- Em như vậy trước đi. Hừ, nếu như có người muốn ngăn cản, anh sẽ khiến kẻ đó khó chịu!
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng.
- Được, nếu anh đã có kế hoạch rồi, em cũng không cần lo lắng nhiều.
Đường Vũ Khê nói:
- Nhưng mà, còn có Lam Lan, có nên thông tri cho cô ấy đi tới Mính Kiếm Sơn không?
- Ân.
Tùy Qua gật đầu nói:
- Cô ấy đã trở về sao?
Tùy Qua bảo Duyên Vân hòa thượng trợ giúp Đường Vũ Khê đi xử lý sinh ý giới thế tục. Dù sao Duyên Vân hòa thượng cũng hiểu rất nhiều chuyện thế tục, không đến mức làm ra cái gì nhiễu loạn, hơn nữa Duyên Vân hòa thượng cũng vừa bước vào Nguyên Anh kỳ, ở trong giới thế tục, hoàn toàn có thể đảm đương một phía.
Sau khi bố trí xong, Tùy Qua mới cân nhắc vấn đề thân thế của mình một chút.
Nếu đã đáp ứng lão địa chủ, cũng nên đi làm một chút.
Có lẽ lão địa chủ nói đúng, thân thể da thịt là cha mẹ cho, nếu như có thể trợ giúp bọn họ vượt qua kiếp nạn, cũng tính là báo đáp ân tình sinh thành. Vì vậy Tùy Qua cầm lấy bộ quần áo đó ra, ý định lợi dụng khí tức trên đó truy tìm manh mối.
Trong mắt Tùy Qua nhìn thì đây vốn là chuyện đơn giản, dù sao chỉ cần trên đó lưu lại một ít khí tức, có thể dùng thần niệm sưu tầm ra vị trí của cha mẹ hắn, dùng tinh thần lực của Tùy Qua muốn bao phủ cả Hoa Hạ cũng mất vài tiếng.
Nhưng mà rất nhanh Tùy Qua đã phát hiện ra chuyện kỳ quái, hắn không tìm ra chút khí tức nào.
- Chẳng lẽ bọn họ đã qua đời?
Trong lòng Tùy Qua nói thầm, nhưng mà ý niệm này không có khiến Tùy Qua có ý giải thoát, ngược lại có chút thất lạc nhỏ. Tùy Qua chưa bao giờ nghĩ tìm tới cha mẹ thân sinh, nhưng mà hôm nay có suy nghĩ này thì lại không tìm được.
Tùy Qua biết rõ, nếu tiếp tục tìm kiếm, khẳng định cũng tốn công vô ích, vì vậy dứt khoát buông tha dùng thần niệm tìm tòi, ánh mắt lại nhìn qua quần áo nhỏ bị tàn phá này.
Đây là bộ quần áo trẻ con bình thường, bằng vải thô bình thường, cắt may cũng phi thường bình thường, đường may cũng thô ráp, nhưng mà trong thô ráp lại mang theo thân thiết, bởi vì thô ráp có ý nghĩa rất có thể là do mẹ của hắn tự tay may cho hắn.
Thật lâu sau, Tùy Qua thở dài một tiếng, đem thu y phục vào trong Hồng Mông thạch.
Nếu vận mệnh không cách nào tương kiến, Tùy Qua cũng không bắt buộc, huống chi trước mắt có nhiều chuyện trọng yếu cần Tùy Qua đi làm.
Tùy Qua rời khỏi Mính Kiếm Sơn, tiến tớ đảo Bình Nghiêm.
Lúc này Tùy Qua mang theo Trúc Vấn Quân.
Khe nứt không gian trong ma quật dưới đảo Bình Nghiêm, không phải có hoang thú cường đại muốn tới sao?
Tùy Qua đi lần này chính là trợ giúp nó, nhưng mà khi nó tới thì nó sẽ biến thành đá đặt chân của Tùy Qua.
Đảo Bình Nghiêm.
Thông qua Truyền Tống Trận Pháp, trong nháy mắt Tùy Qua cùng Trúc Vấn Quân đi ra khỏi đảo Bình Nghiêm.
Nhìn thấy Tùy Qua cùng Trúc Vấn Quân, đệ tử thủ hộ Thần Thảo Tông đi lên hành lễ.
Cho dù hôm nay là trong Như Mộng Thủy Cốc hay là hồ Minh Châu, ngay cả ở đây, Tùy Qua đều an bài đệ tử Thần Thảo Tông trấn thủ ở đây. Dù sao hiện tại tình thế càng ngày càng không tốt, Tùy Qua cũng không muốn xảy ra sơ suất gì.
Ba nơi này bây giờ là nơi lịch lãm rèn luyện, nhưng mà nơi này chính là nơi ma vật lựa chọn xâm chiếm đầu tiên, đây là không hề nghi ngờ, bởi vì nơi này có bình chướng không gian yếu nhất. Đương nhiên Như Mộng Thủy Cốc là nơi dễ giải quyết nhất, chỉ cần Như Mộng triệt để đóng cửa thông đạo trận pháp, nhẹ nhõm giải quyết vấn đề.
