Diêm Vương Tuyển Vợ

Chương 13: Được khen




Sau 1 lúc thì cô cũng đã tới điểm hẹn cô vừa tới thì bạn cô cũng tới, cả 2 nhìn nhau cười rồi bước vào trong, bước lại bàn và gọi đồ uống, cả 2 ngồi tán chuyện trên trời dưới đất xong thì cũng ra về, bước ra khỏi quán không quên tạm biệt nhau 1 cái, sau khi bạn cô đi, cô cũng bắt đầu đi về nhà nhìn lại đồng hồ đeo trên tay chỉ mới 4 giờ 10, nên cô quyết định đi công viên gần nhà cô 1 lát rồi sẽ về, cô bắt đầu đi tới công viên đó, vừa đi vừa nghe nhạc khiến tâm trạng cô phấn chấn hơn 1 chút.

Đi 1 lúc thì cũng tới công viên, tại đây đang có những đứa trẻ nô đùa với nhau trông rất nhộn nhịp và vưa tươi, cô đi tới chiếc xích đu gần đó ngồi xuống, lúc này cô cởi nón kết của mình xuống, để lộ mái tóc đen dày đầy suông mượt đung đưa qua lại chiếc xích đu của mình, cô nhìn lên bầu trời bây giờ đã sắp chuyển sang màu hoàng hôn những đám mây trôi bồng bềnh cô nhìn chúng mà đung đưa xích đu theo, làn gió nhè nhẹ thổi qua, khiến mái tóc cô tung bay theo gió, giữa những đám mây trôi bồng bềnh, bầu trời sắp chuyển sang hoàng hôn, màu cam vàng sang lẫn màu đỏ hồng nhẹ có 1 cô gái đang đung đưa trên chiếc xích đu nhỏ mái tóc tung bay trong gió tạo nên 1 khung cảnh tuyệt đẹp, mùa hương tóc của cô bay theo làn gió, hương thơm ngọt ngào như sữa đầy dễ chịu khiến các đứa trẻ ở đó vô cùng thích thú, có 1 nhóc con bụ bẫm chừng 5 tuổi, chạy lại chỗ cô cất giọng

" Chị ơi, chị đẹp quá "

Nghe được giọng nói đầy sự mềm mại và ngọt ngào toát lên vẻ trong sáng khiến bao con tim tan chảy, cô khựng lại tìm kiếm người phát ra giọng nói đó nhìn xung quanh cô chẳng thấy ai đứng bên cạnh cô nhìn qua kế bên mình là 1 nhóc con đầy mũm mĩm, nhìn cô với đôi mắt đen to tròn long lanh đáng yêu, cô mỉm cười dang tay ra ngỏ ý muốn bế bé con đó lên ngồi cùng mình, đứa trẻ này như hiểu ý cô liền nhích lại dang 2 tay ra cho cô bế, nhìn thấy hành động đó cô liền bật cười thành tiếng rồi nhanh chóng bế bé con lên đùi mình, cô cất giọng hỏi

"Chị cảm ơn, em thấy chị đẹp thật sao"

Giọng cô mềm mại và dịu dàng toát lên vẻ thanh tao khiến cho cô nhóc ngồi trong lòng mình thích thú cười tít mắt trả lời

"Đúng a, chị rất đẹp, đẹp như tiên nữ vậy á "

Sự trả lời chứa bao nhiêu sự trong sáng và chân thành nó khiến tim cô tan chảy, cô bé em thật sự rất đáng yêu, cô không kìm lòng được mà hôn vào đôi má phúng phính đang nhai nhóp nhép thứ gì đó trong miệng, cô thầm nghĩ có nên bắt cô nhóc này về nuôi hay không, bởi cô đã chìm đắm trong sự ngọt ngào và đáng yêu này. Nhìn xem bây giờ cô không khác gì 1 người xấu cả, 1 đứa trẻ không quen không biết cũng không biết danh tính đứa trẻ này là ai mà đòi bắt nuôi nhóc con này cô đang muốn thành người xấu sao?

"Hay là chị đẹp ngày nào cũng ra đây chơi có có được không "

Cô nhìn bé con đang ngồi trong lòng ngước nhìn mình bằng đôi mắt mèo con chờ đợi sự trả lời từ cô, cô mềm lòng mà hứa luôn với cô bé ấy:

" Được, khi nào chị rảnh chị sẽ ra chơi với em, có chịu không "

" Dạ chịu yêu chị đẹp nhất á ". Nói xong liền hôn 1 cái chốc vào má cô

" Ôi đã quáaaaa "

( hình ảnh thể hiện nội tâm cô bây giờ)

" Mà khoan, sao em gọi chị là chị đẹp, hửm "

"Dạ Tại chị đẹp nên em gọi vậy á "( hồn nhiên trả lời)

"Chắc mình chết trước độ hết sức là cute này quá "

Một cô bé quá đỗi đáng yêu 😍 ai mà không muốn bắt về cho được

" Thôi chị ngồi ở đây nha em qua chơi với bạn em tiếp đây, bái bai chị đẹp nha "

Nhóc con đó tụt xuống khỏi đùi cô, quay lại tạm biệt cô và chạy đi

" Được rồi đi cẩn thận đó có biết chưa "

Cô mỉm cười nhưng cũng không quên nhắc nhở nhóc con cẩn thận.

" Dạ " Vừa chạy vừa trả lời. Nó khiến tim cô tan chảy lần nữa, đáng yêu chết đi được!

Cô ngồi đung đưa trên xích đu 1 lần nữa, ngồi ngẫm nghĩ tới những việc đã xảy ra trong giấc mơ. Cô không biết bây giờ mình phải làm gì để có thể đi vào giấc mơ đó thêm 1 lần, tìm ra lý do được chọn và giải quyết nó bằng cách nào ( nữ 9 chúng ta dùng cả thanh xuân để đi tìm lý do mình được chọn 😓😌)

Hay là cô nên thuận theo ý trời nhỉ?

Không được, không thể được cô lắc đầu bãi bỏ suy nghĩ đó, cô quyết tâm phải tìm ra cách, cô chưa phụng dưỡng báo hiếu ba mẹ mình cô không thể nào để mặc cho tự nhiên được

Hay cô về nói cho mẹ cô biết những chuyện đã xảy ra với cô, nhưng mẹ cô có tin cô không đắn đo suy nghĩ 1 hồi nhìn đồng hồ đã thấy 4 giờ 35, cô thở dài rồi nhún vai quyết định sẽ về nói cho mẹ cô xem như thế nào, cô rời khỏi xích đu đội mũ lại và đi về nhà mình, lúc cô đi thì ở đó họ cũng đi về hết cô nhìn thấy bé con lúc nảy thì thấy bé con đó chạy lại ngôi nhà chỉ cách công viên đó 1 căn nhà nữa sẽ tới công viên thì ra cũng là hàng xóm láng giềng với cô, cô biết ba mẹ nhóc con đó chứ chưa biết nhóc đó không ngờ gia đình ấy lại có người con đáng yêu như vậy, quay đầu lại cô đi về nhà từ công viên cách nhà cô chỉ khoảng 5 phút. Cô bước đi nhưng cô đã quên đi 1 thứ rất quan trọng sắp xảy ra với mình.

" Phu nhân của ta đúng thật là rất được lòng người khác từ lớn đến con nít cũng thích xem ra ta phải giữ kĩ rồi "

...****************...

...----------------...

...Chờ tiếp chap 14. Xin cảm ơn...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.