- Tôi có ý định bố trí trận pháp trên đảo này, trước triệt để ổn định cục diện, sau đó lại tiến vào trong ma quật tìm tòi nguyên nhân. Nhưng mà làm thế phải hao phí không ít thời gian a, mặt khác, ý của tôi là, hòn đảo không nằm trong khống chế của chúng ta. Anh cũng biết, vị trí này là giao giới của nam bắc Cao Ly, hòn đảo tuy không có tài nguyên gì, nhưng mà cái này địa thế rất mẫn cảm. Mặt khác, tôi dù không có tiến vào trong ma quật đó, nhưng mà cảm giác được trong động không đơn giản, cho dù là nam Cao Ly hay là bắc Cao Ly, bọn họ không có thực lực giải quyết vấn đề nơi này. Nếu như chúng ta không nhúng tay vào, chẳng khác gì mang ma quật đưa cho nước Mỹ cả.
Tùy Qua giải thích.
Tang Thiên gật gật đầu, tình thế trong đó hắn hiểu, căn bản nam Cao Ly là tay sai của nước Mỹ, nếu như Long Đằng lựa chọn nhượng bộ thì địa bàn này rơi vào khống chế của nước Mỹ, đây là chuyện không cần nghi vấn. Vài chục năm trước, nếu không có Hoa Hạ giúp đỡ, bắc Cao Ly đã sớm diệt vong; vài chục năm sau vẫn như thế, nếu như triệt để mất đi Hoa Hạ ủng hộ, bắc Cao Ly kết cục hoàn toàn có thể thấy rõ.
- Chuyện này nên cho quân đội bắc Cao Ly quân thương lượng đi.
Tang Thiên trầm giọng nói. Hắn biết rõ chuyện này muốn giải quyết dễ dàng là không có khả năng. Dù sao đây không phải là Hoa Hạ, muốn bắc Cao Ly nhượng bộ, giao đảo nhỏ này tạm thời cho Long Đằng quản chế, chắc chắn là không dễ dàng rồi. Huống chi, hòn đảo này còn nằm trong vùng giao tranh giữa bắc Cao Ly cùng nam Cao Ly, phiền toái cũng không ít.
- Chuyện này không phải do bọn họ nhượng bộ.
Tùy Qua nói:
- Tình huống nơi này bọn họ không giải quyết được. Còn nữa, Lý quân bảo chúng ta tìm mấy quân sĩ, khẳng định sớm bị hoang thú ăn xương cốt không còn.
- Đúng vậy a, những người kia nhất định là chết rồi.
Tang Thiên nói:
- Việc này không nên chậm trễ. Tùy lão đệ, anh nên trấn thủ ở đây trước, tôi lại đi tìm quân đội bắc Cao Ly tiến hành thương lượng. Mặt khác, cho Lạc tổ trưởng cùng Đặng Hạc xuất hiện đi.
- Đúng vậy, bảo Lạc tổ trưởng hiệp trợ anh đi theo thương lượng với bắc Cao Ly. Mặt khác, tôi bảo Đặng Hạc quay về thành phố Đông Giang một chuyến, nếu như nơi này bày trận pháp, cũng cần đồ đệ của tôi tới làm.
Tùy Qua gật đầu nói, thả Đặng Hạc cùng Lạc Thanh Liên ra ngoài.
Sau đó Tang Thiên, Lạc Thanh Liên cùng Đặng Hạc đều rời khỏi, Tùy Qua tiếp tục thủ ở đây phòng ngừa bất trắc.
Lúc này ma khí trên đảo nhỏ tạm thời không bay ra ngoài, trên hòn đảo nhỏ này còn lưu lại vết tích của hoang thú, trong gió biển còn mang theo mùi máu tươi.
Máu của hoang thú rất tanh.
Tuy ma quật bên dưới tạm thời bình tĩnh, nhưng mà Thôn Yêu Tháp không ngừng thôn phệ ma khí và hoang thú đang tiến ra.
Tùy Qua biết rõ, trong ma động này còn có hoang thú mạnh hơn, nhưng mà hiện tại tạm thời không hiểu rõ ý định của đám hoang thú đó. Chẳng lẽ còn có hoang thú mạnh hơn cự xà thật sao?
Nhưng mà, hôm nay hồng hoang cự xà rơi vào trong tay của Tùy Qua, biến thành Thôn Yêu Tháp, kỳ thật lực lượng của hồng hoang cự xà không mất đi, chỉ phát sinh biến hóa mà thôi.
Tùy Qua ngồi ngay ngắn trên Thôn Yêu Tháp, nhắm mắt dưỡng thần, cảm thụ động tĩnh bốn phía.
Thời điểm này, điện thoại của Tùy Qua vang lên.
Nhìn qua là dãy số lạ lẫm, nhưng mà trên điện thoại di động biểu hiện là số của nam Cao Ly.
Tùy Qua ấn nút nghe.
