Điền Viên Cốc Hương

Quyển 1 - Chương 57: Đại hoan hỉ




Hai anh em đi Thạch Vĩ thôn, không bị trắc trở gì, hỏi thăm Triệu gia.

Tuy Thạch Vĩ thôn không lớn, vào thôn mới phát hiện có thật nhiều ngõ nhỏ, ngay đường vào thôn có một ngươi đang xây dựng, giống như đang xây phòng, Lí Đắc Giang lặng lẽ kéo Lí Đắc Tuyền, "Chúng ta đến đây cũng không phải chuyện tốt gì, người đông lắm." Liền quải đi qua.

Lí Đắc Giang hỏi thăm vài người, quẹo qua hai ngõ nhỏ, mới hiểu người ta chỉ đường nói nhà mặt sau có rừng trúc đó là Triệu gia, cách sân hoang tàn còn có hơn mười thước, huynh đệ hai người liền rét lạnh tâm.

Nơi nào coi như nhà cho người ở, trong viện gậy trúc để tứ tung, một số mới khô được một nửa, vẫn còn màu xanh biếc, nơi nơi đều là lá trúc, ống trúc, không có chỗ đặt chân. Cũng không biết viện này lúc trước có phải là đầm lầy không, chỉ cần một trận mưa, thật lầy lội, bùn đất văng lên ống trúc, loang lổ dơ dáy, Lí Đắc Giang thở dài một hơi, "Sao lại lụi bại như vậy, tuy là nghèo, cũng phải dọn dẹp sạch sẽ một chút chứ."

Lí Đắc Tuyền cũng ngây ngẩn cả người, hắn đánh giá phòng ở, phòng ở thô là nhà tranh vách đất, nhìn kỹ lại càng xót xa, bùn đã rơi xuống không còn dáng dấp của cái vách hoàn chỉnh, những lỗ thủng dùng nẹp trúc vá lại, thoạt nhìn không khác gì chuồng gia súc, một bên có một lều trúc đã biến thành màu đen, xem ra đó là phòng bếp.

Hai anh em không còn lời nào để nói, đều hút một ngụm khí lạnh, bọn họ không thể tưởng tượng, Linh Nga ở chỗ như vậy sẽ sinh hoạt thế nào.

Một đại nương đi vào trong viện, thấy bọn họ, quan sát, biết được là người của Lí gia bên kia, nhiệt tình mời vào phòng ngồi, lại nói: "Trong nhà gần đây nhiều việc bận quá, các ngươi đến cũng không nói trước một tiếng." Nói xong kêu một đứa nhỏ đi gọi Triệu lang trở về.

Trong phòng thu thập sạch sẽ, Lí Đắc Tuyền cùng Lí Đắc Giang liếc nhau, thở phào nhẹ nhõm, xem ra đại nương cũng biết sống.

Nương của Triệu lang đã qua Lí gia náo vài lần, lúc này trên mặt đều tươi cười, cũng không từ mà biệt.

Lí Đắc Giang đang lo lắng phải mở miệng thế nào, ai ngờ Lí Đắc Tuyền là người thành thực, trực tiếp lấy bạc ra đặt lên bàn, "Đại nương, cũng không gạt ngươi, Linh Nga cùng Triệu lang tới tới lui lui, chúng ta làm ca ca cũng xem ở trong mắt, nương ta tính tình quật cường, ngài không cần cùng nàng so đo, nhà ta bây giờ cũng khó khăn, chính là thấy ngài cũng là người thành thực, 5 lượng bạc chúng ta sẽ trở về khuyên nhủ, đây là chúng ta huynh đệ góp được 2 lượng bạc, nếu nương không chịu giảm ngài liền cho nàng."

