[Dịch] Y Tiên Thiểu (Thiếu Niên Dược Vương

Chương 506 : Kỹ cao một bậc. (1)




- Nếu như ngươi thật sự đã nghĩ như vậy, thế thì ngươi đã định trước sẽ bi kịch! Ta đây để ngươi xem một chút, mười thành công lực của ta!

Tùy Qua bỗng hét lớn một tiếng, hướng về phía Hàn Côn vọt tới, thân pháp tăng lên tới cực hạn, nhìn bộ dáng giống như là tính toán muốn cùng Hàn Côn cận thân chiến đấu.

- Liều mạng sao?

Trong lòng Hàn Côn cười lạnh một tiếng, hắn biết Tiên Thiên chân khí của Tùy Qua chỉ có thể công kích trong phương viên ba trượng, còn Hàn Côn lại có thể đem phạm vi công kích mở rộng đến mười trượng, hầu như đứng ở thế bất bại. Tùy Qua muốn đánh bại Hàn Côn, tựa hồ cũng chỉ có thể áp dụng cận thân chiến đấu.

Hàn Côn tự nhận là xem thấu ý đồ của Tùy Qua, hét lớn một tiếng "tới đây!", rồi ngưng tụ công lực toàn thân, một trảo đánh về phía Tùy Qua. Đồng thời, tinh thần của Hàn Côn gắt gao phong tỏa Tùy Qua, đồng thời lợi dụng ảo giác do quỷ khí sâm sâm tới ảnh hưởng tinh thần của Tùy Qua, khiến hắn vô pháp toàn lực tác chiến, thậm chí hắn muốn lấy thứ này đánh tan thần chí của Tùy Qua.

Ô ô...

Trong giây lát đó, bên tai Tùy Qua tất cả đều là tiếng kêu gào của lệ quỷ.

Vốn dị Hàn Côn còn cách Tùy Qua một khoảng không tới mười trượng, đột nhiên tiêu thất, nhìn một cái chỉ có quỷ khí âm sâm, bên trong quỷ khí còn có một vài Quỷ Hồn đang lảng vảng.

Linh giác của Tùy Qua đã tăng lên tới cực hạn, nhưng chỉ có thể mơ hồ cảm giác được Hàn Côn tồn tại, lại không thể cảm ứng được vị trí cụ thể của hắn.

Nếu đã không cách nào xác định được vị trí chân thực của đối thủ, thì làm thế nào có thể chuyển bại thành thắng được?

Cảnh giới tỏa hồn này quả nhiên là có chút vướng tay chân. Hơn nữa, bởi vì nguyên nhân tỏa hồn, vô luận thân pháp của Tùy Qua quỷ dị cỡ nào, Hàn Côn vẫn là có thể tập trung được vị trí của Tùy Qua.

- Tiểu tử, đây là cái giá vì ngươi đã làm ta tức giận! Tiên Thiên Bạch Cốt Trảo thức thứ chín.... Sâm La Địa Ngục!

Sau khi Hàn Côn tập trung được vị trí của Tùy Qua, lại hét lớn một tiếng nữa, thi triển ra thức thứ chín uy lực cường đại nhất trong Tiên Thiên Bạch Cốt Trảo, Sâm La Địa Ngục.

Sau khi đánh ra một trảo này, lập tức một hóa thành hai, hai hóa thành bốn,... Trong khoảnh khắc, Tiên Thiên chân khí biến ảo thành ngàn vạn bạch cốt trảo tử, đem bốn phương tám hướng xung quanh Tùy Qua tầng tầng vây quanh, giống như là có ngàn vạn người đồng loạt ra tay nhắm về phía toàn thân trên dưới của Tùy Qua đánh đến.

Một thức này uy lực kinh người, trừ phi Tùy Qua có thể độn thiên nhập địa, bằng không cũng đừng mơ tưởng tránh thoát khỏi.

Theo Hàn Côn thấy, Tùy Qua đừng mơ tưởng đỡ được một kích này, Tam Thánh Phong cho dù có thể ngăn trở một mặt công kích, nhưng làm sao chống đỡ được luân phiên công kích đến từ bốn phương tám hướng đây?

Khóe miệng Hàn Côn nhất thời giương lên một đạo dáng tươi cười nắm chắc phần thắng. Hiện tại, hắn đã bắt đầu suy nghĩ đến sau khi bắt được Tùy Qua, đến tột cùng nên là dùng hình phạt gì để dằn vặt Tùy Qua, khiến hắn chậm rãi phun ra tất cả đan dược và bí mật đây?

Sưu!

Nhưng vào lúc này, dị biến chợt phát sinh.

Tùy Qua tựa hồ đã sớm liệu đến Hàn Côn sẽ có một chiêu như thế, do đó đột nhiên đi tới nhổ một gốc hành trên ruộng cạn bên cạnh, cả người phóng lên cao.

