- Anh cũng biết có mỹ nữ sao?
Tùy Qua cười nói:
- Bộ trừ mỹ nữ ra, tôi không thể nhìn cái gì khác hay sao?
Tùy Qua phát hiện Đặng Hạc đang nói chuyện thì ánh mắt Lý Quân mang theo thần thái bất mãn, giống như Đặng Hạc chế giễu mỹ nữ bắc Cao Ly đã mạo phạm hắn.
- Cao Ly cũng có mỹ nữ, hơn nữa mỹ nữ nơi này thiện lương chất phác, rất không lổi. Tùy tiên sinh, sau khi nhiệm vụ lần này hoàn thành, chúng ta nên nhờ Lý trung tá giới thiệu cho mấy mỹ nữ Cao Ly a?
Nghe thấy Đặng Hạc nói mỹ nữ Cao Ly chất phác thiện lương, bất mãn trong mắt Lý Quân lúc này cũng biến mất.
Nhưng mà Lý Quân cũng nói không ít, dường như hắn cũng không vui khi đám người Tùy Qua trao đổi chuyện không liên quan tới công việc,
- Đặng Hạc, chúng ta nên hân thưởng cảnh đẹp dị quốc a.
Tùy Qua nhìn Đặng Hạc nói:
- Anh làm người thô tục, nên ít nói chuyện để ảnh hưởng tâm tình ngắm cảnh của chúng tôi.
- Đúng vậy, Đặng Hạc nên im miệng đi.
Lạc Thanh Liên cũng nói vào, làm cho Tùy Qua cảm thấy ngoài ý muốn.
- Lạc tổ trường, tôi có chỗ nào đắc tội với cô sao?
Đặng Hạc xem ra không thể im miệng được.
- Đặng Hạc, tôi biết rõ chuyện xú nam nhân của anh, luôn vui vẻ ngắm mỹ nữ, từ ngữ thối tha luôn treo bên miệng giống như đây là phong vị nam nhân gì đó, kỳ thật phong vị nam nhân cái rắm, nam nhân chính thức không phải dựa vào lời lẽ nói ra.
Lạc Thanh Liên hừ lạnh nói:
- Tôi đồng ý với cách nói của Tùy tiên sinh, anh ở trong hoàn cảnh này còn mở miệng chế giễu nữ nhân, thật sự là ảnh hưởng bầu không khí mà.
Ánh mắt Lạc Thanh Liên vẫn nhìn ngắm đồng ruộng bên ngoài.
Mặc dù nơi này không nhìn thấy tòa nhà cao tầng, trừ đồng ruộng ra, ngay cả tòa nhà hai lầu mái bạc cũng không có, nhưng như vậy lại có nét đẹp riêng, ít nhất nơi này bầu trời vẫn màu xanh thẫm, nước vẫn trong. Trong mắt Lạc Thanh Liên, người Hoa Hạ xem như dư ăn dư mặc, nhưng mà đồng thời cũng mất đi mỹ cảnh rồi, ví dụ như vĩnh viễn mất đi bầu trời màu xanh, nước trong cá nhiều. Từ điểm này, quan niệm của Tùy Qua cùng Lạc Thanh Liên kỳ thật không khác nhau.
Con người muốn đạt được cái gì, đồng thời cũng sẽ mất đi cái gì.
Qua một giờ sau, Lý Quân dẫn bốn người Tùy Qua đi tới căn cứ quân sự trên bờ biển.
Còn chưa đi tới căn cứ quân sự này, Tùy Qua đã cảm giác được ma khí nồng nặc.
Không xong, ma khí không phải phóng thích ra từ căn cứ quân sự, mà là từ nơi xa hơn bay tới đây, đó là một đảo nhỏ trên biển, xem ra cũng chính là nơi đám người Tùy Qua phải tới.
Nhưng mà lần này đám người Tùy Qua không thể trực tiếp tiến tới nơi đó, bởi vì nhiệm vụ của Lý Quân là dẫn đám người Tùy Qua vào căn cứ quân sự, sau đó thương nghị phương án hành động.
Mà đám người Tùy Qua cũng biết, chuyện này không chỉ liên quan tới bắc Cao Ly, trong đó còn dính dáng tới nam Cao Ly và uy quỷ. Cho nên trước khi hành động phải có phương án chặc chẽ.
Quả nhiên được Lý Quân dẫn dắt, bốn người Tùy Qua đi vào phòng hội nghị của căn cứ quân sự.
Trong phòng hội nghị đã có mấy người đang chờ.
Cầm đầu là một thiếu tướng, tuổi tác chừng năm mươi.
Trải qua Lý Quân giới thiệu, thiếu tướng này tên là Liễu Cơ Nghiệp, là tư lệnh quân khu vùng, sẽ phối hợp hành động với đám người Tang Thiên. Nhưng mà phối hợp thế nào, trên thực tế là an bài rõ ràng, hơn nữa Tùy Qua nhìn ra được, kỳ thật Liễu Cơ Nghiệp này không quá tín nhiệm Tang Thiên và Long Đằng. Đương nhiên cũng hiểu được, dù sao đối với hắn mà nói, đám người Tang Thiên cùng Tùy Qua chung quy không phải người của mình.