Bỗng nhiên ánh sáng tối sầm lại, một nam tử da đen nhẻm vào cửa, kêu một tiếng nương, lại có chút ngượng ngùng nhìn bọn họ, đại khái cũng nghe thấy lời nói của bọn họ, khuôn mặt ngăm đen có chút ửng hồng, "Tuy rằng còn chưa thành gia, ta cũng nên gọi các ngươi một tiếng ca, ca, các ngươi mau thu hồi bạc lại đi, không lý do cưới vợ còn muốn lấy tiền của các ngươi, truyền ra đi người ta chê cười Triệu gia chúng ta, cha ta hiện tại cũng tốt, lại không liên lụy gì, đã muốn 5 lượng bạc, dù phải vay mượn ta cũng đem Linh Nga cưới vào cửa, tự nhiên là từ trong nhà ta kiếm, nhanh chút thu hồi đi."

Nói xong liền đem bạc đưa lại cho Lí Đắc Tuyền, Lí Đắc Tuyền nghe hắn nói như vậy, nghĩ người này tốt, càng thêm kiên quyết đưa bạc, Triệu lang có chút tức giận, xem vẻ mặt kiên nghị của hắn, Lí Đắc Tuyền mới buông lỏng, đem bạc cầm trở về.

Lúc Lí Đắc Giang theo Triệu lang vào cửa đã đánh giá hắn, bộ dạng tiểu tử này khỏe mạnh cường tráng, đi đứng nhanh nhẹn như gió cuốn mây trôi, nói chuyện cũng biết đạo lý, ngoại trừ hơi đen một chút cái khác đều tốt, lại thấy nương cũng nhanh nhẹn, mới đó đã nhóm lửa nấu cơm, chân không ngừng, vừa chiếu cố châm nước cho bọn hắn vừa nói chuyện, trong lòng đã là định rồi, nên nói: "Đã là như vậy, chúng ta trở về sẽ nói với mẹ ta, theo quy củ làm, thật sự nếu không được, bạc ngươi không chịu nhận, đến lúc đó nếu khó khăn ứng phó một tiếng, coi như là mượn."

Triệu lang gật đầu không nói, nhìn nương hắn cười.

Đại nương cũng cao giọng cười, "Được rồi, ta biết Linh Nga là cô gái tốt, ai kêu cha ngươi ra chủ ý tệ hại đó."

Đã xem cũng xem qua, Lí Đắc Giang cùng Lí Đắc Tuyền cáo từ, Triệu lang bội giữ bọn họ lại, muốn họ gặp cha hắn, ở lại ăn một bữa cơm, bọn họ không tự chối được, đành phải ngồi xuống.

Sự tình đã thuận lợi, nói chuyện thân thiết hơn, đơn giản nói về hoa mầu thu hoạch, tay nghề linh tinh, Lí Đắc Tuyền nghe Triệu lang nói đang học đan đồ tre, đều là người cùng nghề nên chút thân cận, trong lòng càng vui vẻ, thì ra trong viện này gậy trúc tứ tung là có công dung như vậy, liền hiểu rõ, lại nói với hắn, "Ta vừa khéo nhận thức một sư phụ đan đồ tre, rất lợi hại, có dịp ta mang ngươi đi theo hắn học, rất khéo tay."

Triệu lang đáp tạ, gọi bọn hắn ngồi đợi một chút, rồi đi ra cửa.

Đại nương vừa cười nói với bọn họ vừa bày bàn ăn, "Khuê nữ đều gả ra ngoài, chỉ còn 3 người chúng ta trong nhà, tiểu tử này không là Linh Nga không cưới, thật ra cũng có duyên phận ... Đợi lát nữa lão nhân trở về, nhất định phải uống một chung."

Lí Đắc Tuyền nhìn thức ăn trên bàn, một bồn lớn thịt, ớt xào đậu hủ hồng trắng xen nhau, trên mặt còn điểm thêm màu xanh của hành, thêm một bồn lớn trứng xào màu vàng, cái này cũng chưa tính, còn có một tô lớn canh cá, bữa tiệc này, so qua năm còn phong phú hơn, hai người đều ngây ngẩn cả người.

Triệu lang trở về, mang bao lớn bao nhỏ gì đó cất gọn gàng, đem một lọ sành đặt lên bàn, là một vò rượu."Cha ta ở bên kia, lập tức sẽ trở lại."

