[Dịch]Xuyên Không Ta Được Làm Con Nhà Giàu Hú Hú

Chương 39 : BẤT ĐẦU CỦA NHỬNG BIẾN CỐ(4)




NÓ BỊ Ả TA KÉO LẠI TÁT MỘT BẠT TAY CỰC MẠNH.

CHÁT....

Máu từ khoé môi nó chảy ra ,ả ta cười to thích thú,mắt căm giận nhìn nó.

-Con điếm mầy dám nói tụi tao là chó mầy chán sống rồi đúng không,nhìn đi bạn trai mầy củng không giúp được mầy đâu.

Ả ta nhìn bọn thuộc hạ ra ám chỉ dử nó lại,ả ta đứng trước mặt nó nở nụ cười nửa miệng.

-Lúc trước mầy ngon lắm mà báo công an bắt tụi tao,bây giờ tao cho mầy nếm mùi của sự tra tấn ra sao khi dám đụng đến tao.

Chát...

Chát...

Ả ta lại dán hai bạt tay vô khuôn mặt nó khiến mặt nó sưng môi bật máu lên hắn thấy nó bị đánh tức giận đánh tụi cảng hắn nhưng chúng đông quá khiến hắn mất thời gian hắn là ông trùm bóng đêm giết người không chớp mắt nhưng đông quá củng cần thời gian với lại hắn lại không đem theo vủ khí nên không nhanh chóng giải quyết nhanh được.

-Haha con điếm mầy cũng đòi kêu đại ca tao làm sư phụ ,một đứa lẳng lơ xấu xí như mầy củng muốn nhận sư phụ,haha ai nhận mầy làm học trò chắc chúng là đồ hạ tiện.

-Mầy nói ai hạ tiện,nó mắt lạnh nhìn ả khi ả.nhắc đến hai từ Sư Phụ,ả lại sỉ nhục người ánh mắt nó lạnh đi.

T/g:Cưng sửa soạn có kết cục thê thảm đi nha chị Băng mà điên thì thôi kết kục thảm.hơn chử thảm nha.

Chát..

-Sắp chết đến nơi còn dám nhìn tao với ánh mắt đó tao nói ai nhận mầy làm học trò đều hạ tiện ngu ngốc hết mầy rỏ không là hạ tiện ngu ngốc đó,haha...Haha...ả ta tát nó thêm một tát giọng nói mỉa mai cười lớn chế nhỉu nó,bọn người xung quanh củng cười lớn theo.

Ánh mắt nó đổi sang màu tím,đôi mắt của sự chết chốc củng tại nhửng nơi kinh tởm như thế này 8năm trước nó bị một đám người cùng nhóm sát thủ chế nhểu và sư phụ nó đã xuất hiện bảo vệ nó,bà bị bọn họ cười chế nhểu nói là kẻ hạ tiện ngu ngốc mới coi nó như người thân với nó là học trò.

Lúc đó Nó là đứa ít nói không cười không khóc không biết đau,cứ mặc sát bọn họ chế nhểu cười nhạo ức hiếp cứ vô tâm mà sống,vô tư nhận nhửng đòn roi do bọn người đó đánh chỉ vì ganh tị nó giỏi hơn.

Nó tuy đủ khả năng giết hếtbọn chúnh nhưng nó lại hờ hợp không quan tâm,đến khi người đó đến bên cạnh nó cho nó biết thế nào là đầu thế nào là hận,thế nào là nước mắt,khi nó thấy bà chịu nhửng đòn roi thấy nó,chịu sự sỉ nhục vì nó.

Cũng vì thế nó đã trở nên đáng sợ lạnh lùng lại lạnh lùng hơn,đôi mắt màu tím kia nhuộm đầy tia sát khí đôi tay kia bình thường đã nhuốm máu lại nhuộm máu thêm,nó như con thú điên ra tay giết hết bọn chúng,giết nhửng ai đã làm người nó tôn trọng bị thương,nó trở nên bá đạo tàn bạo hơn.

