[Dịch]Vũ Tôn

Chương 19 : Hồi Ức của Xích Huyết Võ Hoàng.




“Bằng hữu à, chúng ta tung hoành thiên hạ hơn 200 năm. Vô số lần vào sinh ra tử nhưng vẫn có thể vượt qua được. Tuy nhiên bây giờ có lẽ sẽ không như vậy được nữa. Chỉ tiếc là ước nguyện của ta không thể hoàn thành được. Ngươi hãy đi theo hắn, sau này nếu có gặp lại sư phụ ta hãy thay ta ở bên cạnh người nhé. Ta đã làm người thất vọng rất nhiều.”

“ Ê này, ông chú khùng khùng điên điên kia. Ta đã bảo ta không cướp kiếm của ông hay có ý đồ gì cả mà đến giờ ông vẫn không tin là sao?”

“ Ngươi nếu không tới từ Thượng giới tại sao cốt linh mới 15 tuổi? Cho dù trên Thượng giới tuyệt đỉnh thiên tài cũng không thể mới 15 tuổi đã trở thành Võ Hoàng. Chắc chắn ngươi là đại công tử của siêu cấp gia tộc hoặc môn phái được bồi đắp bằng vô số linh dược mà nên. Ngươi không tới từ Thượng giới tại sao chỉ pháp của ngươi uy lực khủng bố như vậy. Hạ vị diện tuyệt đối không thể có chỉ pháp tinh diệu lại mượn được uy lực Thiên Địa như thế. Cho tới bây giờ ngươi còn chưa bộc lộ ý định của ngươi ra đi? Ta đã không tồn tại được lâu nữa, dù muốn cũng vô pháp làm được chuyện gì.”

“ Ngươi vẫn khăng khăng ta là Võ Hoàng là sao nhỉ. Phụ thân ta nói Võ Hoàng là người mạnh mẽ vô cùng, có thể phá Thiên diệt Địa. Giữa vô số ức người mới có một. Đâu phải muốn là đạt tới. Hơn nữa đã bao giờ ngươi thấy ai suốt 15 năm không thể tu luyện Nguyên lực chỉ sau một lần bất tỉnh lại biến thành Võ Hoàng chưa?” Vũ Tôn bĩu môi. Tên này quả thực hết thuốc chữa.

“ Vậy nếu không phải Võ Hoàng thì cái gì có thể hủy diệt mọi thứ như thế này? Võ Thánh hay Võ Đế ? Ta nói cho ngươi biết, dù ta ngủ say hơn 4000 năm nhưng ta vẫn rất tỉnh táo chứ không ngớ ngẩn để ngươi hí lộng đâu.”

Vũ Tôn cả kinh. Quả thực giờ hắn mới chú ý xung quanh. Mọi thứ trong phạm vi 10 dặm đã bị san phẳng thành bình địa.Hắc Nhai Sơn, Hắc Nhai vực ... đã toàn bộ biến mất. Chết tiệt, không lẽ lời tên khùng kia nói là thật. Sức mạnh hủy diệt khủng bố này chỉ có cường giả tuyệt đỉnh mới làm nổi a. Nhưng từ 1 kẻ phế vật chớp mắt biến thành cường giả tuyệt đỉnh là thế nào? Dễ dàng quá đi à nha.

“ Xích Huyết kiếm đây, ngươi muốn có được nó thì phải đáp ứng 1 kiều kiện với ta. Đó là giết 2 kẻ tiện nhân Tinh Không và Huyền Thiên cho ta nếu không ta không gạt bỏ hồn kí của ta và tạo hồn khế bài xích thì ngươi vĩnh viễn không bao giờ được nó chấp nhận.” Xích Huyết Hoàng tiếp tục nói.