Lí Đắc Giang nói thẳng chỉ có mấy người sao có thể ăn nhiều như vậy, thật sự là tiêu pha. Triệu lang cùng nương hắn cũng không giải thích, chỉ cười không nói. Lí Đắc Tuyền tính tình tương đối nóng nảy, nói muốn sóng tốt, đầu tiên phải dọn dẹp phòng ở một chút, không cần phải ăn uống như địa chủ. Bọn họ nghe cũng chỉ cười không nói cái gì.

Tiếng cười sang sảng truyền đến, một người đàn ông trung niên da đen vào sân, thanh âm vang vọng, "Trong nhà có khách quý đến cũng không đi gọi ta sớm chút”

Hai người vội đứng lên nghênh đón, đây hẳn là Triệu gia đương gia, Lí Đắc Giang đánh giá hắn, nghĩ Triệu lang giống cha hắn, da đen, khỏe mạnh, vững vàng, sáng sủa, nhìn hắn ai có thể nghĩ là hắn đã từng bị bệnh nặng.

Lí Đắc Tuyền lại sững người, cha Triệu lang cũng sửng sốt, đợi đến khi cha Triệu lang cha đi đến trước mặt, mới nắm tay vỗ bả vai cười ha ha đứng lên "Triệu Đại ca, thì ra là nhà ngươi." "Tuyền huynh đệ, chúng ta nếu không là người một nhà, sẽ không vào cùng một cửa a.”

Mọi người vẫn còn hồ đồ, Lí Đắc Tuyền giải thích với Lí Đắc Giang, "Nhị ca, ta nhận thức Triệu Đại ca lúc ta đi làm, ta còn nói tìm sư phụ cho Triệu lang."

Bên kia cha Triệu lang giải thích, "Tuyền huynh đệ là người thành thực, vốn không phải chuyện của hắn lại giúp ta vài ngày, bằng không sao ta có thể trở về nhanh như vậy, ai có thể nghĩ đến là Tam ca của Linh Nga”

Hai nhà càng là cao hứng, Triệu Đại ca Triệu Kỳ Lương nói đùa, "Tuyền, ngươi cũng không thể gọi ta Triệu Đại ca, không thể rối loạn bối phận”

Mọi người hiểu ý, cười ngồi xuống quanh bàn ăn.

Triệu Kỳ Lương cười hướng bọn hắn giải thích, "Vừa rồi Triệu lang nói mục đích tới đây của các ngươi, ta còn tưởng nhà này thật sự xấu, nói vậy cưới về đúng nàng dâu tốt, chỉ là 5 lượng bạc..."

Lí Đắc Tuyền lúc này nói sẽ trở về khuyên bảo, không được sẽ bù vào một ít.

Triệu Kỳ Lương rất có phong thái vẫy tay nói không cần, "Các ngươi a, xem ra thật sự là không biết tình huống nhà chúng ta, vì trong lòng ta không thoải mái, mới làm ra như vậy. Lúc đó vừa nghe nói ta bệnh, bên kia muốn nhà ta nói đi từ hôn, không phải là xát muối trên miệng vết thương sao? Làm cho ta mấy năm nay ít nhiều cũng không dễ chịu."

Mặt Giang, Tuyền đỏ lên, Lí Hà thị trước kia thật sự không nói nổi.

Lại nghe Triệu Kỳ Lương nói tiếp: "Chỉ là hai năm nay con rể ta bản sự coi như lớn, tay nghề của ta cũng có công dụng, ngày qua ngày, nên để tiểu tử này thành thân, nào biết hắn nói chỉ muốn cưới cô nương nhà các ngươi, ta cùng nương hắn bị chọc giận không có biện pháp, nên nghĩ ra chủ ý, kêu nương hắn đi qua cầu hôn, ta suy nghĩ đừng nói gì hết, để bên kia cho rằng chúng ta nghèo, nếu vẫn muốn gả đi, liền nhận nàng dâu, nào biết còn chưa nói gì, đã ầm ĩ vài lần, đám phụ nữ lớn chuyện không đâu."

