[Dịch]Vương Gia Yêu Nghiệt Vương Phi Vô Lương

Chương 57 : ĐÊM ĐỘNG PHÒNG




Từ khi nàng bước vào cửa vẫn luôn có ba anh mắt bám theo bóng dáng của nàng, trong đó có một đạo là tới từ người luôn ngồi trên xe lăn Lục vương gia, hôm nay là tân lang, mình lần này phải gả cho người mà khi khoác vào một bộ hỷ phục cũng có thể hù dọa một đứa trẻ khóc lớn

Cụ, xem ra có chút sợ, một đạo khác đến từ Thượng Quan Cẩn Nam, nàng cũng không hiểu, hắn không phải rất ghét Tam Tiểu Thư Ôn Mạt sao? Hiện giờ lại nhìn chằm chằm nàng là muốn gì đây? Còn có một đạo ánh mắt khác nàng nhất thời không có đoán được, hình như người nọ chỉ là vô tình nhìn nàng nên không khiến một ai phát hiện , đợi đến khi nàng để ý đến cái khác thì ánh mắt kia sẽ ngoài ý muốn xem xét kỹ lưỡng nàng, thích xem xem đi, nàng cũng không có thời gian quan tâm nhiều.

Chưa cho nàng có thời gian tiếp tục quan sát, quan lễ nghi liền hắng giọng kêu giờ lành đến, tân lang tân nương bái thiên địa, Huyết Đại giống như người máy quỳ lạy , động tác cứng ngắc, hiện ra quật cường của nàng, mà đạo ánh mắt thần bí kia lại nhìn nàng một lần nữa, nàng không thèm để ý chút nào mặc hắn nhìn đủ, cười nhạo nàng nhiều đi, nàng cũng không quan tâm nhiều đến hắn.

"Kết thúc buổi lễ, tân lang đưa tân nương vào động phòng!" Theo lời nói của quan lễ nghi, trên lễ đường nhất thời náo nhiệt, vây quanh hai người tiến vào tân phòng đã bố trí hoàn toàn, tiếp theo liền chuẩn bị náo động phòng rồi.

"Thanh Vân, Thanh Vân! ! . . ." Gọi mấy tiếng không có phản ứng, nàng không khỏi gia tăng âm lượng, gọi nam nhân đang thất thần nhìn chằm chằm về phía tân phòng.

"Chuyện gì?" Nam tử rốt cuộc phục hồi lại tinh thần, chậm rãi buông lỏng bàn tay không biết lúc nào đã nắm chặt thành quyền, lạnh nhạt lên tiếng hỏi Đông Phương Ngưng bên cạnh.

"Không có, không có việc gì, nhưng vẻ mặt ngươi lúc nãy rất dọa người nha, ta chỉ là lên tiếng nhắc nhở ngươi thôi." Mồ hôi, nàng chỉ là có lòng tốt nhắc nhở hắn một cái mà thôi, vì sao có thể khẩn trương như vậy? Ô ô, nàng thật đúng là mệnh khổ!

Nếu không còn chuyện gì, hắn cũng sẽ không để ý tới cô gái bên cạnh, hít sâu một hơi, đổi lại một vẻ mặt nhẹ nhõm, liền một mình bước ra cửa chính, nhìn hắn đi, Đông Phương Ngưng ở sau lưng cũng bước nhanh theo, trong bụng lại một hồi kỳ quái, hôm nay hắn sao thế nhỉ? Thế nào lại có cảm giác là lạ, từ lúc cô gái mặc bộ giá y bước vào cửa vẻ mặt hắn liền không đúng, chẳng lẽ có chuyện gì mà nàng không biết sao? Thấy vết xe đổ lúc nãy, nàng cũng không có cái gan hỏi lại nữa,nàng cẩn thận hành động vì nàng không chịu nổi lửa giận của hắn a.

Trong tân phòng,vẫn giống nhau là một bộ hỷ phục

Thân bằng hảo hữu mang tiếng đến náo động phòng, thực chất là muốn tới chế giễu, chỉ là mọi người ngầm hiểu lẫn nhau mà không nói ra thôi.

"Vô Tình, ngươi cũng lui ra đi." Nam tử nhìn thuộc hạ bên cạnh, phất phất tay, ý bảo hắn đi xuống trước.

"Dạ, thuộc hạ trước lui xuống, Vương Gia nếu là có gì dặn dò thì trực tiếp gọi Vô Tình là được." Nói xong cũng một mực cung kính thi lễ một cái, sau đó liền không tiếng động lui ra ngoài, thuận tiện đem cửa phòng đóng lại.

Nam tử thấy cửa đã đóng, lúc này mới đẩy xe lăn hướng về phía bên giường,bình tĩnh nhìn Huyết Đại đang che khăn voan một cái, lúc này mới cầm lên cân đòn trên bàn, nhẹ nhàng khơi lên khăn voan trên đầu nàng, mà vốn là khăn đỏ đang che kín dung nhan của Huyết Đại cũng chỉ có thể theo cân đòn mà bị nhấc lên, cuối cùng rơi vào trên giường, gương mặt của Tam Tiểu Thư phủ tướng quân xuất hiện ở trong tầm mắt của nam tử

"Nương tử, nên uống rượu hợp cẩn rồi." Nam tử dùng âm thanh dịu dàng nói, trong mắt của hắn, không thấy được một tia ghét bỏ ngược lại là một mảnh nhu tình , đây cũng là điều khiến Huyết Đại ngoài ý muốn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.