Diêm Vương Tuyển Vợ

Chương 25: Gặp Pháp Sư




" Mẹ gọi con " Cô bước lại gần

" Đi lên thay đồ rồi đi "

" Dạ, con biết rồi " Cô ủ rủ đi lên phòng thay đồ, cô thừa biết mẹ cô đang nói chuyện gì.

Sau khi thay đồ xong thì gia đình cô đã xuất phát, di chuyển một lát cũng đã tới nơi ở vị pháp sư đó

" Ủa mẹ, sao tìm nhanh vậy ". Cô bất ngờ khi mẹ cô tìm ra pháp sư rất nhanh.

" Đi vô ". Mẹ cô phớt lờ đi

" Dạ " Cô không dám nói gì nhiều tuân theo mọi sự quyết định của mẹ cô

Vừa bước vào bên trong, chưa kịp đi vào nhà đã có giọng nói vang lên từ bên trong phát ra

" Haizz..... sao các người lại tới đây ". Giọng nói này phát ra từ người đàn ông cao tuổiđang bước từ trong ra với thái độ bất mãn

" Thôi, vào nhà đi tôi nói cho nghe ". Ông lắc đầu đi vào nhà, cả nhà cô cũng theo sau

Vừa vào trong đã nghe tiếng thở dài của ông lão

" Haizz... tôi đây mặc dù đã gần đất xa trời nhưng cũng chưa muốn chết nhanh sao anh chị lại cho tôi đi nhanh vậy " Ông lão than vãn với nhà cô

" Là sao thầy, chúng con chưa hiểu lắm, tụi con nghe thầy là pháp sư cao tay mà". Mẹ cô thắc mắc hỏi lại pháp sư, ông ta cứ nói úp mở thật khó hiểu

" Đúng là tôi giỏi nhưng số của con bé này đã như vậy, ngài ấy là Diêm Vương chứ có phải linh hồn bình thường đâu ngay hôm qua thuộc hạ của ngài ấy đã tìm đến tôi rồi, mà cũng do các vị lúc đầu nếu như các vị đây quan tâm tới con bé một chút thì nó đã không thành ra như bây giờ " Ông lão bất lực giải thích dường như lời đe dọa của hắn đã tác động đến tâm lý ông khá nhiều

" Vậy bây giờ tụi con phải làm gì đây thầy ". Mẹ cô sốt sắn hỏi

" Con gái, ta biết con sẽ không chấp nhận được chuyện này nhưng số trời đã định con buộc phải làm theo, người con cưới không phải người thường nếu như con theo ba mẹ thì chấp nhận đi con ". Ông lão nhìn đến cô nói ra những lời khuyên chân thành

" Còn về phía 2 người tôi không có gì để nói, nếu như 2 người cố chấp thì tôi không chắc ngài ấy sẽ làm gì con ông bà đâu và cũng bỏ ý nghĩ tìm thầy khác đi tôi còn không giúp được thì người khác chỉ vô bổ thôi chấp nhận sự thật đi đừng mơ tưởng những thứ viễn vong "

Ông lão nhìn ba mẹ cô, ông ta dường như đoán ra được rằng ba mẹ cô đang nghĩ gì

" Hết cách thật rồi sao thầy " Mẹ cô có vẻ rất mong chờ kết quả có hướng tốt hơn nhưng....

" Hết rồi cũng do bà thôi, từ đầu quan tâm chăm sóc con bé thì đã không xảy ra chuyện như ngày hôm nay, chấp nhận sự thật đi không lâu sao thì ngài ấy sẽ tới rước con ông bà đi thôi "

Cuối cùng sau mọi chuyện, tìm cách giải quyết ba mẹ cô chỉ nhận lại kết quả là con số không, ba mẹ cô khi nghe xong lòng ai cũng nặng, nhưng riêng cô thì không

Cô đã biết trước được kết quả nên cũng không mấy bất ngờ, hắn đã cho cô biết trước kết quả thì cô chẳng còn bất ngờ nữa. Chỉ là bây giờ phải chấp nhận hiện tại

Rời khỏi nhà pháp sư, ba mẹ cô bước đi như người mất hồn, không nói nổi một lời chỉ lẵng lặng bước vào xe và trở về nhà

Vừa về trước cổng nhà ba mẹ cô đã có linh cảm không lành, bước vào trong cô cảm nhận không khí nhà cô lạnh hơn rất nhiều, vào tới phòng khách đã bắt gặp một " vị khách " không mời mà đến đang yên vị trên ghế sofa

" Cậu tới đây làm gì " Ba mẹ cô đứng đơ người, chẳng lẽ hắn đã biết rồi sao

" Sao, 2 người còn muốn tìm pháp sư nào giúp nữa không, tôi sẽ tìm giúp " Hắn vẫn giữ phong thái bình tĩnh, băng lãnh vốn có

Ba mẹ cô chỉ biết im lặng trước câu hỏi của hắn chính xác hơn họ không biết làm gì nữa rồi

" Hai vị đây thua tôi rồi, chuẩn bị "vun đắp tình cảm gia đình đi " tôi sẽ cưới con gái ông bà khi cô ta đủ 18 tuổi " Tư thế ngồi khoanh tay trước ngực, nhắm mắt và nói thể hiện sự lười nói của hắn

" Không được " Ba cô nhìn thẳng vào hắn, thẳng thừng phản đối

" Không được?" Hắn từ từ mở mắt, cau mày lại dùng ánh mắt khó hiểu nhìn ba cô

" Đúng, tôi không thể giao con tôi cho cậu " Ba cô nhìn thẳng vào người con trai trước mặt không một chút sợ sệt

" Lý do " Hắn nhàn nhạ đưa tay sờ lên trán

" Nếu tôi gả con gái tôi cho cậu, liệu nó có an toàn không, có hạnh phúc không? " Ông đi lại phía đối diện hắn ngồi chéo chân lại trả lời hắn

" Đúng đó, cậu có đảm bảo được chuyện này với chúng tôi không!? " Mẹ cô tiếp lời chồng mình dắt cô lại ngồi kế bên 2 người

" Chuyện đó thì hai người yên tâm, con của hai người sẽ sống an nhàn không lo nghĩ gì cả, tôi đảm bảo " Hắn trả lời rất nhanh chóng với thái độ nghiêm túc và chắc chắn

" Nhưng cậu à, coi như tôi xin cậu tôi chỉ có một đứa con gái này thôi cậu đưa nó đi rồi chúng tôi sống với ai " Mẹ cô buồn rầu nhìn hắn, bà thật sự không muốn phải xa con mình

...****************...

......................

Chờ tiếp chap 26. Xin cảm ơn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.