như một thiên đường.

Vì không sống ở thị trấn nhỏ nên Hạ Hạ hiện tại giống như một nhân viên văn phòng, thức dậy đúng giờ lên thị trấn nhỏ để giám sát công việc. A Bộ và A Diệu sẽ giúp đỡ khi họ không có nhiệm vụ gì, giống như rèn luyện thể chất hàng ngày.

Chu Dần Khôn bị bỏ lại, cho dù cái gì cũng ghét bỏ nhưng khi không có việc gì làm anh sẽ đích thân đến thăm công trường xây dựng của thị trấn, giăng một chiếc ô che nắng khổng lồ, ngồi trên ghế thư giãn uống trà, chiêm ngưỡng dáng người mảnh khảnh bận rộn đi lại.

Phong cách này tự nhiên trở thành hiện diện bắt mắt nhất trong toàn bộ ngôi làng. Bọn trẻ luôn tò mò nhìn xung quanh, quan sát một hồi thì tụ tập lại xung quanh. Chu Dần Khôn nhìn những đứa trẻ này huyên thuyên thì đặc biệt khó chịu, nhưng anh cũng không đuổi chúng đi, bởi vì mỗi lần vào thời điểm này Hạ Hạ sẽ lao tới, như sợ anh sẽ ném bọn trẻ đi rồi chôn xuống cát.

Bọn trẻ rõ ràng rất thích cô, chỉ cần Hạ Hạ mở miệng, bọn chúng sẽ nhanh chóng chạy đi. Nhưng không lâu sau thì sẽ lặng lẽ quay lại, là bị thu hút bởi đồ ăn nhẹ hoặc khẩu súng lục mà anh tùy tiện để đó.

Cho nên Hạ Hạ thỉnh thoảng sẽ tới xem qua, động thái này khiến người đàn ông cảm thấy rất tốt.

Ánh nắng rực rỡ lúc mười giờ sáng khiến cả thị trấn tràn đầy sức sống.

Chỉ trong một tháng, mọi việc từ xác nhận bản vẽ đến sửa chữa ngôi nhà cũ và mở rộng ngôi nhà mới đều được thực hiện một cách trật tự hiệu quả. Chu Hạ Hạ tiễn Phật tiễn đến Tây phương, cô không chỉ xây dựng nhà ở mà còn xây dựng trường học và nhà thờ nhỏ.

Chu Dần Khôn nhàn nhã uống cà phê, nhìn Hạ Hạ nghiêm túc giao tiếp với nhà thiết kế và quản đốc, nhìn thế nào cũng thấy hài lòng.

Chú thỏ nhỏ này thường mềm yếu mỏng manh nhưng lại rất biết cách đắm mình vào việc giải quyết vấn đề, lúc làm việc, trình tự của cậu rất rõ ràng, có thể cô  sẽ trở thành một kiến ​​trúc sư vĩ đại trong tương lai.

Trong đầu suy nghĩ như vậy, người đàn ông nhìn quanh, nơi này quá nhỏ, không đủ để cô luyện tập.

Lúc này Hạ Hạ vừa mới truyền đạt yêu cầu xong, mặt trời chiếu xuống sau lưng ấm áp, cô giơ tay lên dùng ống tay áo lau mồ hôi trên trán.

"Chu Hạ Hạ."

Giọng nói của Chu Dần Khôn cách đó không xa truyền đến, Hạ Hạ nhìn sang. Không hiểu sao sau khi đến Mexico, anh có vẻ đặc biệt thích màu trắng, ngay cả khi đến công trường uống cà phê cũng vẫn luôn mặc màu trắng.

1

Trông đặc biệt lạc lõng ở nơi đầy cát vàng này.

Nhưng người đàn ông hiển nhiên không nghĩ như vậy, anh đeo kính râm, bộ dạng như một quý ông gọi cô: "Đến đây uống nước."

Chu Dần Khôn chi trả toàn bộ chi phí xây dựng lại thị trấn, người trả tiền là ông chủ, Hạ Hạ bước tới, cầm ly lên uống một ngụm lớn.

Nhờ chiếc tủ lạnh nhỏ bên cạnh mà dòng nước tinh khiết hơi mát lạnh chảy thẳng vào tận đáy lòng làm dịu cơn khát một cách hiệu quả.

Hạ Hạ uống nước xong đặt ly trở lại, cô thấy người đàn ông đang nhìn mình, tay cầm ly khựng lại, ánh mắt vô thức dời đi: "Tôi bận đi trước đã."

Chu Dần Khôn nhướng mày đồng ý.

Hạ Hạ gần như chạy chối chết. Trong khoảng thời gian này, anh đều ủng hộ mọi việc cô làm, trông vô cùng hào phóng bao dung, điều này khiến cô không được tự nhiên.

Chu Dần Khôn nhìn chằm chằm tấm lưng có chút ngượng ngùng, hài lòng mỉm cười.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.