Hàn Côn tuy rằng hơi có chút kinh ngạc, nhưng lại vẫn hừ lạnh một tiếng:

- Con thú bị nhốt mà thôi! Tỏa hồn cảnh giới đó là không đơn giản như ngươi tưởng tượng vậy. Một khi bị tinh thần của ta tập trung, trong vòng năm mươi trượng, nhất cử nhất động của ngươi đều nằm trong sự khống chế của ta! Cảnh giới chênh lệch, không phải là có thể dễ dàng bù đắp được như vậy!

Năm mươi trượng đây là cự ly mà cảnh giới tỏa hồn của Hàn Côn có thể đạt tới được.

Ở trong phạm vi này, Hàn Côn không chỉ có thể dùng tinh thần lực ảnh hưởng và công kích đối thủ, cũng có thể cảm ứng được nhất cử nhất động của đối thủ. Do đó, ở trong mắt Hàn Côn, Tùy Qua vô luận có cường đại dường nào, ngày hôm nay cũng đừng mơ tưởng đánh bại được hắn. Thậm chí ngay cả chạy trốn đều không làm được.

Nhưng rất nhanh, nụ cười tự tin của Hàn Côn đã cứng ngắc lại.

Bởi vì Tùy Qua chính đang nhanh chóng kéo gần lại khoảng cách với hắn, nhanh chóng vượt lên trước cự ly mà tinh thần của hắn vô pháp cảm ứng đến!

- Điều đó không có khả năng!

Hàn Côn kinh hô một tiếng, hắn có thể cảm ứng được Tùy Qua đang kéo gần lại khoảng cách với hắn, thế nhưng Hàn Côn lại không có cách nào ngăn cản được.

Bởi vì phương hướng mà Tùy Qua đang chạy tới là địa phương mà Hàn Côn vô pháp truy kích được: bầu trời đêm.

Lúc trước Hàn Côn còn từng tự tin cho rằng, trừ phi Tùy Qua có thể phi thiên độn địa, mới có thể thoát khỏi sự khống chế của hắn.

Ai biết, lúc này đối phương lại thực sự bay lên trời rồi.

Hàn Côn mặc dù là Tiên Thiên hậu kỳ cường giả, tồn tại đỉnh cấp của Tiên Thiên, thế nhưng hắn vẫn đang chỉ là tiên thiên cảnh giới mà thôi, không có khả năng ngự kiếm phi hành, tự nhiên cũng sẽ không thể phi thiên độn địa được. Do đó, Hàn Côn chỉ có thể kinh ngạc mà lại tức giận nhìn Tùy Qua thoát khỏi sự khống chế của hắn.

Ở trong mắt Hàn Côn, tốc độ bay trên trời của Tùy Qua rất chậm, giống như là một quả khinh khí cầu không có đầy đủ không khí, cứ như vậy chậm rãi bay lên, tựa hồ tùy thời cũng có thể rơi xuống, thế nhưng nó lại cứ tiến lên trên vậy.

- Đây không phải là ngự kiếm phi hành chi thuật!

Hàn Côn khẳng định nói rằng. Tuy rằng hắn không biết tiểu tử Tùy Qua này vì sao có thể phi hành, thế nhưng Hàn Côn có thể xác định rằng Tùy Qua sử dụng tất nhiên không phải là ngự vật phi hành chi thuật.

Nhưng tuy rằng Hàn Côn kiến thức rộng rãi, lại cũng không biết Tùy Qua đến tột cùng là làm thế nào được. Đồng thời, hắn cũng vô pháp ngăn cản.

Lúc này, Tùy Qua đã vượt qua quá xa cự ly mười trượng. Tiên Thiên chân khí của Hàn Côn đã vô pháp tiến hành công kích đối với Tùy Qua, đồng thời Hàn Côn từ từ cảm giác được tỏa hồn của hắn đã sắp không thể "trói buộc" được Tùy Qua nữa.

Rốt cục, Hàn Côn cảm giác được Tùy Qua đã triệt triệt để để thoát khỏi phạm vi tỏa hồn của hắn.

Giờ khắc này, Hàn Côn dị thường phẫn nộ, nếu Tùy Qua cũng là Tiên Thiên hậu kỳ cảnh giới, hoặc là cảnh giới cao hơn mà nói, Hàn Côn còn có thể tiếp thu được thất bại lần này. Thế nhưng hết lần này tới lần khác Tùy Qua chỉ là tu vi Tiên Thiên trung kỳ, lại có thể không chút tổn hao nào từ trong tay Hàn Côn hắn chạy thoát, hơn nữa còn là vào lúc Hàn Côn thi triển ra tuyệt chiêu, điều này khiến cho Hàn Côn cảm thấy phi thường phẫn nộ.

Hàn Côn nhìn bầu trời đêm một trận, tựa hồ đang chờ đợi Tùy Qua từ phía trên ngã xuống, lại giống như cực kỳ không cam lòng.

Nửa ngày, Hàn Côn bỗng than thở:

- Trình nhi, xem ra vi phụ thua một trận này rồi. Bất quá, có hai viên Tinh Nguyên Đan, vi phụ cũng có thể cầu trợ cao nhân, lại kéo dài tánh mạng cho ngươi mười năm...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.