[Dịch]Vương Gia Này, Ta Muốn

Chương 2 : Xuống núi tìm phu




Vớ vẩn ! Không phải chỉ là nam nhân sao!Tục ngữ nóióc ba chân khó tìm,nam nhân hai chân ở đâu mà chẳng có !

Hỏi :Hiện đại mỹ nam tập hợp đông đủnhiều nhất ở chỗ nào ?

Đáp :Ngưu Lang điếm ! (Meody :Cái này chắc k cần giải thích ???)

Không sai ! Bất kể là lãnh khốc hào hùng đại nhân tổng tiến công ,hay là tiểu cường tiểu thụ hay yêu nghiệt ngoài thuần khiết trong phúc hắc,Ngưu Lang điếm đều có hết !

Khụ Khụ ! Đừng hiểu lầm !Tiểu Vũ cũng không đi tới loại địa phương này,chỉ là trong ấn tượng hình như thấy loại áp phích này.Trong trí nhớ,nàng hình như đang lúc thân mật, bỗng nhiên liền bị người cướp đi?Ai??Người kia là ai nhỉ?

Suy nghĩ tìm tòi cả buổi trời,cũng chưa nghĩ ra người nọ là ai,Tiểu Vũ vẫy vẫy đầu,lựa chọn buông tha .

Lại hỏi :Cỗ đạimỹ nam tập hợp đông đủnhiều nhất ở chỗ nào ?

Đáp : Tiểu quan quán !

Không sai ! Các kiểu loại mỹ namsẽ không thay đổi,nhiều nhất chính là hoán đổi trang phục,từ âu phục trở thành trường bào!Như vậy liền...Đại nhân tổng công kích lực lượng lớn ! Tiểu cường tiểu thụ lại càng cường !Phúc hắc yêu nghiệt càng...

Phốc !Tiểu Vũ vỗ vỗ mặt mình,bình tĩnh!Phải bình tĩnh! Miệng như thế thuyết phục chính mình,thực ra đã muốn vác gói bọc nhỏ trên lưngđi xuống dưới chân núi...

... ....

Chốn u minh tối tăm hình như có cái gì lôi nàng đi,Tiểu Vũ xuống núigần như không cần hỏi đường,trong đầu chính là biết nên đi thế nào.

Thấy sắc trời đã tối,nàng cũng không lo lắng gấp rút lên đường,ngay tại cái trấn nhỏ dưới chân núi có một nhà trọ.Nàngthấy rằng dọc theo đường đi này, người khác đối với nàng đều là ánh mắt hiếu kì.Sau khi trở về phòng,nàng mở cái bọc Nguyệt lão đưa cho nàng, chọn chiếc xiêm yđơn giản màu hồng nhạt.

Được rồi!Nàng thừa nhận trên chiếc thắt lưng váy màu hồng nhạt này có một số hạt lấp lánhthu hút mọi người.Cái này gọi là nhập cảnh tùy tục thôi!Nàng tiện thể âm điệu thấp một chút,thay quần áo của thời đại này thôi !

"Ai.... ....Cũng may đầu óc khôngrơi vỡ hỏng , vẫn còn hiểu phải thay quần áo...."

Chỉ trong chốc lát,Tiểu Vũ đã thay được xiêm y.Một mặc nói thầm mặc thành như vậy có thể hay không nóng chết,vừa đi tớingồi xuống trước bàn.Vô cùng nhàm chán, nàng liền bắt đầu lục lội cái bọc bỏ nhỏ cha ruộtcho nàng,đều là những trang phục.

Ngô ...Đầu tiên là vài món quần áo!Lại nói tiếp, tiểu lão đầu không hổ danh là cha ruột của nàng,mấy bộ y phục đều là màu sắc nàng thích !

Phía trên nóc nhà,nguyệt lão lại tưới,rót đỗ một ngụm rượu .

"Có thể hiểu rõ thôi ! Mỗi lần Thiên Đình tổ chức yến hội,hai người các ngươi theo tiền lệ đi lên tham gia ngươi cái nha đầu mỗi lần đến đều mặc vài loại màu sắc kia !Không biết còn tưởng rằng Địa phủ thiếu bổng lọc mua không nổi quần áo nữa,thực raso với ai khác đều rất giàu có!".

Ai??Nhiều tiền như vậy, a?

Tiểu Vũ vốn tưởng rằng, kia cha ruột của nàngđoán chừng có vẻnghèo,cho nên trong cái bọc chỉđể một ít bạc vụn.Nhưng nàng vừa mớitừ trong quần áo lục ra một cái túi nhỏ ,mở ra nhìn, vậy mà toàn bộđều là ánh vàng rực rỡ Tiểu Diệp Tử!

Phía trên nóc nhà, mỗ Lão Thán bực bội tiếp tục uống rượu.

Không phải coi nhiều !Muốn quy ra thành RMB trong lời nói,còn không cónhà ngươi phòng trọ kia chén kim cương đèn theo đáng giá !Ô ô ô.....Lại nói tiếp,nàytiềnđó đều là tiền riêng của ta !Chờ về sau nhìn thấy lão công nhà ngươi,nhất định phải kêu hắn chi trả !