Không phải tộc ta, tất có dị tâm.
Câu này không chỉ người Hoa Hạ hiểu, quốc gia khác, dân tộc khác cũng hiểu.
Cho nên Liễu Cơ Nghiệp nhất định là mang theo tâm lý lợi dụng và phòng bị đám người Tùy Qua, cho dù là Lý Quân cũng như thế.
Một phương diện khác, vấn đề này người bắc Cao Ly trước mắt không thể giải quyết được; nhưng mà một mặt bọn họ cũng muốn chiếm chỗ tốt, không để cho người Long Đằng chiếm được tất cả.
Cho nên sau khi nghe phương án của Liễu Cơ Nghiệp xong, Tang Thiên nói:
- Liễu tướng quân, quên phương án của ngài đi, bởi vì chúng tôi không tiếp thụ.
Sau đó Tùy Qua phát hiện Tang Thiên đúng là có cá tính, hiện tại Tang Thiên bắn bá khí ra ngoài, không hổ là lão đại Long Đằng.
- Tang Thiên tiên sinh, khách tùy chủ liền, câu này không biết anh nghe qua chưa?
Liễu Cơ Nghiệp nói Hán ngữ không tồi.
- Liễu tướng quân, tôi không muốn so điển cố với ngài. Chỉ một câu nói, chúng tôi giải quyết vấn đề thay các người, các người phải phối hợp với chúng tôi, không có điều kiện.
Tang Thiên quả nhiên rất cường thế, không lùi nửa bước.
Đương nhiên cường thế là đương nhiên, bởi vì hôm nay bắc Cao Ly cũng không cam tâm làm quân cờ tầm thường, bắt đầu có dã tâm, cho nên khi bắc Cao Ly có vấn đề, Long Đằng phải cường thế mới được!
- Tang Thiên tiên sinh, lời của anh rất khó bàn chuyện hợp tác rồi.
Thần thái Liễu Cơ Nghiệp rất khó coi.
- Đã như vậy, cũng không cần phải bàn.
Tang Thiên nói:
- Dù sao chúng tôi đi đường vội vã, cũng mệt mỏi rồi, trước phải nghỉ ngơi hai ngày a. Liễu tướng quân, nếu ngài có thể tự mình giải quyết vấn đề, chúng tôi cũng vui mừng vì thanh nhàn.
Nói xong, Tang Thiên tựu mở làm ra một bộ làm trên vách đá xem dáng vẻ.
Tang Thiên suy nghĩ rất đơn giản, nếu ngươi mời lão tử giải quyết vấn đề cũng tốt, nhưng mà phải nghe theo lão tử, tại sao lại nghe theo ngươi?
Liễu Cơ Nghiệp không đường chọn lựa, đành phải bảo người dẫn đám người Tùy Qua tới phòng nghĩ.
Đám người Tùy Qua tiến vào nhà khách quân đội.
Đây là nhà khách chân chính. Nói ra nhà khách thì trong cơ cấu quân đội và chính quyền Hoa Hạ cũng không thiếu, trình độ xa hoa còn tốt hơn cả khách sạn năm sao. So sánh thì điều kiện nhà khách bắc Cao Ly kém hơn nhiều, nơi ở của bốn người Tùy Qua chỉ có một cái ti vi trắng đen 14 in, ngay cả máy nước nóng cũng không có, chỉ có phích nước nóng mà thôi, hơn nữa còn là do người ta chuyên môn đưa tới, xem như rất trọng thị đám người Tùy Qua.
Hôm nay Tùy Qua đã đi tới đây, Liễu Cơ Nghiệp lại hy vọng dựa theo suy nghĩ của hắn mà hành động, còn thiếp vàng lên mặt bằng câu "Khách tùy chủ liền ", trên thực tế là lo lắng chỗ tốt trên đảo nhỏ bị Long Đằng chiếm hết.
Đương nhiên chuyện liên quan tới lợi ích quốc gia cần phải tính toán chi li mới được. Nếu như ai cũng như quan chức của Hoa Hạ, động bút một cái là mang khoáng sản, tư nguyên của quốc gia đưa cho người khác kinh doanh a, đây không phải là dũng cảm, đó là ngốc. Cho nên khi Liễu Cơ Nghiệp "Tính toán chi li", Tùy Qua cùng Tang Thiên rất hiểu, cũng không có vì vậy mà khó dễ hắn, nhưng mà cũng không có nghĩa Tùy Qua sẽ nhượng bộ. Bởi vì nếu bọn họ nhượng bộ, cũng đại biểu lợi ích của Long Đằng mất đi.
Trên thực tế bây giờ bàn lợi ích còn quá sớm, tình huống chính thức của nơi đó thế nào thì Tùy Qua còn không biết.
- Tùy lão đệ, bên phía bắc Cao Ly chắc chắn sẽ thỏa hiệp với chúng ta, không có một chút nghi vấn.
Đột nhiên Tang Thiên nói một câu.