- Tin tưởng ta, Âu Dương nhất định sẽ đến! Nơi này là nhà của chúng ta, cũng là nhà hắn. Chúng ta là người nhà của hắn, chỉ cần hắn còn sống thì chắc chắn sẽ trở về!
Lý Vĩ siết chặt nắm tay cùng nhiều người sóng vai đứng, mãi đến giờ phút này gã vẫn không bỏ cuộc. Dù cho cảm giác toàn thân trống rỗng khiến gã thấy choáng váng, nhưng Lý Vĩ vẫn đang kiên trì, gã phải nhìn cảnh tượng ngọn lửa lần nữa đốt cháy bầu trời.
- Âu Dương sẽ đến sao?
Các tiếng chất vấn vang vọng trong Vạn Tiên sơn. Trên Thông Thiên phong, các cường giả ý chí khoanh chân xếp bằng trên mặt đất, dùng ý chí của mình ngăn cản lực lượng Hắc Mạn, nhưng họ so sánh với Hắc Mạn thì kém quá nhiều. Cho dù họ đã liều mạng vẫn không thể ngăn cả gã điên cuồng rút đi linh hồn.
- Ta sẽ là người thứ nhất sau viễn cổ đạt được ý chí tứ phương vũ hóa phi tiên, đến lúc đó ta chắc chắn sẽ đem Âu Dương Thần Tiễn bất bại trong miệng các ngươi kéo đến trước mặt các ngươi, để các ngươi nhìn thấy hắn tựa con chó ở trước mặt phi tiên mừng chủ vẫy đuôi. Ha ha....!
Tiếng cười càn rỡ của Hắc Mạn bỗng ngừng bặt, gã liếc hướng Trung Châu thành, vẻ mặt không thể tin.
Thấy Hắc Mạn biến sắc mặt thì ánh mắt mọi người cùng nhìn hướng đó, xem coi rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Một chút luồng sáng đỏ yếu ớt chậm rãi xuất hiện từ phương đông, ánh sáng đỏ như mặt trời mới mọc từ từ dâng lên, biến thành cột sáng to tỏa ánh sáng từ xa bắn hướng Vạn Tiên sơn. Vô số mây đen tựa như sau cơn mưa bị ánh sáng xuyên thấu, Vạn Tiên sơn lại lần nữa xuất hiện ánh sáng.
- Ánh sáng!
Có người cảm giác trên người chiếu rọi ánh sáng, họ phát hiện dưới ánh sáng linh hồn của mình không mất đi, thậm chí bắt đầu bổ sung, linh hồn xiềng xích trên người tựa băng tuyết từ từ hòa tan!
- Đây là cái gì?
Nhìn thấy ánh sáng tựa mặt trời, rất nhiều người thắc mắc.
Bỗng có một người hét to:
- Là Âu Dương! Âu Dương đã trở lại!
Tiếp theo chỉ thấy ánh sáng từ hướng đông tựa mặt trời không ngừng tỏa sáng, màu sắc từ đỏ biến thành màu máu, ánh sáng ngày càng gần, kéo ra vệt lửa dài. Vệt lửa ở sau lưng hắn biến thành biển lửa.
Lúc này Âu Dương tựa như thần thái dương trong truyền thuyết, hắn xua tan đi mọi hắc ám, đem ánh sáng lại chiếu rọi khắp vạn vật sinh linh trên mặt đất!
- Âu Dương! Thật sự là a!
Một số cường giả ý chí mắt sáng lên, có thể thấy phía xa trong ánh lửa Âu Dương thật như một thần linh khiến người có cảm giác muốn quỳ lạy.
Hắc Mạn chỉ có ý chí tam phương, nhưng Âu Dương thì tụ đủ ý chí tứ phương, chẳng qua ý chí trung hậu cuối cùng bị hắn cưỡng ép phong ấn trong người không thể mở ra. Khi viễn cổ họa quyển toàn bộ tụ đủ, khi bí mật viễn cổ bị phá giải, chính là lúc ý chí trung hậu thứ bốn quay về chỗ cũ. Đến lúc đó, lực lượng toàn thân Âu Dương sẽ chuyển hóa thành lực phi tiên, lúc đó hắn có thực lực mở ra cánh cửa tiên giới, lúc đó Âu Dương mới thật sự là ngày vũ hóa phi tiên.
Bạch Hủ Minh siết nắm tay nói:
- Ta biết ngay là hắn chắc chắn trở về mà! Dù hắn ở đâu đều có thể đúng lúc trở về thủ vệ nhà của mình!
Bạch Hủ Minh vui mừng đã thu được một đệ tử như vậy, một đệ tử khiến lão tràn đầy kinh ngạc.
- Kết thúc, tất cả cực khổ đều kết thúc!
Lý Vĩ ngồi trên mặt đất nhìn Âu Dương từ phía xa lao đến, gã biết chỉ cần hắn xuất hiện thì dù là rắc rối gì cũng không là rắc rối nữa. Đứa con kỳ tích một đường sáng tạo quá nhiều kỳ tích, lần này hắn cùng có thể chấm dứt tất cả.
