Diêm Vương

Chương 75




Diêm Trừng cũng không lập tức đi gặp mặt Khương Duệ, hắn không nhanh không chậm kéo dài thời gian, thẳng tới khi Khương Duệ lại gọi điện vài lần nữa tới, khẩu khí những lần sau so với lần trước càng khẩn cấp hơn, Diêm Trừng mới cho anh ta một cái hẹn.

Khương Duệ hiện tại đã có thể xuống giường, anh ta nửa tháng trước đã trở về trường học, nhưng hành động vẫn phi thường không thuận tiện, nghe nói bình thường đều là các bạn học hỗ trợ đỡ vào lớp, sinh hoạt cũng phải nhờ người khác quan tâm. Đa số bạn bè đều là học sinh lớp 12, người khác nguyện ý rút bớt chút thời gian quý giá giúp người đã là một chuyện rất đáng để cảm kích rồi, nhưng Khương Duệ lần này cùng Diêm Trừng gặp mặt chính là trong bệnh viện, không phải phòng bệnh, nhưng cũng trùng hợp anh ta tới kiểm tra lại vết thương, xem ra công việc chữa trị của anh ta cũng không tệ.

Khương Duệ ngồi ở trước quầy chờ lấy thuốc, bên tay là hai cây nạng gỗ, anh ta so với trước đây còn gầy hơn rất nhiều, so với lần trước Diêm Trừng gặp dường như đã thay đổi thành một người khác, hai gò má cao hóp lại, đôi mắt trũng sâu thâm quầng, đích xác thích hợp với hoàn cảnh lúc này.

Diêm Trừng đánh giá anh ta một vòng, cười như không cười nói: “Không biết còn tưởng anh nghiện thuốc phiện đấy.”

Khương Duệ biểu tình khó chịu, mà anh ta nguyên bản khí phách phấn chấn cũng toàn bởi vì gần đây liên tiếp chịu áp chế, ý chí hầu như bị tiêu tán không còn, lúc này chỉ còn nôn nóng cùng buồn bực.

Anh ta ngay từ đầu xác thực khinh thường Diêm Trừng và nhóm bạn hắn, trước đã nói, Khương Duệ vốn là một người cực độ tự tin, thậm chí có chút tự mãn, thi đại học chỉ là bước đầu tiên để tỏ rõ tài năng của anh ta mà thôi, nhân sinh tương lai của anh ta còn rất nhiều cửa ải khó khăn cần phải vượt qua cùng khiêu chiến sao có thể chấp nhận bị người khác sai khiến? Hơn nữa còn là chuyện liên quan tới Khương Chân, đây là chuyện Khương Duệ tuyệt đối không cho phép.

Nhưng mọi kế hoạch tốt đẹp của Khương Duệ đều bị tai nạn lần này phá hỏng triệt để, anh ta rốt cuộc cũng không phải là thiên tài, anh ta luôn tự tin cho rằng với thành tích vốn có trước đây của mình thì cuộc thi tháng cũng không thành vấn đề nhưng thân thể đau nhức cùng thời gian song song tàn phá anh ta, tại lần thi tháng lần thứ 2 thì anh ta thực sự cảm thấy lực bất tòng tâm, tại ki giữa kì nhìn đến thứ hạng thành tích của mình, Khương Duệ không thể ngồi yên được nữa. anh hiểu được, hiện tại mới chỉ bắt đầu, những kiến thức anh ta đã bỏ lỡ không thể bổ sung và theo kịp, càng về sau càng chênh lệch chỉ biết càng kéo dài càng tệ. Nếu anh ta không thể thi đại học được thì nói gì tới thành tựu sau này? Nói gì tới nhân sinh tương lai?

Khương Duệ chịu không nổi, nghĩ tới có lẽ anh ta phải quay về cầu xin Trì Xu Huyên cho anh ta học lại hoặc là trở thành bạn học của Diêm Trừng Kỉ Tiễu, Khương Duệ không thể chấp nhận được chuyện này, điều anh ta suy nhất nghĩ tới chỉ có cùng Diêm Trừng đáp ứng hứa hẹn lần trước.

Nhưng khi Khương Duệ gọi điện cũng có chút do dự, nhìn vào thành tích thi của mình, anh ta lại muốn gọi, nhưng cái đám chuyên ăn chơi trác táng như vậy, nói cái gì muốn theo đuổi Khương Chân mà còn nguyện ý vì con bé mà hao tổn phí lực thu thập tin tức chẳng qua là nhất thời cảm thấy mới mẻ mà thôi, đâu dám trông cậy cái đám đó thật sự có được dài lâu nói chuyện yêu thương chứ đừng nói là kết hôn với con bé? Nhưng nếu cơ hội này qua đi, tình huống xấu hổ của mình sẽ ra sao? Nếu lời hứa này được thực hiện có phải mình sẽ không bị lỗ?

