[Dịch]Vương Bài Pháp Thần

Chương 22 : Chương 22




Ryan mỉm cười, hỏi lại:

- Vậy không biết ngài có lý giải như thế nào?

Fidel Castro cười nói:

- Đây là vấn đề ta hỏi ngài mà, ngài không thể hỏi lại ta.

- Đối với ma pháp ta không có lý giải gì cả, ngoại trừ dùng nó để đánh ma thú ra, một chút lý luận ta cũng không hiểu.

Ryan vừa dứt lời trong đại sảnh liền ô lên âm thanh khinh bỉ, cái gì mà chỉ biết đánh ma thú, không có kiến thức lý luận ma pháp thì đánh ma thú thế nào đây.

Melisa hận không thể đá cho Ryan một cước, tên kia nói hai câu đã có một câu gạt người thế mà Ryan lại đi nói lời thật.

Trước những cặp mắt nghi ngờ, Ryan tiếp tục mỉm cười, nói:

- Sư phụ nói với ta, sự thật rất tàn khốc, nếu ngươi muốn sống, vậy thì ngươi phải nghĩ ra biện pháp để tồn tại trong nghịch cảnh. Cùng là chiến sĩ, vì sao chiến sĩ cấp một không đánh lại chiến sĩ cấp hai. Cùng là ma pháp sư, ma pháp sư cấp hai chỉ hơn cấp một chút ít, vì cái gì mà cấp hai có thể thắng?

Những âm thanh khinh bỉ của bọn nghiên cứu sinh đồng loạt biến mất, một đám cau mày lộ ra suy nghĩ sâu xa, lời nói của nhân vật truyền kỳ cấp đại sư đương nhiên đáng suy nghĩ, không phải tên nhóc kia thuận miệng nói ra những lời này đâu nha.

Fidel Castro hừ lạnh một tiếng, nói:

- Lời nói của ngài Jackson đương nhiên ta đồng ý nhưng đó không giống cách nhìn của ngươi.

- Cách lý giải của ta là cấp một có thế thắng được cấp hai, mấu chốt là chiến đấu thực tế, kinh nghiệm có thể bù lại sư chênh lệch cấp bậc, hơn kém nhau không chỉ đánh giá ở cấp bậc, thắng thua được quyết định bởi một phần kinh nghiệm, thực lực, khả năng phán đoán cùng khả năng vận dụng.

Fidel Castro định há mồm phản bác đột nhiên thức thời câm miệng.

Trên ngón trỏ Ryan xuất hiện một quả cầu lửa nho nhỏ, ngay sau đó trên năm đầu ngón tay đều xuất hiện một quả cầu lửa, tiếp đó từ năm quả biến thành mười, cuối cùng biến thành hai mươi.

- Điều này không thể xảy ra được, đây là ma pháp quả cầu lửa cấp một sao?

Fidel Castro chỉ vào hai mươi quả cầu trên tay Ryan, kinh hãi nói.

Không riêng gì hắn khiếp sợ, Tajik cũng cảm thấy sợ hãi, Ryan phóng ra quả cầu lửa thì rất bình thường, nhưng một lần xuất ra hai mươi quả… cái này có chút làm người ta kinh ngạc, tuy nhiên chuyện này cũng không có gì quá ngoạn mục, chỉ cần có tài năng khống chế ma pháp đạt tới cảnh giới tối cao là có thể làm được.

Có câu nói kinh điển của các ma pháp sư cao cấp là: ma pháp càng đơn giản thì càng khó khống chế.

Tajik là ma pháp sư cấp tám của hệ Thủy, có có thể khống chế nhiều lắm là năm quả bóng nước, còn như khống chế hai mươi quả cũng lúc thì đúng là chuyện không tưởng.

Hai mươi quả cầu trong tay Ryan được hắn nhẹ nhàng vung lên, hai mươi quả cầu phân ra bốn phương tám hướng đông thời công kích đèn treo trên đại sảnh.

Melisa cũng cảm thấy kinh hoàng, cha nàng có từng nói qua, đẳng cấp tối cao là phương pháp vận dụng, năng lực chân chính của những ma pháp sư cực mạnh đó là khả năng khống chế lực lượng và thao tác, một ma pháp sư hùng mạnh có thể dễ dàng đồng thời phóng ra nhiều ma pháp, vị thánh ma đạo sư lợi hại nhất mà cha nàng từng gặp cùng lắm cũng chỉ phóng ra được mười hai quả cầu lửa, thật không ngờ tên khốn kiếp trước mặt lại có thể phóng ra một lần hai mươi quả cầu.

Melisa hung hăng cốc đầu minh một cái, thầm nghĩ: Giả, nhất định là giả. Người này nhất định sử dụng ảo thuật quỷ quái gì rồi, đúng là một tên vô sỉ mà.

- Ôi Thượng đế ơi, giả, đây nhất định là giả, sao có người có thể khống chế cùng lúc hai mươi quả cầu lửa được chứ?

Tajik ở bên cạnh dùng sức dụi mặt, thét lên một tiếng kinh hãi.

Năm quả cầu theo một hướng đánh tới, như vậy những quả cầu lửa phân thành bốn phương tám hướng phóng ra, chuyện như thế Tajik chỉ mới thấy một lần, lần đó là do hắn thỉnh giáo ma pháp với tế tự Ice của Quang Minh thần điện, khi đó ngài cũng dùng chiêu này, có điều khi đó chỉ có mười ba quả cầu thôi.