Kể từ hôm đó nó cũng không đến nhửng nơi như thế này và củng không để ai ức hiếp nó ai đụng đến nó chỉ có con đường chết,dòng máu ác quỷ của nó đã nằm yên nay đã đánh thức,con người một khi đã quá giới hạn của sự chịu đựng đa phần họ sẽ trở nên đáng sợ..

Rắc..rắc..bụp..,rầm..

Nó đưa tay bẻ gãy cổ của một tên kế bên nó khiến tên đó chưa kịp la thì đã chết,sao đó quay sang đá tên còn lại đưa chân đạp mạnh đế nhọn của chiếc guốt đâm xuyên qua nảo tên đó máu chảy lênh láng(Ôi kinh dị ).

Nó đưa lưỡi liếm máu trên khoé mọi nở nụ cười chết chốc,đôi mắt màu tím đang khát máu,đã lâu rồi con thú hoang trong nó ngủ yên nay đã thức giất cơn khát máu che lấp tâm chí của nó.

Ả Liểu Hạ nhìn cảnh tượng trước mắt thì run sợ ra lệnh cho bọn đàn em lên,bọn chúng đều hùng hổ xông lên nhưng bị nó giết một cách mang rợn, người thì nát đầu người thì tay chân lìa ra máu chảy như suối khiến người xung quanh sợ la thất thanh cảnh tượng hơn cả phim kinh dị có nhiều người chịu không nổi liền ngất,còn một số thì ói.

Bọn chúng nhanh chóng bị nó giết hết,tiếng nhạc bị lấn áp bở tiến la đau đớn của bọn chúng ,không ai chết nguyên vẹn cả sát nằm lênh láng.máu phun đầy khắp bar,bọn lớp nó thấy cảnh tượng đó đứa thì xỉu đứa thì ôm nhau khóc đứa thì ói.

Riêng anh nó,Lin thì kinh ngạc,Long kì ánh mắt lo lắng mặt cắt không còn giọt máu,HaNa Nhu nhi thì giử nguyên khuôn mặt lạnh,hắn thì dừng tay lại nhìn nó ánh mắt phức tạp.

Nó như con thú dại săn mồi máu dính đầy mặt và cơ thể nó,nó không lo lắng hay sợ sệch chỉ có thích thú khi thấy từng xác chết nằm lênh láng, máu đẫm sàn nụ cười càng đậm từng bước bước trên xác chết tiến lại Ả Liễu Hạ, nó bước một bước ả lùi một bước nhìn nó không khác gì một con thú săn mồi đang dồn con mồi vào đường cùng.

Ả ta bị nó dồn đến vách tường hết đường lui liền co rúm lại sợ hãi ngồi bệch xuống ả chứng kiến nó giết bọn đàn em của ả và đám bạn ả một cách gê gợn kinh tởm đáng sợ như thế thì mặt sợ đến trắng bệch miệng mấp mái xin tha mạng.

-Haha...cô lúc nảy giỏi lắm mà ,cô sỉ nhục người đó,cô mạnh miệng lắm mà,à phải rồi phải chăng cô thích tôi bẻ tay,à hay bẻ chân,hay tay lẩn chân.

Từng câu nói của nó khiến ả tay chết lặng ,nó bây giờ không còn kiểm soát được Long Kì cũng sợ hãi cậu biết chỉ có người đó (Sư phụ nó)mới ngăn được dòng máu ác quỷ kia của chị mình nhưng bà đã mất ,cậu tự trách không chăm sóc cho chị khiến chị phải như vậy,phải làm sao cậu không muốn chị mình như vậy cậu nắm chặt tay đến mức xương va chạm với nhau tạo thành tiếng.

-Aaaaaaaaa.. Đau...huhu..làm ơm tha ..tha cho tôi đi...

Nó đưa tay bẻ khớp tay ả ta lìa ra máu chảy ả ta la trong đớn sợ hãi..

-Huhu...San San cậu dừng lại đi ,Lin thấy nó như vậy sợ hãi khóc định ra ngăn cảng nhưng bị Long Kì giử lại lắc đầu không cho đi.