Cho nên Khương Duệ không kịp đợi, cộng thêm Diêm Trừng cố ý kéo dài thời gian, Khương Duệ xác thực vượt qua dày vò một thời gian, cho tới giờ khắc này gặp được đối phương, tâm tư anh ta mới thoáng thả lỏng đôi chút.

Diêm Trừng ngồi cạnh anh ta, cùng giống như lần trước, vẫn không lên tiếng trước, lần thứ hai khảo nghiệm sự kiên nhẫn và tự tôn của Khương Duệ.

Chung quy là chính mình có việc cầu người, Khương Duệ cũng không có tự cao tự đại như trước, anh ta hạ giọng: “Ý tứ trước kia của cậu, có thay đổi không?” Diêm Trừng gác chân cầm di động nghịch nghịch, hừ nở nụ cười một tiếng: “Tôi có ý gì?”

Khương Duệ nhíu mày: “Trước kia cậu không phải đã nói…”

“Tôi nói gì đương nhiên tôi nhớ rõ.” Diêm Trừng đánh gãy: “Nhưng kết quả còn phải tùy xem anh nên nói gì…”

Khương Duệ thấy hắn không tỏ thái độ gì, trong lòng đối với những loại người như Diêm Trừng ấn tượng vẫn như cũ, anh ta nhịn không được tự an ủi mình: Ngũ Tử Húc xem ra không theo đuổi được Khương Chân thì chưa bỏ cuộc, ngược lại sớm cho bọn họ biết những thứ muốn biết, hai đứa nó sớm hảo tụ hảo tán, với tính cách của Khương Chân hẳn là không bị thiệt quá nhiều.

Diêm Trừng nhìn anh ta không nói lời nào, thản nhiên nói: “Sao? Còn chưa nghĩ xong sao? Vậy anh từ từ nghĩ, tôi đi trước.”

Hắn làm bộ đứng dậy, Khương Duệ quả nhiên vội vàng giữ hắn lại: “Cậu muốn tôi nói cái gì?”

Diêm Trừng tim nhảy dựng, nhưng trên mặt vẫn thản nhiên không thay đổi: “Tùy tiện tâm sự chuyện nhà các anh, chuyện khi còn bé, cha mẹ anh… còn cả những mối quan hệ thân thích chặt chẽ.”

Khương Duệ không nói, chỉ cúi đầu tựa như đang phân vân, Diêm Trừng có chút lo sợ anh ta sẽ đổi ý, không từ mà nói: “Anh yên tâm, tôi cam đam tin tức này trừ bỏ tôi ra, sẽ không một ai biết được.”

Khương Duệ rốt cục thở dài thật dài.

“Được rồi, trước tiên là nói về Khương Chân đi, tính cách Khương Chân trực lai trực vãng, không thích thay đổi, không thích tiếp xúc…”

Bởi vì lấy Khương Chân làm cớ, cho nên đề tài nghiểm nhiên sẽ xuất phát từ người nhỏ cũng không có gì đáng trách, Diêm Trừng chỉ yên lặng lắng nghe, hắn hôm nay chính là kiên nhẫn mười phần ngồi nghe, không đạt mục đích sẽ không dễ dàng bỏ qua.

“Loại tính tình này, một phần có thể nói là do di truyền, một phần khác có thể là do nguyên nhân gia đình, cha mẹ tôi, lúc tôi lên 8 tuổi, Khương Chân 6 tuổi đã li hôn.”

“Vì sao?”

Khương Duệ ngừng một chút mới nói tiếp: “Ngoại tình, mà người ngoại tình là…mẹ tôi.”

Đáp án thực phổ thông, kế tiếp nên tập trung khai thác đề tài này để nói về hài tử trưởng thành, chính là Diêm Trừng lúc này hỏi: “Cùng ai?”

Hắn hỏi như vậy cũng là vì Khương Duệ Và Khương Chân hai người đối với mẹ của mình cực độ bất mãn tới lãnh đạm là bình thường, nhưng cũng liên quan tới Kỉ Tiễu cũng có thái độ như vậy, vì vậy muốn hiểu biết rõ hơn chút.