Ice là một thánh ma đạo sư cấp mười hai đấy, còn Ryan nhiều lắm chỉ là pháp sư cấp bốn, vậy mà kỹ năng của hắn đã vượt qua thánh ma đạo sư.

- Ryan, sao ngươi làm được vậy?

Tajik kích động nắm chặt bả vai Ryan lắc mạnh.

- Viện trưởng, ngài bị làm sao vậy?

Fidel Castro mặc dù cũng bị Ryan dọa phát khiếp nhưng hắn vẫn không rõ tại sao Tajik lại trở nên như vậy.

Tajik dùng ánh mắt độc ác trừng mắt nhìn Fidel Castro, nói:

- Bây giờ ta sẽ cho các ngươi thấy tại sao ta lại trở nên như vậy.

Tajik vươn tay phong ra năm quả bóng nước, nói:

- Ta là ma pháp sư cấp tám, năm quả bóng nước này là cực hạn của ta, hơn nữa ta chỉ có thể điều khiển chúng đồng loạt bắn về một hướng.

Tajik dùng hành động chứng minh lời nói, năm quả cầu bay theo quỹ đạo thẳng tắp đánh trúng đèn treo.

- Hỏa hiến tế Ice có thể sử dụng mười hai quả cầu lửa chia thành bốn phương tám hướng công kích, mà Ryan có thể sử dụng tới hai mươi quả, là hai mươi quả đó.

Tajik cường điệu rống lên:

- Các người có biết chuyện này đại biểu cho điều gì không? Kỹ xảo của hắn đã đạt tới cảnh giới siêu cấp thánh ma đạo sư rồi. Không, ý ta nói là còn hơn siêu cấp nhiều lắm chứ. Ta dám quả quyết kỹ xảo của Ryan là có một không hai trên đại lục này, hắn là một thiên tài chân chính.

Xôn xao…

Toàn bộ đại sảnh như sôi trào lên, có lẽ Tajik không phải thánh ma đạo sư, có lẽ hắn còn chưa đạt tới cấp mười, nhưng xét về hiểu biết lịch sử ma pháp trên đại lục này thì hắn có thể xếp trên cả trăm cường giả.

Ngay cả Tajik cũng đã thừa nhận, mọi người càng thêm khiếp sợ, đây là điều bọn họ tuyệt đối không tưởng tượng ra được, bọn họ cũng không thể lí giải được tại sao một ma pháp sư cấp bốn lại có được kỹ năng mà ngay cả thánh ma đạo sư cũng không có.

Tajik vẫn không buông tha Ryan, hai tay bóp mạnh bả vai Ryan, kích động nói:

- Mau, tiên sinh Ryan, mau, mau nói cho ta biết, ngươi làm sao luyện được như vậy hả?

Ryan bị Tajik lắc đến mức choáng váng hoa mắt, còn bọn nghiên cứu sinh vốn đứng cách khá xa cũng đã tự động tụ tập lại gần vểnh tai nghe ngóng câu trả lời của Ryan.

- Ta bị ma thú truy đuổi sáu năm, cuối cùng thì luyện thành.

Trời….

Đáp án rất đơn giản, bị ma thôi truy đuổi sáu năm, chẳng lẽ chỉ đơn giản vậy thôi sao?

Tajik có chút không thể tin nổi, nghi hoặc hỏi lại:

- Bị ma thú đuổi mà thành tài ư?

Ryan gật đầu, nói:

- Là liên tục bị truy đuổi, ta bị huấn luyện vượt cấp, lúc đạt đến cấp hai ta đã nghĩ ra cách để giết ma thú cấp ba thậm chí là ma thú cấp bốn, cách nào cũng được miễn là giết chết ma thú là được.

Tajik cuối cùng cũng hiểu được, không ngừng giết chóc ma thú, không ngừng đối diện cái chết, bên cạnh tử vong không ngừng đấu tranh không ngừng đề cao cực hạn của bản thân.

Trước mắt có lẽ Ryan chỉ mới mười bảy tuổi, nhưng sáu năm chiến đấu sinh tử cũng đủ để hắn đạt được kinh nghiêm nhiều hơn bất kỳ kẻ nào, thời gian đó cũng làm cho thực lực hắn mạnh hơn bất kì thường nhân nào.

Tajik bội phục nói:

- Sáu năm qua ngươi đều giết ma thú có cấp bậc cao hơn mình sao? Thượng Đế ơi, ngươi mới mười một tuổi đã bắt đầu chiến đấu à?

Ryan gật đầu, quãng thời gian kia thực sự rất mạo hiểm nhưng lại làm cho hắn cảm kích sư phụ hơn, nếu không có đoạn thời gian đó hắn sẽ không đạt đến trình độ như hiện tại có thể tự bảo vệ mình khi đối mặt với chiến sĩ cấp bảy.

Melisa đột ngột từ phía sau đá Ryan một cước, ánh mắt chớp chớp, nói:

- Khốn kiếp, có thật là sáu năm qua ngươi vẫn luôn không ngừng giết ma thú cao cấp hơn mình không? Hừ, nhất định là gạt người rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.