Bùi Bảo Khương không ngốc, nàng ầm một tiếng trong đầu, giống như bị người khác gõ một côn. Liền liên hệ những gì phụ thân cũng mẫu thân nghị luận lúc trước, cái gì mà tiểu thư Tô gia như nào, nàng có thay Tô gia tiểu thư bênh vực kẻ yếu, bị mẫu thân cầm chừng ba ngày. Xem tình hình đại tiểu thư, Tả thiểu thư thu lễ vật của thái tử làm nàng không vui, thực rõ ràng, các nàng đang nói thái tử. Nàng lập tức rối rắm, nàng thực thích Mạt nhi nhưng nàng cùng Tả tiểu thư là bạn tốt. Làm sao bây giờ? Muốn hay không thay Tả tiểu thư hỏi Tô gia đại tiểu thư có ý gì với thái tử.
Ngẫm lại, lúc trước mọi người đồn đại thái tử thú nữ nhi Tô gia làm thái tử phi, khi đó chỉ là lời đồn, không có người hoàng gia nói qua. Cho nên sau này hoàng đế chính miệng cùng Tả đại nhân cùng phu nhân để Tả tiểu thư gả Tả tiểu thư cho thái tử, lập tức tin đồn kia tan đi. Cùng không biết thế nào, dù sao cũng chỉ là đoán thôi. Hiện nay xem vẻ mặt Tô đại tiểu thư, Bùi Bảo Khương thực sự rối rắm, không biết là đại tiểu thư đơn phương hay thái tử cũng có ý. Kim Kết đi đến, liền kêu nàng: “Bùi tiểu thư, người làm sao vậy?”
Nàng đánh phải đi ra, hương Tô Mạt phất phất tay. Bùi Bảo Khương cảm thấy với tính cách và giao tình của nàng với Tô Mạt, hẳn là nên nói thẳng ra, nhưng mà…. Thực sự rối rắm, nàng cắn môi không biết nên làm gì bây giờ.
Tô Mạt để tỷ tỷ ngồi nghỉ một lát, nàng đi qua nhìn xem, Kim Kết cũng thấy nàng: “Bùi tiểu thư, ngài rốt cuộc sao vậy? Ấp a ấp úng, đây cũng không phải là tính cách của người nha.”
Bùi Bảo Khương không nhịn được, cầm tay Tô Mạt nhìn quanh, các tiểu thư khác đều cũng Tả tiểu thư nói chuyện, cách khá xa, chắc là không nghe thấy. Nàng cố lấy dũng khí hỏi: “Mạt nhi, tỷ tỷ muội có phải hay không, có phải hay không cùng thái tử điện hạ thật sự… A, có phải thích thái tử điện hạ không?”
Tô Mạt cùng Kim Kết ngẩn ra, liếc mắt nhìn nhau, Kim Kết xua tay phủ nhận: “Không, làm sao có thể, đại tiểu thư chúng ta muốn cùng Tần công tử…. Đại tiểu thư…”
Mấy người vừa quay đầu đã thấy đại tiểu thư xoay người tránh xa, màu lam nhạt trên váy nàng thấp thoáng ngày càng xa. Tô Mạt ý bảo Kim Kết đuổi theo.