A??Cuối cùng, Tiểu Vũ từ trong cái bọc lấy ra một cái gương đồng nhỏ.

Khụ khụ!Thì racha ruột nàngrất biết suy nghĩnha !Cũng biết làm cho con gái mình vui vẻ?Ân!Trước tiên soi một cái!

... .......

Trầm mặt năm phút! Mỗ lão ngồi trên nóc nhà có chút không bình tĩnh!

Làm sao đây?Hắn đưa đúng là gương đồng bình thường a!Cũng không phải kính chiếu yêu! Như thế nào lại khôngmột tiếng nói?

Nguyệt lão vụng trộm dò xét xuống thân thểnhìntheo cửa sổ vào trong nhà,chỉ thấy mỗ nha đầu ngồi ở cái bàn bên cạnh một tay cầm gương đồng một tay vuốt mặt ngẩn người.Sau một lúc lâu,mới nghe thấy nàng tự nói thì thào.

"Thì ra ta là lớn như vậy a..."

Oanh!"Mỗ cha ruột" vinh dự theo nóc nhà rơi xuống,đi theo đại địa mẫu thân tới một cái ôm nhiệt tình.

Ô ô ô....Hắn sai lầm rồi!Hắn thật sự sai lầm rồi!Hắn nên sớm hiểu được Tiểu tức phụ Diêm Vương gia này suy nghĩ không giống với người khác!Ngoại trừ gây rối không có cái ưa thích khác !

Được rồi được rồi! Chờ trời sáng đem nàng nhanh đưa tới kinh thành , giao cho Diêm Vương đại nhân sau đó hắn cũngcó thể trở về báo cáo kết quả công tác !Ai....Đáng thương trong vườn hoa hắn còn có thật nhiều hoa cỏ chưa tưới nước nữa.Hôm này hoàng đế cũng thậtsẽ cho hắn tìm việc !

... ...

Cách một ngày,Tiểu Vũ sớm rời giường ra ngoài.Mới vừa đi ra nhà trọ, chỉ thấy một chiếc xe ngựa xa hoa đứng ở cửa khách sạn.Kia đánh xengười mang mũ, xem thân hình hẳn là cái tuổi còn lớn hơn lão nhân.

"Vị cô nương này,có muốn thuê xe ngựa?"

Tiểu Vũ đôi lông mày nhíu lại,đối với xe con ngựa kianhìn hai mắt:"Như thế nào?Xe ngựa nàycòn có thể cho thuê?"

Người đánh xe ngựa kia cười cười,vỗ ngực tự hào nói:"Đương nhiên có thể!Tiểu lão đầu ta phải dựa vào chiếc xe ngựa này sống đấy.An toàn,thoải mái,phương tiện,loại hình !Là ngươi ở nhà du lịch tới chuẩn bị phương tiện giao thông a!"

Tiểu Vũ nghe thấy đứng lên sờ cầm suy nghĩ .Đúng vậy a!Nhắc tới mỹ nam tập hợp,nổi tiếng nhất tiêu quan quán, kia tất nhiên ở một địa phương phồn hoa nhất triều đại.

Suy nghĩ một lúc,Tiểu Vũ nhìn về phía người đánh xe kia:"Đến kinh thành được không?Muốn bao nhiêu bạc?".

"Đi!Chỉ cần khách quan yêu cầu,ở đâu cũng đi!Về phần bạc đi,cũng không nhiều,lăn bánh mười hai giá tiền!".

Nhớ tối hôm qua ở trong baolục đến tiền.Tiễu Vũ gật đầu,một bước lên xe ngựa.Chợt nàng nhíu mi dừng động tác .

"Ta nói đại thúc,ngươi không phải là lừa bán thiếu nữ chứ?"

Phốc !Hóa thành người đánh xe nguyệt lão nghe thấy những lời này,thiếu chút nữa khôngngồi vữa trên xe ngựa té xuống.Sau khi thật vất vãtrấn định tâm thần,mới ngoài cười nhưng trong không cười nói:"A,ha ha!Cô nương ngươi cũng thật hài hước!Ngươi xem ta lớn lên rất hòa ái dễ gần, làm sao có thể làm chuyện xấuhại người !Hơn nữa, ta vừa nhìn thấy cô nương bề ngào ngươi,chỉ biết ngươi nhất định khôngphải người dễ khi dễ!Ngươi cho dù cho ta lừa bán ngươi, ta cũng không có cái lá gan đấy!".

Hắc hắc !Mỗ Vũ nhếch miệng cười:"Coi như người thức thời!".

Nói xong,mang bọc nhỏ thảnh thơi chui vào xe ngựa.

Nguyệt lão đen nghiêm mặt ,cực kỳ bất đắc dĩ lắc đầu,kéo xe ngựa chạy đi về hướng kinh thành.

Ai....Diêm Vương đại nhân a,chạy nhanh đemcon dâu ngươi cho gia đình thôi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.