Sau đó hai người đem hình dạng của bánh miêu tả lại . Bánh có ba tầng , trên mặt trang trí hoa , là Thiên Địa Đồng Xuân , còn viết chữ : Vạn thọ vô cương , Đại Chu vĩnh tồn .Ngay cả nguyên liệu dùng để viết chữ màu sắc rực rỡ cũng được cả hai cũng mang đến , đỡ phải đi lại nhiều lần .
Hoàng quý phi gọi Tôn đầu bếp tới , hắn nhìn một chút thứ bơ màu sắc rực rỡ mới biết đó không phải là bơ mà là nước trái cây được nấu với đường tạo thành nhiều màu khác nhau , có thể ăn được .
Hoàng quý phi đắc ý cười : “ Rất tốt , các ngươi cứ làm giống như vậy .”
Sau đó lại sai người trọng thưởng cho Thư Hùng Song Sát .
Đảo mắt đã sang ngày thứ hai, ánh mặt trời chiếu khắp mọi nơi phô bày cảnh xuân rực rỡ .
Trận đấu của các tiểu thư được cử hành tại Hàm Xuân uyển .
Hàm Xuân uyển có một đình viện hai tầng làm bằng gỗ , Tô Mạt ở giữa sân nhìn tới cũng thầm cảm thán . Nó còn lớn hơn so với sân đấu bóng rổ ở hiện đại nữa .
Hoàng đế dẫn đầu chúng đại thần ngồi ở hướng bắc , các tiểu thư tham gia trận đấu ngồi ở lầu một .
Các hạng mục thi đấu có : Đàn , vẽ tranh , đánh cờ , thêu , làm điểm tâm , pha trà , bắn tên .
Duy nhất không có ca hát khiêu vũ , bởi vì đó là dành cho các ca cơ vũ nữ .
Điệu vũ nghê thường mở màn trận đấu . Các vũ cơ y phục xinh đẹp , tươi mát tao nhã , dung nhan như ngọc , tay như nhành liễu , thắt lưng uyển chuyển …đem thanh nhạc , thân thể, phục sức, ca khúc phối hợp hoàn mỹ .
Đó là cảnh giới cao nhất của nghệ thuật múa hoàng gia .
Loại vũ khúc này chỉ xuất hiện ở đại điển mừng thọ , chiêu đãi sứ giả hoặc một vài yến hội quan trọng . Lần đạp thanh này là lần đầu tiên hoàng đế xuất hành , trong mắt người khác chính là vô cùng quan trọng .
Tuy rằng vũ điệu lần này không phô diễn hết toàn bộ tinh túy nhất của Nghê thường vũ y nhưng cũng đã đạt đến năm , sáu thành , đối với những người bình thường chỉ thưởng thức được trình độ chỉ có ba thành tự nhiên càng thêm kinh diễm .
Xem màn ca múa động lòng người trước mặt , Tô Mạt nghĩ mình nên xin phép đi sơn trang , tìm cách tạo ra màn ca múa khác còn đặc sắc , hấp dẫn lòng người hơn .
Tiêu chuẩn thưởng thức của người Đại Chu hiện giờ chắc chắn sẽ không thích ca khúc cùng vũ khúc hiện đại , về tương lai thì có thể nhưng cần phải có một quá trình cải tiến suy nghĩ cùng nhận thức của bọn họ .
Người cho dù có lợi hại đến đâu cũng không thể thứ gì cũng làm được . Tô Mạt tự biết mình không giỏi múa hát , chỉ có trước đây lúc còn đi nhà trẻ , bộ dạng chọc người yêu thích nên mới bị dì bắt tham gia một vài hoạt động .