“ Thôi đi tên khùng khùng điên điên. Ta nói rồi, ta không có ý muốn cướp vũ khí của ngươi. Ta cũng biết ngươi không tin ta. Nhưng quả thực ta đang rất mơ hồ. Ta không biết ta đang tỉnh hay mơ. Sau khi ta nhảy xuống Hắc Nhai vực tỉnh lại thì mọi chuyện làm ta điên cuồng, rối tung rối mù hết. Đột nhiên từ 1 kẻ phế vật bỗng nhiên có thể tu luyện, học được Vũ Kỹ đáng sợ rồi sau đó lại gặp ngươi, một kẻ khùng khùng dở dở. Chút nữa thì còn bị ngươi giết. Bây giờ ta vẫn rất hoang mang rút cục ta đang tỉnh hay mơ. Những gì ta đang nói hoàn toàn là sự thật, ngươi tin hay không thì tùy. Ta chẳng có hứng thú cái gì của ngươi hết. Ngươi tự lo chữa trị cho bản thân đi thì hơn. Ta rời khỏi đây là được chứ gì.”

Nhìn gương mặt non nớt nhưng đầy hoang mang của Vũ Tôn không hiểu sao Xích Huyết Hoàng lại có cảm giác tin tưởng hoàn toàn lời nói của hắn. Hơn nữa hiện tại hắn hoàn toàn không phải đối thủ của Vũ Tôn thì Vũ Tôn còn dài dòng với hắn làm gì? Nhưng nếu lời Vũ Tôn nói là sự thật thì không biết cơ duyên khủng bố đến mức nào có thể biến 1 phế vật thành Võ Hoàng. Chuyện này tự cổ chí kim chưa từng nghe nói bao giờ. Chuyện Vũ Tôn nói là thật thì quả thực hết sức trớ trêu với Xích Huyết Hoàng. Đáng ra hắn hoàn toàn có thể sống lâu hơn, đoạt xá tu luyện lại từ đầu nhưng chỉ vì nghi ngờ mà tự đoạn mạng sống chính mình.

“ Thôi được, cho dù thế nào, là thật hay giả thì hãy xem như lời ngươi nói là thật đi. Linh hồn ta tổn thương quá nặng, không thể tồn tại lâu hơn 2 canh giờ nữa. Ban đầu ta muốn được chôn cùng xích Huyết kiếm nhưng nó vốn là bổn mạng vũ khí của sư phụ ta, ta không thể làm như vậy được. Ta giao nó cho ngươi, hi vọng ngươi có thể thay ta giết Tinh Không và Huyền Thiên . Nếu gặp sư phụ ta thì thay ta tạ lỗi với người. Chỉ cần vậy thôi. Ta tin chuyện này ngươi hoàn toàn làm được.”

“ Tại sao ngươi lại hận Tinh Không và Huyền Thiên như vậy? Họ có thù gì mà ngươi sẵn sàng đánh đổi cả thức quý giá nhất để đổi mạng bọn họ? Phụ mẫu ta luôn dạy bảo ta không được giết người vô tội. Không biết đến lúc nào ta mới gặp được họ, hơn nữa nếu họ là người tốt thì ta làm sao có thể làm tổn thương tới họ được”

“Người tốt. Hahaha. Ngươi yên tâm, bọn chúng không hề tốt mà còn là lũ súc vật táng tận lương tâm. Ta trở thành như hôm nay toàn bộ là do bọn chúng mà nên. Ngươi thử nghe chuyện này xem rồi quyết định cũng chưa muộn. Dù sao ta cũng sắp chết rồi, có kể cho người khác để thành trò cười cũng có sao đâu.” Xích Huyết Hoàng khàn giọng nói. Khi nhắc đến Tinh Không và Huyền Thiên giọng hắn tràn đầy căm thù, phẫn hận.