- Chủ nhân --
Điện thoại này là do Lý Nghệ Cơ gọi tới, nữ bộc này nghe theo Tùy Qua an bài, hôm nay đã quay về nam Cao Ly, chuẩn bị phối hợp Đường Vũ Khê thương vụ hành động, nghe giọng của nàng hình như đã gặp phiền toái.
- Nói đi
Tùy Qua nhàn nhạt nói:
- Bởi vì chuyện vô cùng khó khăn với cô, với tôi mà nói đây chỉ là chuyện nhỏ.
Nghe Tùy Qua nói như vậy, Lý Nghệ Cơ ngữ khí trấn định lại, sau đó nói tình cảnh hiện tại của nàng.
Lý Nghệ Cơ vốn là người nam Cao Ly Lý gia, Lý gia tại nam Cao Ly cũng rất có sức ảnh hưởng, về sau Lý gia có quan hệ thông gia với Phác gia, Lý Nghệ Cơ thành thiếu nãi nãi của Phác gia, nhưng mà nàng và đại thiếu gia Phác gia không có cảm tình gì, song phương ước định hôn sự xong và cũng nói không ảnh hưởng tới hoạt động của nhau, về sau Lý Nghệ Cơ đi làm sát thủ tự do, nhưng mà làm nghề này không bao lâu, nàng đã bị Tùy Qua thu phục, thành người hầu của Tùy Qua. Lúc này quay về nam Cao Ly, Lý Nghệ Cơ ý định trợ giúp Đường Vũ Khê mở rộng thị trường Tiên Linh Thảo Đường sang nam Cao Ly, nhưng mà không nghĩ tới vừa về nước, người Phác gia tìm tới cửa, muốn Lý Nghệ Cơ quay về Phác gia, không được ra ngoài nữa, bởi vì Phác đại thiếu gia Phác Tồn Trí nghe được Lý Nghệ Cơ làm nữ bộc cho người ta, cho rằng đây là vũ nhục Phác gia, cho nên Phác Tồn Trí bảo Lý Nghệ Cơ quay về Phác gia nhận phạt.
- Cô bây giờ ở nơi nào?
Tùy Qua hỏi.
- Tôi đang ở trong nhà.
Lý Nghệ Cơ nói:
- Người trong gia tộc đang giằng co với Phác gia, nhưng mà tình huống không lạc quan, người Phác gia có cao thủ...
Lý Nghệ Cơ còn chưa có nói xong, trong điện thoại Tùy Qua mơ hồ nghe được tiếng kêu gào của Lý Nghệ Cơ.
Rất hiển nhiên, trận giằng co này Lý gia đã thua.
Nhưng mà đánh chó phải ngó mặt chủ, Lý Nghệ Cơ dầu gì cũng là nữ bộc của Tùy Qua, nếu cứ bị người ta bắt đi như vậy, đây chẳng phải tát vào mặt của Tùy Qua sao. Cho nên Tùy Qua lắc lắc thân hình, lập tức một phân thành hai, xuất hiện một Tùy Qua khác, hai Tùy Qua nhìn nhau cười cười, sau đó rời hỏi hòn đảo, bay về phía nam Cao Ly.
Nam Cao Ly, đây là quốc gia có lòng bành trướng cực độ, nam Cao Ly có diện tích chín vạn ki-lô-mét vuông, chiếm cả chín phần bốn bán đảo Cao Ly, nhưng mà trong hiến pháp lại tuyên bố toàn bộ bán đảo Cao Ly và các hòn đảo phụ thuộc, chỉ điểm này cũng thấy bọn họ cuồng vọng tự đại.
Bởi vì lãnh thổ của nam Cao Ly chỉ bằng 1% của Hoa Hạ, cho nên phân thân của Tùy Qua dùng thần niệm dò xét, không mất bao nhiêu thời gian, có thể bao phủ toàn bộ nam Cao Ly, nhưng Tùy Qua cũng không làm như vậy, bởi vì hắn biết rõ vị trí đại khái của gia tộc Lý Nghệ Cơ ở đâu -- đảo Tế Châu.
Trên đảo Tế Châu có một ngọn núi Hán Cầm Sơn, độ cao chưa tới hai ngàn mét, nhưng cũng là ngọn núi cao nhất ở nam Cao Ly, thậm chí được xưng là thần sơn, bởi vì từ xưa tương truyền, trên ngọn núi này có thần tiên ở lại.
Mà Lý gia nằm ở dưới chân núi Hán Cầm Sơn.
Tùy Qua không hiểu nhiều về Lý gia, bởi vì trong mắt Tùy Qua, Lý gia cũng tốt, Phác gia cũng được, đều không đáng nằm trong trí nhớ của hắn. Ngọn núi được gọi là thần sơn này, trong mắt người dân nam người Cao Ly là cao không thể chạm, nhưng mà tại Hoa Hạ, lại có vô số sơn mạch hơn hơn nhiều. Trong tầm mắt của Tùy Qua hiện tại, đáng chú ý cũng chỉ có tông môn lánh đời mà thôi, đối với một ít tu sĩ trên bán đảo Cao Ly này không lọt vào mắt của hắn.