Nhưng mà hồ Minh Châu và nơi này thì phức tạp.
Đến hồ Minh Châu, Tùy Qua không có đi vào trong ma quật ngay, nhưng hắn lại thu lấy Thôn Yêu Tháp đang tế luyện hoang thú, Trúc Vấn Quân khó hiểu nói:
- Sư phụ, ngươi không phải vội vã đi thu thập hoang thú sao, vì sao thu pháp bảo lại?
- Có được pháp bảo tốt như thế, thu thập hoang thú càng dễ dàng.
Tùy Qua đã tính trước nói.
Cũng không phải Tùy Qua không có lòng tin với tu vi trước mắt của mình, mà là hắn cần giải quyết đầu hoang thú kia trước, mà không thể để nó triệt để mở không gian thông đạo ra. Nếu không vết nứt không gian không khống chế được, sẽ chỉ làm thiên địa đại kiếp nạn tiến nhanh hơn một bước.
Bởi vì dựa theo cách nói của Tuyên Dĩ Lân, đám Ma Đế trong thế giới tâm ma đã bắt đầu vận công gia tốc vết nứt không gian kịch biến, đã sớm muốn đánh vỡ bình chướng không gian, sau đó thông suốt tiến vào thế giới loài người.
Lại nói tiếp, Thôn Yêu Tháp hình thành hoàn toàn là dị loại.
Phía trên đó có một cái đầu hồng hoang cự xà, phía dưới chính là thân tháp, nhìn qua thật quỷ dị, nhưng mà ma xui quỷ khiến bị Tùy Qua dung luyện cả hai vào một thể. Nhưng mà đối với pháp bảo này, Tùy Qua tương đối hài lòng, bởi vì uy lực của Thôn Yêu Tháp xem như không tệ, còn tăng lên nhiều so với lúc trước, mà thần niệm hồng hoang cự xà cũng dần dần ngưng tụ vào trong hắc tháp, biến thành khí linh.
Tóm lại hôm nay Thôn Yêu Tháp đã trở thành một kiện tuyệt phẩm linh khí.
Mà Tùy Qua trước mắt thúc dục cả hai dung hòa vào nhau, làm cho kiện pháp bảo này càng mượt mà.
Tùy Qua thúc dục Thôn Yêu Tháp tiếp tục hấp thu hoang thú trong động, vừa ném một viên Cửu Dương Thuần Nguyên Đan vào trong thân tháp, Cửu Dương Thuần Nguyên Đan dung nhập vào thì bài trừ tạp chất trong người hồng hoang cự xà, đồng thời giúp máu huyết và nguyên thần hoang thú trong Thôn Yêu Tháp bị nguyên thần cự xà thôn phệ, khi đó Thôn Yêu Tháp cùng hồng hoang cự xà triệt để dung làm một thể, hình thành khí linh chính thức.
Quá trình này tiếp tục trong ba giờ, rốt cuộc Tùy Qua đã thành công.
Hấp thu dược tính Cửu Dương Thuần Nguyên Đan, hồng hoang cự xà cùng Thôn Yêu Tháp triệt để dung hòa vào nhau, trong đó thai nghén một khí linh, khí linh này quá cổ quái, là một nam tử toàn thân có long lân màu đen, nhưng lại không có khí tức tà ác, càng uy vũ cuồng mãnh. Mặt khác trong tay khí linh này có tiểu tháp, sau khi nó sinh ra đời đã nhận Tùy Qua làm chủ.
- Rất tốt, ngươi tên là ‘ Thôn Yêu ’.
Tùy Qua đặt cái tên đơn giản cho khí linh.
- Thôn Yêu, ngươi lập tức theo ta tiến vào trong ma quật, giúp ta giúp một tay, đối phó tên hoang thú xâm nhập từ không gian bên kia đi.
- Vâng thưa chủ nhân.
Khí linh Thôn Yêu Tháp vội vàng gật đầu, sau đó nói tiếp.
- Nhưng mà chủ nhân, tên kia không dễ dàng đối phó đâu, ngài biết rõ lai lịch của nó không?
- Úc, nói như vậy ngươi biết lai lịch của nó sao? Nói nghe một chút.
- Tên kia là Cùng Kỳ.
Thôn Yêu nói.
- Cùng Kỳ!
Tùy Qua cảm thấy kinh ngạc, không chỉ bởi vì hung danh của Cùng Kỳ rõ ràng, mà là vì Cốc Ngạn Tuyết đã từng ăn một khối thịt Cùng Kỳ cho nên mới "Ngộ độc thức ăn" tử vong, hơn nữa thi thể bất hủ suốt ngàn vạn năm. Đương nhiên, thực sự không phải trong thịt Cùng Kỳ có độc, mà là vì thịt của Cùng Kỳ chứa đựng nguyên khí quá mức khổng lồ, thế cho nên Cốc Ngạn Tuyết là thân thể phàm nhân không thể hấp thu được.