[Dịch]Vương Gia! Nàng Chính Là Của Trẫm

Chương 9 : Y là kẻ "si tình"




Y cảm thấy rất thỏa mãn vật nhỏ đang bám chặt lấy y không buông … Miệng ngầm không được “Oa~~~ Thiên biết khinh công sao ?” mắt nàng tràn đầy sự ái mộ không nói thành lời .

Y ôm vòng eo nhỏ nhắn thâm tình kề sát tai nàng … phủ lên hơi thở của y khiến nàng im bặt , y định hỏi gì đó :

- Ta tên Nhuyễn Di Di nha . Ngươi muốn kêu gì cũng được a ~ Ngươi dạy khinh công cho ta nha .

Đôi mắt ngập tràn niềm vui mang theo tia hi vọng sao y nỡ từ chối được nàng … Y nghĩ trong đầu có lẽ nàng muốn y chết y cũng có thể làm được y giật mình khi trong đầu lóe lên điều gì đó . Nội tâm y chấn động không thôi vì cái gì mà vừa gặp nàng y đã trở thành “kẻ si tình” đến như vậy …

Cùng lúc y gật đầu cũng là lúc vừa đáp đất , nàng cao hứng nhào tới ôm y , hôn vào má y . Nụ cười trong sáng ánh mắt không nhiễu lấy hạt bụi phàm trần , y lại cảm thấy bất an nhưng đó chỉ là thoáng qua .

Nàng rất thích nha … rất thích y cảm giác rất thân thuộc . Nàng không phải mấy cô gái cổ đại đỏ mặt thêu hoa , chụp lấy tay y tỏ tình ngay :

- Làm bạn trai em nha ?

Y thắc mắc bạn trai là gì nhưng thấy đôi mắt tinh quang phóng điện cùng bàn tay mềm mềm nhỏ xíu đang nắm lấy bàn tay y , y gật đầu lia lịa .

Một lần nữa nàng bay tới hôn tới tấp lên mặt Y …

Nàng lại hỏi y “Thiên anh ở đâu ? Anh có thật lòng với em không ? Anh có lấy vợ chưa ? Anh có con chưa ?” Càng về sau đôi mắt lại càng đỏ lên . Nàng mếu máo “Mỹ nam thời này nhất định là có ít nhất ba bốn người vợ rồi” nghĩ đến đây nàng thật khóc nha . Y ôm nàng vào lòng mặc cho người đi ngang qua nhìn họ với ánh mắt mà theo nàng thấy rất kì cục a ~

Nàng thấy y bất chấp rất bất chấp nhưng nàng bất quá rất thích . Lão bản nhìn một tràng này thở dài tựa trong bước ra :

- Hai người các ngươi diễn trò đủ chưa … Thân phẫn nam trang mà không biết giữ mình … Hừ ~~~

Lời nói có vẻ trách cứ nhưng lão vẫn vui vẻ thuận tay ngoắc nàng vào bàn ăn .

- Chút xíu ta dắt ngươi đi coi múa hội giờ ngươi mau ăn đi …

Lão quay mặt sang nhìn y lôi kéo đi “ Đã có thì phải biết giữ đừng để mất … lão không muốn thất lễ nhưng lão cũng xin nói thẳng … Thái tử hãy bảo vệ con ‘yêu’ này cho tốt” Lão đưa y một phong thư rồi nói tiếp “Đợi tới lúc đăng cơ hãy mở nó ra xem, đó là lời của lão còn về phần của ngài lão “Thiên cơ bất khả lộ””

Nàng rất ngoan nha ~ Gắp miếng thịt bỏ vào miệng ‘ngoan , ngon , ngon’ thấy hai người quay lại liền kéo y xuống ngồi kế bên .

- Anh ăn đi , ngon lắm a .

Nói rồi nàng gắp lia gắp lịa vào chén y đầy ắp chưa kịp động đũa thì nàng đã cho đồ ăn trên bàn tất vào bụng … Y nhìn nàng đẩy chén nhỏ bảo nàng ăn thêm . Nàng thật sự no “Ăn không nổi nữa đâu” y bây giờ mới cảm thấy công lực của tiểu nữ ngồi cạnh mình nha … Vơ vét nhanh chóng cả mặt .

- A~~

Đồ ăn kề sát trên môi … Nàng đút hắn ăn nha miệng nhỏ mở toang ra nhìn vào con cá nhỏ đầu đũa không buông ‘luyến tiếc’ con cá nha . Y liền há miệng chụp ngay con cá , nàng ức nha … Trong suy nghĩ nàng là :

Bắt đầu suy tưởng :

- Em ăn đi

- Anh ăn đi

- Anh nhìn em ăn no rồi nên em ăn đi

- Em cũng nó rồi …

Kết thúc nàng chén sạch .

Nhưng hiện tại nàng đút y ăn mà y lộ rõ ý cười khiến nàng tức … Một lần nữa y quay sang nhìn nàng ôn nhu như nước đượm buồn … ‘Yêu nghiệt’ tái thế nàng không ngờ một nam nhân lại làm ra được vẻ ngoài này …

Người thật nóng nha … nàng chỉ muốn được tạt một gáo nước lạnh vào mặt để thức tỉnh bản tính ‘mê trai’ của mình .

Lão bản đối diện với hai con người coi người khác như đã chết rồi mặt xanh tái đi … đôi mắt lão giựt giựt .Lão mở miệng :

- Mai Di Di chuẩn bị đi làm a …

Nàng có để tâm đến lão … lão tức tức muốn giết hai tên trước mặt , lão bước lên phòng bỏ lại bàn ăn bị ‘kì thị’ dưới khách điếm .

- Về sau ngươi phải chịu cực rồi

Giang Thu chỉ cười khuẩy rồi cùng lão vào phòng .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.