Trên Vạn Tiên sơn bùng phát tiếng hét to:
- Thần Tiễn trở về!
Âu Dương đã đi tới trên bầu trời Vạn Tiên sơn.
Hoàn toàn tương phản với người Vạn Tiên sơn, các Hồn Giả nhìn thấy Âu Dương thì kinh hoàng muốn chết.
Một Hồn Giả gan bé bị hù hai tay túm tóc, kinh sợ hét to:
- Huyết sắc ác ma! Hắn chính là bốn mươi năm trước đơn độc xông Hồn Giới, huyết sắc ác ma!
Bốn mươi năm trước huyết sắc Âu Dương càn quyết cả Hồn Giới giống như đồ tể, mang đến vết thương quá lớn cho Hồn Giới. Có thể nói Âu Dương trở thành ác mộng của Hồn Giả.
Cùng là huyết sắc biển lửa, năm đó tại Hồn Giới huyết sắc biển lửa đi qua đâu thì dù là Hồn Giả gì đều bị tiêu diệt hết. Vô số trưởng lão ý chí Hồn Giới chết trận, thậm chí nữ vương Vệ Thi của chúng cũng biến mất.
Hiện tại Âu Dương xuất hiện, cái này nói lên điều gì? Nói lên nữ vương Vệ Thi của chúng ta chết rồi? Rất nhiều Hồn Giả nghĩ tới đây trong óc nảy ra ý nghĩ lập tức trốn trở về Hồn Giới.
Mặc dù chúng có mấy chục vạn người, chúng có Hắc Mạn cùng là ý chí tam phương, chúng có rất nhiều trưởng lão ý chí, nhưng dựa vào những điều này có thể ngăn cản bước chân của huyết sắc ác ma hay không?
- Ta cho các ngươi thời gian một canh giờ, cút về Hồn Giới đi!nếu không thì toàn bộ chết hết!
Âu Dương toát ra bá khí, một mình đối diện Hồn Giả đầy trời, e rằng trong thiên địa chỉ mình hắn có gan nói ra câu này.
Đối diện mấy chục vạn Hồn Giả gần như diệt tuyệt Chân Linh Giới mà không chút sợ hãi, vẫn nói ra lời như vậy tuyệt đối chỉ mình Âu Dương có tư cách này.
- Giết chúng! Tiêu diệt hết bọn chúng!
Trong Vạn Tiên sơn có nhiều người mất đi bằng hữu, hoặc sư huynh đệ đều kêu gao. Những Hồn Giả trong mắt họ chính là đồ tể, lúc này Âu Dương xuất hiện, rấtn hiều người hy vọng hắn diệt sạch các đồ tể, dùng cái giá máu dạy cho bài học, để chúng cả đời không dám lại tiến vào Chân Linh Giới.
Hắc Mạn hét to:
- Hừ hừ! Cùng là có ý chí tam phương, ta mạnh hơn cả nữ vương năm đó, ngươi cho rằng ngươi sẽ tất thắng sao? Mấy chục vạn Đại Đế cộng thêm Hồn Giả ta ý chí tam phương, chúng ta liều mạng chiến một trận đủ giết chết ngươi!
Hắc Mạn có được lực lượng làm mờ mắt, gã đã quên bốn mươi năm gã trưởng thành thì Âu Dương cũng đang lớn mạnh.
Bốn mươi năm trước Âu Dương có thể nhẹ nhàng ngược sát gã, bốn mươi năm sau Âu Dương muốn giết Hắc Mạn càng dễ như trở bàn tay.
Bỗng trên bầu trời vang giọng nữ:
- Hắc Thánh, rời đi đi, cho dù ngươi tụ tập ý chí tứ phương cũng không khả năng là đối thủ của hắn! Hắn đã sắp đi lên con đường viễn cổ, mở ra cánh cửa viễn cổ, khiêu chiến Hoắc Khải Phong.
Sau lưng Âu Dương lóe tia sáng đen.
Vẫn là vương bào hồng, Hàn Băng vương miện đội trên đầu, Vệ Thi xinh đẹp có sức sát thương cực mạnh, mới vừa xuất hiện trên Vạn Tiên sơn đã khiến bao người ngơ ngẩn nhìn.
- Đẹp quá...
Lăng Túc nhìn Vệ Thi trên bầu trời, không dám tin trên đời có cô gái xinh đẹp như vậy!
- Không có khả năng! Không có khả năng...
Linh San ngơ ngác nhìn Vệ Thi trên trời, trong mắt đầy kinh ngạc, dường như nàng nhìn thấy thứ gì đáng sợ nhất trên đời, người run bần bật.
Tất nhiên Linh San không bị vẻ đẹp của Vệ Thi làm giật mình, dù sao giữa đồng tính mang đến rung động vẻ đẹp không lớn bằng khác giới. Lý do Linh San xúc động như vậy bởi vì nàng tồn tại từ viễn cổ, một ít bí mật cuộc chiến viễn cổ nàng có biết, hơn nữa nàng chính mắt nhìn thấy Hoắc Khải Phong.