Đại nương không phục, "Nếu không do ta đi ầm ĩ, làm sao có đuăọc nàng dâu tốt như vậy, lúc đưa trà lễ ta thấy, ngoại trừ bà nương có chút không tốt, khuê nữ thật đúng là không sai, nói một phen làm ta đều muốn rơi nước mắt." Nói xong vừa khóc vừa cười.

Triệu Kỳ Lương cũng ha ha nở nụ cười, "Các ngươi đến đây, lại là Tuyền huynh đệ, không không, gia đình Tuyền, ta nói rõ ngọn ngành với các ngươi, lúc các ngươi vào cửa thôn thấy được sao, là chúng ta xây phòng ở, chờ tân nàng dâu qua cửa liền qua bên kia ở, bên này chỉ để ta chứa gậy trúc linh tinh gì đó."

Lí Đắc Giang nhớ lới nói lúc nãy, liên tục nói mình quá mất mặt.

Triệu lang cười, "Ca, là chủ ý của cha ta, hắn còn sợ Linh Nga không tốt, ta nói hắn cũng không tin, bây giờ mới tin là thật."

Triệu Kỳ Lương lại nói, "Nếu mẫu thân ngươi một mực đòi 5 lượng bạc, nói thật hiện tại ta không có, vừa mới xây phòng ở xài hết hơn phân nửa, dù sao cũng phải cưới vợ, không bằng mượn nợ bên ngoài về sau trả, quyết không lấy tiền các ngươi đưa, có gì đâu mà khó, lại nói ta cũng biết Tuyền trong nhà ngươi cũng không dễ dàng, tiền này trước cầm lại, trong nhà có nhiều đứa nhỏ lại có đứa đọc sách."

Bí ẩn đều cởi bỏ, trong lúc nhất thời giai đại hoan hỉ, đều đem tâm đặt ở trong bụng ăn nhiều một chút, xong cáo từ.

Lí Đắc Giang làm chủ, trở về cũng không gạt Lí Hà thị , nói bên kia đã xây tân phòng cưới vợ, nếu muốn 5 lượng bạc, truyền ra đi Lí gia khả làm sao ngẩng mặt làm người, kêu nàng giảm xuống, 1 lượng bạc là đủ, đây đều là quy củ hộ nông dân.

Trương thị thấy Linh Nga sẽ xuất giá, đã phân định rồi, trong lòng có khí, "Trong nhà như vậy có tiền còn giả dạng nghèo, 5 lượng bạc là tiện nghi cho bọn họ”

Lí Đắc Giang nhìn Trương thị, thật sự không quen nhìn đại ca bị nàng quản thúc gắt gao, tức giận trừng nàng quăng một câu, "Nếu những lời này truyền ra, Lập Xuân, Lập Hạ lớn lên, đến lúc đó không có người dám làm mai cho bọn hắn, ta đợi coi ngươi hối hận đều không có chỗ mà khóc."

Trương thị cân nhắc lời này, cũng đúng, mình không nghĩ tới việc này, vạn nhất truyền ra, về sau ở riêng Lập Xuân, Lập Hạ chẳng phải là mất mười lượng bạc cưới vợ, nàng không nghĩ nhiều như vậy, cũng khuyên Lí Hà thị không cần giận.

Lí Hà thị nghĩ bên kia khá giả, mình gả Linh Nga đi qua cũng tốt, khuê nữ sóng tốt, mình ra ngoài cũng có mặt mũi, mặc dù có người thích xuyên tạc, không thiếu được người nói muốn bên kia đáp ứng phòng ở mới gả, có mấy hộ có thể xây phòng ở cưới vợ, nghĩ liền thoải mái, cũng đồng ý mối hôn nhân.

Lí Đắc Tuyền cầm bạc về nhà, trả lại cho bọn hắn, còn cầm lễ vật Triệu gia cho, vài người ta thán nói một trận, đều vui mừng nở nụ cười.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.