Cũng không nhìn kỹ mà dám nói, khí chất của vương gia giống với thiếu gia nhà thương nhân sao?
Lưu Hỏa trừng mắt nhìn mấy người đó, liếc mắt ra hiệu với Lan Như, tay ra ám hiệu, Lan Như hiểu ý, lặng lẽ nhìn thoáng qua Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn.
Tô Mạt đang bàn chuyện với A Lý, không để ý tới bọn họ, nàng liền gật đầu, cười trộm.
Hai người hất tay lên nhưng không có cái gì, sau đó giống như không có việc gì tiếp tục dùng trà, cách đó không xa liền một trận ầm ĩ, mọi người kinh hô, sau đó bối rối từ dưới đất đứng dậy.
"Tiểu nhị, ghế này bị làm sao vậy? Sao tự dưng lại bị hỏng thế này?"
Hơn nữa đồng thời bốn người họ cùng ngã xuống đất, thật sự là gặp quỷ rồi.
Mà tiểu nhị bên kia cũng giật mình, trong lòng còn muốn bắt đền đám người đó ít tiền, kết quả lại bị phản công trước.
Hắn ngẩn ra vội vàng giải thích, lại tiến lên hầu hạ, phủi quần áo cho bọn họ.
Sàn nhà được lau vô cùng sạch sẽ, Duy Dương mưa nhiều, mặt đất cũng rất sạch sẽ, cho nên dù ngồi dưới đất cũng không dính bụi vào người.
Chẳng qua là bất ngờ ngã xuống, thật sự khiến người ta bối rối, nhất là khi đang cao hứng.
Cho nên vài người không chịu thỏa hiệp, bắt tiểu nhị gọi chưỡng quỹ ra đền bù.
Lưu Hỏa cùng Lan Như cười suýt phun trà trong miệng ra, Lan Nhược hung hăng trừng mắt nhìn họ vài lần.
Tô Mạt bàn bạc xong với A Lý nói: "Các ngươi chỉ cần chú ý quan sát động tĩnh của bọn họ, đừng bứt dây động rừng, chủ yếu là xem họ liên lạc với người nào, nhất là người của Thẩm gia."
A Lý trả lời, nói: "Hai ngày tới chỉ sợ tiểu thư sẽ gặp Tam công tử của Thâm gia tới quấy rầy, hơn nữa thuộc hạ hoài nghi có người cố ý sắp đặt."
Hắn kể lại chuyện trên bến thuyền, thuyền của Tam công tử va chạm với một thuyền khác, có một bạch y nhân đi ra từ thuyền kia.
Tô Mạt nhăn mày, cười cười, "Xem ra càng ngày càng có chuyện hay. Các ngươi không cần để ý chuyện này, cứ theo kế hoạch mà làm."
A Lý cáo từ đứng dậy, đi ngang qua bàn mà mấy người đang cãi nhau cùng tiểu nhị kia, đột nhiên có một người đẩy mạnh tiểu nhị, đúng lúc ngã về phía của hắn.
A Lý theo bản năng đưa tay ngăn lại, đỡ lấy tiểu nhị, cũng không nói gì thêm, liền bước đi.
Ai biết tiểu nhị lại kéo hắn lại, trốn sau lưng hắn, mấy người đang giơ nắm đấm đánh người thấy hắn liền có chút kiêng kị.