“Hơn 4000 năm trước, ta là một đứa trẻ mồ côi được sư phụ ta cưu mang. Người không chỉ chăm sóc, dạy dỗ ta trưởng thành mà còn truyền thụ cho ta Vũ kỹ tu luyện trở thành Tu chân giả. Sư phụ luôn là người ta tôn kính nhất. Mọi thứ của ta có được tới bây giờ đều nhờ công của người rất lớn. Năm ta 13 tuổi, đột nhiên sư phụ biến mất, chỉ để lại Xích Huyết Kiếm vốn là bổn mạng vũ khí của người cùng U Linh thần điển để ta tu luyện. Từ đó ta một mình bôn tẩu thiên hạ, chịu đủ nhục nhã, cay đắng, gian khổ để dần trưởng thành và ngày càng mạnh mẽ. Vô số kẻ muốn hại ta, kẻ thù của ta lần lượt bị ta dẫm đạp dưới chân cho dù chúng có lớn mạnh như thế nào. Hơn 200 năm biến ta từ một tiểu tu sĩ trở thành Võ Hoàng chúa tể thiên hạ, không ai không khiếp sợ.” Nói tới đây, giọng nói của Xích Huyết Hoàng bỗng nhiên mạnh mẽ lên, phong thái bề nghễ thiên hạ. Có thể thấy lúc ấy hắn huy hoàng đến mức nào.

“ Khi ta càng ngày càng mạnh mẽ ta vẫn không tìm thấy sư phụ của mình. Cuối cùng ta phát hiện ra sư phụ ta không phải người thế giới này mà từ Thượng vị diện hạ xuống. Ta luôn nỗ lực không ngừng nghỉ để hi vọng được gặp lại người. Sau đó vài chục năm, ta tiện tay cứu 2 sư huynh muội gặp nạn. Đó chính là 2 tên tiện nhân Tinh Không và Huyền Thiên . Đó là sai lầm lớn nhất cuộc đời ta. Không hiểu sao lúc đó ta lại bị tiện nhân Huyền Thiên mê hoặc, yêu nó say đắm. Ta không tiếc làm mọi việc để chiều lòng nó, thậm chí nhận Tinh Không là huynh đệ kết nghĩa. Cuối cùng ta cũng cưới được Huyền Thiên . Ta những tưởng đó là tình cảm của ta được bù đắp. Sau đó ta dùng vô số linh đan, diệu dược để bồi đắp cho bọn chúng từ Võ Thánh trở thành Võ Hoàng . Bọn chúng muốn ta làm gì ta cũng mù quáng tin tưởng làm theo.”

“ Không ngờ chính người huynh đệ mà ta tin tưởng nhất, ái thê mà ta yêu thương nhất đã đâm ta một nhát chí mạng. Bọn chúng cấu kết Thạch Sơn Võ Hoàng cùng Nguyên Đỉnh Võ Hoàng âm mưu với những kẻ thù của sư phụ ta từ thượng vị diện muốn cướp đoạt Xích Huyết kiếm – bổn mạng vũ khí của người nhằm gây tổn thương cho người và dùng ta để uy hiếp. Bù lại khi bọn chúng phi thăng tới Thượng vị diện sẽ được che chở, cung cấp tài nguyên tu luyện để phát triển. 2 tên Đế Tôn được phái xuống cùng 4 kẻ bọn chúng liên thủ để bắt ta. Chính Huyền Thiên cùng Tinh Không bất ngờ đánh lén khiến ta trọng thương. Chút nữa bọn chúng đã thực hiện được nhưng bọn chúng quá xem thường Xích Huyết Kiếm cùng bản lĩnh của sư phụ ta. Khi còn ở đây, người đã tính toán thiên cơ biết ta sẽ gặp đại kiếp nạn nên âm thầm bài bố nhiều lá bài tẩy hộ mệnh cho ta. Xích Huyết kiếm uy năng khủng bố cùng với việc Đế Tôn hạ phàm chỉ duy trì thực lực ở mức Võ Hoàng là tối đa nên ta phản giết, tru diệt 1 tên Đế Tôn, trọng thương Nguyên Đỉnh cùng Thạch Sơn. Cuối cùng thể xác ta bị hủy hoại, linh hồn trọng thương . Ta dùng chút hơi tàn ẩn vào Xích Huyết Châu phá không gian chạy thoát. Sau đó linh hồn ta lâm vào ngủ say, được Xích Huyết Châu bảo vệ rồi mới thức tỉnh cho tới khi gặp ngươi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.