Hoàng Phủ Giới bị Kim Kết ngăn lại ở ngoài cửa, bắt hắn đợi hai người quay lại, không được đến quấy rầy, tính tình của hắn tuy cứng ngắc, nhưng khi đối đầu với nha đầu Tô Mạt thì hắn lại không có cách nào đấu lại nàng.
Thấy hai người vừa về đến nơi, hắn lập tức chạy đến trước xe ngựa, lớn tiếng gọi.
Kim Kết bất mãn nói: "Ngụy vương điện hạ thật không có quy củ gì cả."
Hoàng Phủ Giời hừ một tiếng, lườm nàng một cái: "Ta có quy củ hay không, không đến lượt ngươi nói. Ta thấy ngươi mới là người không có quy củ."
Hoàng Phủ Cẩn và Tô Mạt bước xuống khỏi xe ngựa, nhìn hắn nói: "Có chuyện gì mà gấp vậy?"
Hoàng Phủ Giới bước lên trước kéo tay Hoàng Phủ Cẩn, "Nhị ca, chúng ta về phủ của huynh rồi nói."
Hoàng Phủ Cẩn nói: "Có chuyện gì thì nói luôn đi, không có gì phải sợ."
Hoàng Phủ Giới liếc nhìn Mạt nhi, mím môi nói: "Hay là... đi vào trong phủ của muội rồi nói."
Tô Mạt cười nói: "Uy, Tiểu Thất ca, huynh có chuyện gì giấu ta sao? Chẳng lẽ Bệ hạ tứ hôn cho ta và Cẩn ca ca."
Nếu không phải ban thưởng tiểu thiếp, thì huynh ấy khẩn trương như vậy làm gì? Còn muốn giấu nàng!
Hoàng Phủ Giới hừ nói: " Sao muội không có ý tứ như vậy chứ? Huynh cùng Nhị ca bàn chuyện quan trọng, không phải là chuyện nhỏ."
Tô Mạt cười nhạo hắn, "Việc quan trọng, ngược lại huynh mới là người có chuyện quan trọng rồi. Chúng ta không ngờ tới Bệ hạ lại coi trọng huynh như vậy, thế mà lại đưa binh phù của Tây Sơn đại doanh cho huynh. Mà huynh lại giấu diếm chúng ta không hề hở ra tí nào, bên cạnh đó lại nói rằng muốn chúng ta nghĩ cách cứu bệ hạ, chúng ta đã đồng ý. Huynh lại giở trò sau lưng chúng ta, chính mình cứu phụ hoàng ra. Tiểu Thất, xem ra huynh cũng biết cách tính kế, nội tâm đã trưởng thành hơn nhiều."
Sắc mặt của Hoàng Phủ Giới khi nghe nàng nói lúc đỏ lúc trắng, trên trán đổ đầy mồ hôi, vội nói: "Muội, muội đừng nói bậy, huynh không có quỷ kế gì cả. Huynh nói với phụ thân là Nhị ca nghĩ ra biện pháp cứu người, bảo huynh đi cứu lão nhân gia. Hơn nữa phụ hoàng muốn để cho Nhị ca làm thái tử, chính tai huynh nghe thấy."
Tô Mạt lạnh lùng nói: "Hiện giờ chắc là không còn như vậy nữa rồi."
Nếu không huynh ấy cũng sẽ không vội vàng chạy đến đây như thế.
Hoàng Phủ Giới buồn bực nói: "Muội, làm sao muội biết?"
Hắn cũng biết muội ấy rất thông minh, hắn không biết làm sao muội ấy có thể biết được, hắn biết rằng Tô Mạt biết rất nhiều thứ, ngay cả tâm sự trong lòng của bọn họ nàng cũng có thể đoán được.
Nàng quả thật giống con giun trong bụng hắn, thật là!
Nếu không phải Nhị ca..
Hắn hừ mạnh nói: "Huynh không nói cho muội biết."