Mà vấn đề này hiển nhiên khiến Khương Duệ khó chịu, anh ta mím môi thật lâu không lên tiếng, Diêm Trừng tiếp tục an ủi: “Nếu anh cảm thấy không trọng yếu có thể không cần nói, chỉ cần đem mọi chuyện nói rõ từ đầu tới cuối là được.”

Nhưng điều này lại chính là điểm quan trọng nhất cũng là điều mấu chốt gây ra mọi chuyện trong gia đình Khương Duệ, liên lụy tới mối quan hệ xẩu hổ hiện giờ của anh em bọn họ, Khương Duệ không có biện pháp nói rõ chuyện này, do dự một lúc lâu anh ta mới mở miệng.

“Cùng…Kỉ Hiếu Trạch.”

Nghe thấy cái tên này, Diêm Trừng có trực giác không tốt, Khương Duệ sợ hắn không rõ lại cười lạnh bổ sung một câu: “Biết là ai không? Cậu cũng biết đấy, là cha..cha đẻ của…Kỉ Tiễu.”

Diêm Trừng lập tức nắm chặt di động trong tay, sự bình tĩnh trên mặt có dao động, Khương Duệ cũng không rảnh quan tâm tâm tình hắn, chỉ đắm chìm trong kí ức.

Thần sắc anh ta có chút cổ quái tựa như căm hận, lại như đồng tình: “Trên đời này nam nhân đáng thương nhất chính là bị đeo nón xanh, ba tôi lúc đầu không biết, vẫn nuôi con gái của kẻ khác 5, 6 năm, kết quả phát hiện nó lại là con hoang.”

“Khương…Chân?”

“Đúng, chính nó, mẹ tôi…” anh ta vốn định nói con gái bảo bối của mẹ tôi, nhưng những lời này cũng không chuẩn xác, Khương Chân có là bảo bối của ai đâu, giống như một người đều không có.

“Cậu có thể hiểu được loại cảm giác này không? Cái tên dã nam nhân kia lại vừa là anh rể, cũng là mối tình đầu của của vợ mình.”

“Ông ta và mẹ anh?”

“Đã sớm quen biết nhau…so với biết ba tôi còn sớm hơn, nhưng mẹ tôi cuối cùng lại kết hôn với ba tôi, cậu có biết vì sao không?”

Diêm Trừng nghĩ tới nữ nhân trong khách sạn nhìn thấy hôm trước.

“Bởi vì bác gái anh sao?”

“Bác chó má, bà ta…” Khương Duệ cười lạnh, ánh mắt như băng tuyết: “Trong mắt tôi, Kỉ gia đều là loại người dối trá, không thứ tốt.”

Anh ta trước đã mắng Khương Chân là con hoang, Diêm Trừng có thể cho qua, nhưng hiện tại liên quan tới Kỉ Tiễu cũng bị mắng theo, Diêm Trừng có chút không quá thư thái: “Anh nhanh nói đi, đừng vòng vo nữa.”

“Nói gì? Nói những chuyện ghê tởm bọn họ đã làm ra sao? Nói ra chỉ sợ cậu ô uế lỗ tai.”

Diêm Trừng nhíu mày, hí mắt nhìn anh ta.

Khương Duệ lúc này mới cảm thấy thái độ mình có vấn đề, vội vàng thay đổi, cố gắng bình ổn cảm xúc nói: “Kỳ thật không có gì phức tạp, chỉ là Kỉ Hiểu Trạch năm đó có tiền có quyền, bị bà mẹ không biết xấu hổ và chị gái của bả đồng thời coi trọng, nhưng Kỉ Hiểu Trạch lại chọn bà chị gái chỉ coi trọng tiền của ông ta mà quăng mẹ tôi đi, mẹ tôi phẫn nộ liền gả cho một nam nhân ngốc.”

Năm đó Kỉ Hiếu Trạch chưa tới 40 nhưng đã là chủ nhiệm văn phòng ngân hàng nhân dân ở U thị, bộ dáng ông ta do với Diêm Hồng Tá chỉ có hơn không có kém, nhìn gương mặt Kỉ Tiễu là có thể hiểu. ông ta mà còn sống nhất định là đối tượng của giới truyền thông báo chí theo đuổi một phen, nhưng với tuổi đó là ngồi ở chức vị đó chứng tỏ ông ta có bản lãnh thực sự.

Kỉ Hiếu Trạch năng lực cá nhân cường đại, lại toàn tâm với sự nghiệp, hơn nữa khi đó chính phủ lại chủ trương muốn phát triển bồi dưỡng ‘cán bộ trẻ tuổi’ cho nên tốc độ lên chức của ông ta liền không cần nghĩ cũng biết.