Cậu biết chị cậu mà trở thành như vậy ai bước ra ngăn cản chỉ có con đường chết,câậu không muốn thấy lúc chị tỉnh dậy sau tất cả, biết mình.làm hại người chị yêu thương,không muốn thấy chị tự hành hạ mình.

-Haha đau à,à tay cô đây à,lúc cô sỉ nhục tôi lúc cô mạnh miệng sỉ nhục người đó,cô đánh tôi cô vui lắm mà,yên tâm đi Lãnh Đường Băng tôi sẻ cho cô chết một cách đau đớn đến tuyệt cùng.

Nó vứt cánh tay vừa bẻ của ả qua một bên tiến lại gần ả, ả ta đau đớn sợ hãi ngất đi,nó đưa chân định đạp ả nhưng chợt một cánh tay kéo nó về phía mình,nó bị kéo bất ngờ ngả vô lòng hắn.

Máu trên mình nó thấm đầy chiếc áo sơmi trắng của hắn,nó bị ngăn cản cố vùng vẫy nhưng vô ít liền bị hắn ôm chặt vào lòng tay vuốt tóc nó nhẹ nhàng nói.

-Ngừng lại đi,đừng làm bẩn tay em,chúng chết hết rồi,ngoan đừng như vậy nửa tim anh sẽ đau.

Nó đang trong cơn mất kiểm soát ,sự tức giận chiếm lấy cơ thể cố vùng mạnh thoát khỏi hắn nhưng không được liền dùng răng cắn mạnh vô vai hắn,hắn mặc kệ nổi đau xác thịt để yên cho nó cắn,tay vuốt tóc vổ về nó.

Cũng như 8năm trước khi nó mất kiểm soát sư phụ nó đã ôm chặt lấy nó để yên cho nó cắn mình chảy máu vẩn đưa tay vuốt ve mái tóc nó mà vổ về.

Nó cắn hắn đến chảy máu nhưng hắn không thấy đau,hắn đau là đau ở tim khi thấy nó như vậy khiến tim hắn như ngừng đập là do hắn không bảo vệ được nó khiến nó phải như vậy hắn bị nó cắn như vậy là đúng.

Nó cảm.nhận sự ấm ám ,cảm nhận sự an toàn đôi mắt trở lại bình thường răng liền nớ lỏng tư từ buông thất thần đưa tay ôm hắn nước mắt rơi..

-Huhu...huhu...Băng Băng phải làm sao,tại sao ...tại sao..hức..hức..tại sao Băng Băng lại sống trên đời này...hức..hu..tại sao..tại sao Băng Băng không được như bọn họ...hức..tại sao Băng Băng không được sống cuộc sống như bọn trẻ bình thường...tại sao ..TẠI SAO...

Nó ôm chặt lấy hắn khóc lớn không gian yên tỉnh chỉ nghe được tiếng khóc của nó ,nó khóc thật to thật lâu,lâu rồi nó mới trở lại con người thật của mình,không phải giả vờ vui vẻ hạnh phúc không phải đeo lớp mặt nạ giả tạo.

Những thứ nó phải chịu đựng, phải gánh chịu,những tổn thương thể xác lẫn tinh thần mà những năm qua nó phải chịu, khóc là thứ mà mấy năm qua nó không làm được phải gồng mình chịu đựng,nó khóc đến khi mệt lả ngất đi bỏ lại một không gian trầm mặt...

Những đều tốt đẹp đôi khi đi qua rất nhanh rồi biến mất,nhưng nổi đau dù có qua bao nhiêu năm nó là con dao hia lưỡi từng ngày từng ngày gim càng sâu vào tim đến rỉ máu,sự vui vẻ có thể tan biến nhưng nổi đau dù muốn xoá củng không xoá được...

T/g: ahuhu mấy men thấy truyện mình seo xin miếng í kiến đi coá được hem,có ai hóng truyện mình hem điểm danh cái đi...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.