Khi đó Trì Xu Huyên tốt nghiệp xong ra đi làm, thông qua quen biết vào làm nhân viên ngân hàng, bà cũng thực có khả năng, cùng Kỉ Hiểu Trạch từng có lần gặp gỡ, mối tình đầu tuổi thanh xuân của thiếu nữ cứ như vậy bị ‘người đàn ông độc thân hoàng kim’ hấp dẫn hoàn toàn thuận theo tự nhiên, nhưng hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, lúc ấy các cô nương thích Kỉ Hiểu Trách có mà xếp dài hàng đàn, nhưng vị chủ nhiệm trẻ tuổi đẹp trai tài năng này nhìn ai cũng thấy chướng mắt.

Trì Xu Huyên rất xinh đẹp, Diêm Trừng đã gặp qua bà, nhưng hắn cũng đã nhìn thấy mẹ của Kỉ Tiễu, chính là Trì Xu Di, nếu hỏi ai xinh đẹp hơn, hắn chắc chắn sẽ nói là mẹ Kỉ Tiễu.

Trì Xu Di tính cách phóng khoáng, bộ dáng đẹp, những lúc không trang điểm cũng đã xinh đẹp vượt xa người khác, hơn nữa Trì Xu Di lại là sinh viên tốt nghiệp thủ khoa nên so với Trì Xu Huyên năng lực cùng tư duy giác ngộ của bà tất nhiên hơn hẳn.

Bà cùng Kỉ Hiểu Trạch hơn kém nhau đúng một giáp, nhưng điều này khẳng định không vấn đề, nói thật mục tiêu của Trì Xu Di lúc đó không chỉ có mình Kỉ Hiểu Trạch, nhưng cuối cùng chỉ có Kỉ Hiểu Trạch thành công mà thôi, mà trong mắt Kỉ Hiểu Trạch, ngay từ đầu hại chị em bà cũng không khác gì nhau, nhưng Trì Xu Di thuộc dạng chủ động, nên khi đó bị rất nhiều người nói là ‘làm loạn quan hệ nam nữ’, Trì Xu Di cũng có dũng khí và lại đi bước nào chắc bước đó, kỳ thật năng lực của Trì Xu Di chuyện gì cũng có thể làm được tựa như Kỉ Hiểu Trạch một lòng một dạ để tâm vào chuyện công việc, nữ nhân chủ động lại càng thích hợp với ông ta.

Nhưng ông ta đối với Trì Xu Di cũng coi như nhìn thuận mắt, cứ việc hai người cùng một chỗ, nhưng mãi không nói tới việc kết hôn, khi đó Trì Xu Di phi thường tức giận, chính là bà cũng biếu điều kiện của Kỉ Hiểu Trạch, chỉ cần bà buông tay thì có rất nhiều nữ nhân khác xếp hàng thay thế vị trí của bà, mà em gái bà cũng chính là một trong số đó.

Trì Xu Di vì thế vắt hết óc, cuối cùng bà quyết định: nhẫn.

Nhẫn nhịn được 3 năm, nhịn thêm năm nữa, nhịn tới khi bụng bà đã không còn giấu được nữa, bà mới ngả bài với Kỉ Hiếu Trạch.

Năm đó Kỉ Hiếu Trạch đã hơn 40 tuổi, có lẽ đối với Trì Xu Di Kỉ Hiếu Trạch cũng không có tình cảm mặn mà gì, nhưng ông ta chỉ muốn có con, mà tích cách ông ta cùng xã hội khi đó cũng không chấp nhận ông ta bỏ đứa nhỏ. Ông quyết định chờ đứa nhỏ sinh ra liền kết hôn với Trì Xu Di.

Nghe thấy tin tức này người bị đả kích tự nhiên là Trì Xu Huyên, sau khi hai người xác định quan hệ thì Trì Xu Huyên cũng đã kết hôn, chồng bà cũng là một trong những doanh nhân rất thành công lúc bấy giờ, mà con trai lại vừa mới sinh, nhưng khi nghe thấy chị gái có thể như ý nguyện kết hôn với mối tình đầu của mình, cơn tức giận này của bả tắc nghẽn trong ngực không thể nào giải tỏa. Nhưng Tri Xu Di lại không biết quý trọng, Kỉ Hiểu Trạch đối với bà thực tốt, so với trước khi bà mang thai hoàn toàn là một người khác, nhưng lại không thể thỏa mãn được tham vọng từ từ bành trướng của Trì Xu Di.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.